ngờ, ca ca  đoán đúng…
Chắc chắc đêm đó hai  họ  quan hệ bất chính trong phủ của nàng ! Còn giả vờ ở  mặt nàng  là  quen  ,   chừng từ lâu …
Vừa nghĩ đến việc Lục ca ca sẽ đối xử dịu dàng lưu luyến, thương yêu gần gũi với nữ nhân đó, còn đối với nàng  thì  dùng lời  châm chọc, nét mặt lạnh nhạt, thậm chí còn chẳng   thấy mặt , trong lòng nàng  ngứa ngáy thù hận.
Tiêu Thiều An cắn ngón cái, thiếu điều cắn đứt cả móng tay, nàng  nghiến răng suy ngẫm, cuối cùng nhấc váy lên quyết định  tìm Tiêu Nam Tuân .
Tiêu Nam Tuân tất nhiên cũng  nhận  tin tức .
Hắn tìm đến Lý Viện phán của Thái y viện để điều tra ghi chép buổi tế lễ ngoại thành, chủ yếu là  xác nhận xem vị Trạng nguyên   thực sự  chứng suy nhược cơ thể , nhưng  vô tình phát hiện  ngày đó hai  họ từng ở cùng một xe ngựa.
 lúc đó khi  bước  xe ngựa thăm Hạ Lan Từ, rõ ràng  hề thấy Trạng nguyên  .
Người  chắc chắn  vấn đề.
Với , hai  đó  lẽ   quan hệ từ lâu.
Tiêu Thiều An vẫn ở bên cạnh lảm nhảm những lời viển vông: “… Hay là chúng  phái  của Thái y viện đến Hạ Lan phủ để nghiệm  Hạ Lan Từ , chắc chắn hiện giờ nàng   còn trong trắng! Tin  mà lan  ngoài, để  xem xem Lục ca ca sẽ cưới nàng  thế nào!”
Tiêu Nam Tuân liếc mắt    ngu ngốc  mẫu phi nuông chiều thành hư , ánh mắt lạnh lẽo đến tột cùng.
Tiêu Thiều An lập tức im lặng: “… Nếu  thì ca ca  xem chúng    ?”
Tiêu Nam Tuân hờ hững đáp : “Muội về  ,  tự  tính toán.”
***
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-74.html.]
Ba ngày , một chuyện vô cùng chấn động xảy  — Tân khoa Trạng nguyên  đường trở về phủ  gặp  ám sát,  thể  thương nặng, hôn mê bất tỉnh  lâu.
Chuyện   tránh khỏi việc    dấy lên tin đồn bàn tán Hạ Lan tiểu thư là hồng nhan họa thủy.
Suy cho cùng, chuyện Lục Trạng nguyên đỗ Lục nguyên vang danh Kinh thành hứa hôn cùng tiểu thư nhà Tả đô Ngự sử  dung mạo nghiêng nước nghiêng thành  truyền  khắp nơi gây xôn xao trong dư luận. Hơn nữa, vị tiền Tào
Thế tử  đó từng  tin đồn với Hạ Lan tiểu thư đến giờ vẫn còn là một kẻ ngốc,  ngu dại   thương,  khó để       .
Lúc Hạ Lan Từ  tin, nàng vẫn còn đang ở trong phòng tiếp tục đấu tranh với cái túi thơm trong tay,  khi  xong những lời Sương Chi  thở hổn hển  kể , nàng đặt túi thơm xuống, phản ứng đầu tiên của nàng chính là – tuyệt đối  thể nào  chuyện đó xảy .
Với khả năng phi thiên độn địa của Lục Vô Ưu,     thể  ám sát thành công cơ chứ?
Sau đó nàng lấy  bình tĩnh, nghĩ thầm, nếu Lục Vô Ưu  dễ dàng  trúng độc,  thì  ám sát cũng   là chuyện     khả năng.
Bây giờ hai   định hôn sự, cũng bớt  nhiều kiêng kỵ. Hạ Lan Từ liền  ngay: “Chuẩn  xe ngựa, chúng   ngoài.”
Lục Vô Ưu  đây sống ở phủ của ông bác bên ngoại,  khi nàng chọn nhà xong, Lục Vô Ưu dường như  mua và chuyển đến ở, vị trí  bản đồ nàng vẫn còn nhớ, cách Hạ Lan phủ  xa, xe ngựa chẳng mấy chốc  đến nơi.
Nàng còn  xuống xe ngựa  rõ lý do đến phủ,  gác cổng – nàng còn thấy ngạc nhiên vì nhà của Lục Vô Ưu    gác cổng – liền tỏ  niềm nở : “Là Hạ Lan tiểu thư  ? Đại nhân  dặn , tiểu thư cứ  thẳng  trong.”
Hạ Lan Từ   tâm trạng để  ngó,  thẳng  trong nhà.
Bên trong tràn ngập mùi thuốc đắng nồng nặc quen thuộc, Hạ Lan Từ lòng đầy lo lắng,     thấy Lục Vô Ưu mặc trung y, sắc mặt trắng bệch,  thở yếu ớt   giường, dường như  mở nổi mắt,  đầu quấn băng bằng vải bố,  phần n.g.ự.c lộ  ngoài chăn cũng lờ mờ thấy băng vải đang rỉ máu,  thoáng qua còn   giống dáng vẻ của  đang hấp hối.
Một  trông giống  hầu đang lau mồ hôi  trán cho Lục Vô Ưu, bát thuốc nóng hổi đặt  bàn  bên cạnh, thấy Hạ Lan Từ đến,   vô cùng lanh lợi  một câu “Hạ Lan tiểu thư nhớ đút thuốc cho đại nhân”  lui  ngoài.
Hạ Lan Từ  bộ dạng của  dọa đến hoảng loạn: “Huynh…   thành  thế ,  đừng dọa .”