Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Phu Quân Ta Là Kẻ Khắc Thê - Chương 16: Phu Quân Ta Là Kẻ Khắc Thê

Cập nhật lúc: 2025-06-01 07:00:42
Lượt xem: 164

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dù một đêm không ngủ, nhưng trong đáy mắt chàng vẫn sáng rỡ, chàng nắm lấy tay ta thật chặt:

"A Ngọc, ta không đau bụng, cũng không nôn mửa. Lần này, ta nhất định có thể làm được."

Ta tận mắt trông theo chàng bước vào trường thi, không hề gián đoạn từ đầu đến cuối, rồi lại đứng ngoài chờ chàng mệt mỏi bước ra, nhưng ánh mắt vẫn kiên định sáng ngời.

Chàng mặc kệ những ánh mắt dị nghị của người ngoài, dang tay ôm chầm lấy ta, nghẹn ngào nói:

"A Ngọc, ta thi xong rồi! Ta thi xong rồi!"

Với chàng mà nói, cho dù lần này không đỗ, chỉ cần có thể thuận lợi bước vào trường thi, hoàn tất trọn vẹn kỳ khảo, cũng coi như đã đi trọn một chặng đường bắt buộc trong đời sĩ tử.

Còn kết quả ra sao, đành thuận theo ý trời.

Hôm sau, ta mua thêm một hộp bánh Định Thắng.

"Trong lòng ta có một suy đoán, xin phu quân giúp ta nghiệm chứng một phen."

Trở về huyện, mẫu thân hay tin chàng thi thuận lợi, mừng rỡ rơi lệ:

"Tốt, tốt quá! May mà có A Ngọc đi cùng con."

Ta mỉm cười thưa:

"Mẫu thân, con đã tìm ra nguyên do vì sao mỗi lần trước kỳ thi, phu quân đều nôn mửa tiêu chảy."

Hôm ấy, Văn Bách ăn bánh Định Thắng, quả nhiên chưa đầy nửa canh giờ đã bắt đầu đau bụng.

Sau đó, ta đem bánh đến hỏi một vị lão lang trung dày dặn kinh nghiệm, ông bảo có lẽ trong bánh có một vị nào đó kích thích bao tử, người khác ăn thì không sao, riêng chàng lại bị ảnh hưởng.

Thể chất mỗi người vốn khác nhau.

Có người nghiêm trọng còn có thể nguy hiểm đến tính mạng.

Sau này, ta đến gặp chủ tiệm nói rõ tình hình, ông ấy đưa cho một phương đơn, các vị thuốc đều bình thường, chỉ là trong bánh có một loại trái cây chua hiếm gặp, dùng để gia tăng hương vị và bảo quản được lâu.

Loại quả này, trước đây Văn Bách chưa từng ăn bao giờ.

Ta lại mua vài trái đem về cho chàng dùng thử, quả nhiên chàng lại phát bệnh.

Cha tôi nghe xong, nổi giận mắng:

"Con đã đoán tám chín phần là do quả đó, vậy mà còn để cho phu quân ăn thử, lỡ xảy ra chuyện thì sao?"

Mẹ chàng mỉm cười ngăn lại:

"Chắc A Ngọc chỉ cho ăn một ít để nghiệm chứng, nếu không thì làm sao tìm ra được nguyên do? Nếu không phải nó cẩn thận tỉ mỉ, Văn Bách còn chẳng thể vào trường thi, ai mà ngờ được người khác ăn không sao, riêng nó lại phát bệnh?"

Vụ án tham ô của thúc thúc vẫn chưa có tiến triển, nhưng bảng vàng mùa thu thì sắp công bố.

Không ít người từng được nhà họ Lưu ban ơn đến thăm mẫu thân, an ủi bà:

"Công tử họ Lưu tài mạo song toàn, lần này nhất định đỗ cao."

"Nếu công tử thi đỗ trạng nguyên, phu nhân về sau tất sẽ sống những ngày tháng an nhàn."

Thế nhưng, thím tôi và A Hoa lại châm chọc:

"Vào được trường thi là chắc chắn đỗ sao? Bao nhiêu người dự thi, sao có thể đến lượt hắn?"

"Tiểu thúc của hắn còn đang ngồi trong lao, hắn muốn làm cử nhân, đúng là mơ giữa ban ngày."

"Huống hồ, bên cạnh còn có sao chổi như A Ngọc, Lưu Văn Bách làm sao thi đỗ nổi?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phu-quan-ta-la-ke-khac-the/chuong-16-phu-quan-ta-la-ke-khac-the.html.]

Đêm trước ngày yết bảng, trong nhà không ai chợp mắt.

Thúc thúc nhà họ Lưu thất thế, đại cục nhà họ Lưu như tòa lầu cao nghiêng đổ.

Văn Bách lần này có thể đỗ cử nhân hay không, chính là then chốt quan trọng.

Chúng tôi dậy từ sớm, chờ dưới bảng vàng.

Ánh mặt trời vừa ló dạng, soi sáng khắp đất trời.

Quan phụ trách yết bảng dán tấm hồng bảng lên.

Ta nhón chân, nhìn thật kỹ.

Trời xanh có mắt – chàng đỗ rồi!

Đứng thứ năm, chính là kinh khôi!

Ta nắm chặt lấy cánh tay chàng, chàng cũng cúi đầu nhìn ta, đáy mắt ngấn lệ, nghẹn ngào nói:

"A Ngọc, đều nhờ có nàng… đều nhờ có nàng…"

Chu Nam Hàn – đồng môn từng tặng chàng bánh Định Thắng – cũng trúng tuyển.

Hắn ôm lấy Văn Bách:

"Văn huynh, lần này phải cảm tạ ta thật hậu hĩnh, bánh Định Thắng của ta linh nghiệm đấy!"

Văn Bách bật cười:

"Phải rồi, may có bánh của Nam Hàn huynh."

Chúng tôi vội vàng về phủ báo tin cho mẫu thân và cha.

Mẫu thân mừng đến suýt ngất.

Cha thì lấy ra một bó pháo đã chuẩn bị từ lâu, "đùng đùng đoàng đoàng" nổ gần cả canh giờ.

Ta giả vờ giận dỗi:

"Cha thật là phung phí."

Ông trừng mắt:

"Phí gì mà phí? Cho mấy kẻ ngồi lê đôi mách kia thấy rõ, rể quý nhà ta bản lĩnh thế nào!"

Cũng chính trong ngày ấy, A Hoa lâm bồn.

Phu nhân họ Lý chẳng mời mụ đỡ, lại rước một bà đồng vào phòng sinh, vừa thiêu phù chú, vừa bày khói hương mịt mù.

Bà ta nhất quyết ép A Hoa sinh đúng giờ mà thần bà chỉ điểm, bảo rằng như thế chắc chắn sẽ sinh được quý tử.

Mẹ ta nghe kể chỉ biết lắc đầu:

"Đúng là chuyện hoang đường, đàn bà sinh nở làm sao chịu đựng mà chờ giờ?"

Khi ấy, tổ mẫu cùng thím tôi cũng đang ở phủ họ Lý.

Nhưng hai người họ lại đồng tình với phu nhân họ Lý, buộc A Hoa nhịn đau chờ giờ lành.

Và rồi, một đứa trẻ bình thường đã bị ép c.h.ế.t trong bụng.

Loading...