Sau khi nghi lễ kết thúc, cả đoàn xe chuyển đến bãi săn Trường Ung, suốt chặng đường xóc nảy, sắc mặt Hạ Lan Từ càng tệ hơn.
Thiếu nữ hắc y từng đến gây sự với nàng tình cờ   cùng xe, lúc   nhịn  nữa bèn hỏi: “Cô…   chứ? Có cần tìm Ngự y theo đoàn xem thử ? Nói thật, với  thể như thế  của cô còn chạy đến lễ tế  gì ?”
Hạ Lan Từ cũng  ngờ   khó chịu đến thế.
Mặt nàng tái nhợt, mơ màng như  nôn,  thở dần trở nên yếu ớt: “… Thánh lệnh khó cưỡng.”
“Được   … Xa phu dừng , Hạ Lan tiểu thư sắp  chịu nổi !”
 lúc đoàn xe dừng  nghỉ ngơi,  đến một nén nhang, Hạ Lan Từ   chuyển đến  xe ngựa của Ngự y theo đoàn.
Có lẽ là chuẩn  cho Hoàng thượng nên xe ngựa của Thái y viện rộng rãi và thoải mái hơn nhiều, phía  đặt một dãy các hộp thuốc và lò thuốc, phía  là hai cái giường   ngăn cách bằng rèm vải, gần như là một gian phòng.
Người khám bệnh bên trong là một lão Ngự y   tuổi,  khi kê đơn và bảo y đồng sắc thuốc cho nàng thì   thêm gì nữa.
Hạ Lan Từ mơ màng dựa  gối mềm,  uống một ngụm thuốc  thấy vải rèm  vén lên,  một nam tử trẻ tuổi  đưa . Người  cũng mặt mày tái nhợt, ho khan liên tục, dường như cơ thể  yếu  chịu nổi nữa, đến mức Hạ Lan Từ suýt  nhận  đó là ai.
“Ngự y,  phiền ngài xem giúp vị Hàn Lâm đại nhân …”
Người   đỡ  xuống bên cạnh Hạ Lan Từ, còn thấp giọng uyển chuyển từ chối: “Không cần phiền thế , tại hạ vẫn  thể… khụ khụ…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-37.html.]
“Ngài đừng  nữa! Mau để Ngự y khám cho ngài!”
Lão Ngự y vội đến bắt mạch cho , một lát  kinh ngạc : “… Mạch tượng , thực sự suy yếu đến đáng sợ! Lão phu lập tức kê thuốc!”
Hạ Lan Từ ghé mắt  sang,  thấy rõ ràng trong ánh mắt hoa đào của  đó lóe lên tia sáng, mà bàn tay còn  của  thì đang đặt  cánh tay  bắt mạch,   đang  gì.
Trong khi lão Ngự y đang kê đơn thuốc, Hạ Lan Từ cuối cùng  nhịn , dùng giọng cực nhỏ để hỏi: “Huynh đang  gì ?”
Lục Vô Ưu liếc mắt  nhận  nàng,   nghiêng qua, cũng hạ thấp giọng, cong môi mỉm  : “Thật trùng hợp, cô cũng giả bệnh?”
 
Hạ Lan Từ ngẫm nghĩ một lát, giọng điệu nắm chắc đến bảy tám phần “… Là vì Thiều An Công chúa ?”
Lục Vô Ưu nhướng mày   gì, coi như ngầm thừa nhận.
Hạ Lan Từ  chậm rãi uống từng ngụm nước thuốc    với vẻ mặt hóng hớt: “Nàng   lên xe ngựa của  ?”
Ngày hôm đó, Thiều An Công chúa thật sự  yêu thích Lục Vô Ưu từ cái  đầu tiên,  trở về  lập tức cầu xin Hoàng thượng ban hôn cho nàng .
Tiểu cô nương suy nghĩ  đơn giản, nàng  cho rằng  là Công chúa, cao quý như cành vàng lá ngọc,  ai  Phò mã của  mà  , nhưng  ngờ  đầu tiên  gặp  trở ngại.
Phụ hoàng  nay luôn cưng chiều nàng , hầu như nàng   gì  đó, nhưng   Phụ hoàng  khéo léo khuyên nàng  chọn  khác, thậm chí còn sai thái giám  cận dẫn nàng  xem những công tử nhà lành  ngoại hình tuấn tú xuất chúng.  tiểu Công chúa  quyết tâm  gả cho Lục Vô Ưu, còn chạy  cầu khẩn Lệ Quý Phi vốn mềm lòng.