Bên ngoài đều truyền tai  rằng vị Đại Hoàng tử  quá mức hèn nhát. Hạ Lan Từ nhân lúc Tiêu Nam Tuân  đầu   liếc mắt  về phía Đại
Hoàng tử, quả thực giống hệt với Thánh thượng, trông  hề  chút uy hiếp
nào, lấy Tiêu Nam Tuân  nền thì trông  càng ngoan ngoãn hơn. Thế cho nên nàng càng sầu não.
Ngôi vị trữ quân trong triều đình xưa nay vốn nên lập đích   mới lập trưởng, Hoàng hậu  tịnh tâm ở Phật đường từ lâu,  gối chỉ  một Công chúa yểu mệnh, bà  nhiều năm  gần gũi Thánh thượng, e rằng  thể  thêm đích tử,   khả năng cao nhất để  lập Thái tử chính là Đại Hoàng tử, nhưng Thánh thượng  một lòng hướng về Nhị Hoàng tử.
Hoàng tử  thành niên ở Đại Ung  mắt chỉ  hai vị .
Tiêu Nam Tuân bây giờ ít nhiều vẫn còn kiêng dè  phận, nếu như hoàng vị thực sự rơi  trong tay ,  thì    gì cũng   dè dặt, cho dù Hạ Lan Từ  lập gia đình cũng khó mà  đổi  tình thế.
Nghĩ đến đây nàng chỉ thấy tương lai của  thật ảm đạm.
Đang lúc nghĩ ngợi, Hạ Lan Từ chợt thấy đôi mắt của một thiếu nữ hoài xuân tràn đầy tình ý đang  về phía khác.
Mà ánh  của thiếu nữ  dừng    một  trông còn yếu ớt hơn cả nàng, mặt mày  trắng bệch như giấy, giữa chân mày thỉnh thoảng cau  như  nỗi ưu tư, tựa như bệnh tình nguy kịch nhưng vẫn kiên cường  thẳng lưng giữa trường đấu, thỉnh thoảng còn nở nụ  mỉm trong sáng dịu dàng.
Thực sự là một lang quân tuấn tú ốm yếu hết sức tuyệt vời!
 
***
“Tễ An,  là  về phòng nghỉ ngơi , lát nữa  sẽ  với  của Thái thường tự một tiếng  .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-46.html.]
Lục Vô Ưu chậm rãi lắc đầu: “Chỉ là tối qua  ngủ  ngon giấc,   .”
Đã diễn  diễn trọn vai,   ho một tiếng mới : “Thực sự  cần lo lắng cho , vẫn nên xem tỷ thí  .”
Trường đấu bắt đầu, các quan văn nhập chức thông qua khoa cử tự nhiên đều  nép qua một bên nghỉ ngơi.
Những võ tướng trẻ tuổi và các công tử thế gia  luyện cưỡi ngựa b.ắ.n cung từ nhỏ,  nào  nấy đều toát lên tư thế oai hùng bừng bừng khí chất, họ cưỡi  lưng ngựa mang theo trường cung và bao tên trông vô cùng khí phách, chỉ là  ít  trong  họ liên tục  về một hướng.
Còn  những  cưỡi ngựa cũng  kìm  lòng quất ngựa  về phía đó.
Ngay cả trong lúc tỷ thí cưỡi ngựa b.ắ.n cung, dường như họ cũng dồn hết sức lực, động tác kéo cung cực kỳ phô trương và hoa mỹ, chẳng hạn như cúi đầu b.ắ.n tên vòng qua háng, xoay đầu b.ắ.n tên  lưng, nhảy lên  trung  bắn, thậm chí còn b.ắ.n ba mũi tên cùng một lúc… Tựa như một bầy chim công trống đang xòe đuôi khoe mẽ.
“… Trước khi gặp mặt  thật,  cũng  nghĩ rằng Hạ Lan tiểu thư  xinh  xuất chúng đến thế…” Một vị Thứ cát sĩ bên cạnh Lục Vô Ưu trầm ngâm .
Thật , thiếu nữ áo trắng  ở một góc của trường đấu, ánh sáng dịu dàng buổi sớm tràn ngập lên váy áo và tóc nàng, làn da trắng như tuyết dường như cũng phát  ánh sáng nhẹ nhàng, đôi mi đen láy khẽ chớp tựa như đóa hoa quỳnh nở rộ trong đêm hè,  giống như đóa sen tuyết ngàn năm  đỉnh núi băng, từ đầu đến cuối luôn  bao phủ bởi một lớp ảo mộng huyền bí, khiến   hoài nghi tất cả những gì   thấy đều là ảo ảnh.
Chỉ sợ rằng tiên nữ hạ phàm cũng  hơn gì nàng. Rất khó để  thu hút ánh  của  .
Tuy nhiên, thiếu nữ áo trắng dường như  hề  , nàng cúi đầu chỉnh  vạt váy   yếu ớt ho một tiếng.
Thứ cát sĩ  chợt thấy đau lòng, : “Hạ Lan tiểu thư   trông như   khỏe thế …” Y  đầu   thấy sắc mặt của Lục Vô Ưu: “O… trông giống bệnh trạng của Tễ An  .”
Lục Vô Ưu mỉm  yếu ớt, trong lòng thầm nghĩ, nàng học theo , tất nhiên  giống .
 
***