Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                            
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Bất chợt một cơn gió mạnh thổi qua, vén bay tấm lụa trắng  mũ rèm của thiếu nữ. Nàng dường như  để ý đến, chỉ khẽ nghiêng đầu  về phía gió thổi.
Khuôn mặt vẫn luôn  che giấu ngay lập tức hiện   mắt  .
Ánh nắng mặt trời rực rỡ chiếu từ  cao xuống, trở thành một tấm màn mỏng như sương nhẹ phủ lên khuôn mặt trắng như tuyết của nàng, tạo nên một vầng sáng mờ ảo  chân thực. Hàng mi dài đen nhánh như cánh chim quạ khẽ rung động, che phủ đôi mắt trong suốt linh hoạt của nàng như bươm bướm vỗ cánh  bay, mong manh  đẽ, tựa như chỉ chạm nhẹ cũng sẽ vỡ tan,    giống  thật.
Nàng   cửa phủ, ánh sáng xung quanh  thể sánh bằng,  nổi bật cả một vùng trời.
 
Những món trang sức rẻ tiền   nàng dường như lập tức trở nên tinh xảo và quý giá vô cùng.
Bất kể  từ góc độ nào cũng cảm thấy nàng mang vẻ  mà nhân gian  nên .
Đám đông ồn ào  nãy lập tức im lặng đến mức  thể  thấy tiếng kim rơi, ngay cả tiếng bước chân cũng  còn  thấy nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-4.html.]
Dường như tất cả   đều ngây  ở đó.
Ngay cả thời gian và  gian cũng như ngừng trôi.
Ánh mắt Hạ Lan Từ từ phía chân trời hạ xuống khựng  một chút ở một nơi nào đó, vô tình bắt gặp ánh mắt giả lả  của ai đó, ánh  chạm   lập tức rời , nhanh như thể đang thi xem ai bạc tình hơn. Khóe môi nàng khẽ giật giật, nàng thu hồi ánh mắt  lập tức bước lên xe ngựa.
Đợi đến khi xe ngựa  dần dần  xa, một   mới như tỉnh dậy từ trong mộng.
“… Đó, đó chính là Hạ Lan tiểu thư ?” “Trên,  đời   thể  đến  ?!”
“Hạ, Hạ Lan phủ còn nhận  hầu , loại   tứ thư ngũ kinh …” “Bây giờ tại hạ   thể hiểu  tâm trạng của Thế tử Tào Quốc Công …”
Sĩ tử  nãy còn  “cưới vợ  cưới vợ hiền,  tuyệt đối  cưới loại phụ nữ ” giờ đang dựa  vai Lục Vô Ưu, ngơ ngẩn  theo hướng xe ngựa của Hạ Lan Từ  rời , cất giọng run rẩy :
“Tễ An , Hạ Lan tiểu thư ,   hình như nàng   với . Huynh  xem…   ,   chút hy vọng  ?”
Lục Vô Ưu thản nhiên hất vai  nọ , trong lòng thầm nghĩ, tỉnh  ,  mơ thì sẽ .