Hạ Lan Từ  mà lạnh .
Hậu viện nhà nàng đơn giản, mỗi khi  chuyện đấu đá của thê  các phủ khác đều cảm thấy vô cùng đáng sợ, vì  đối với chuyện chung một chồng và nạp , nàng thực sự   .
Nếu , nàng thậm chí  xem xét khả năng tới lui với Nhị Hoàng tử.
 Nhị Hoàng tử  những   định hôn ước, còn  năm sáu vị chờ  phong vị trong cung, hậu viện của  chắc chắn  thể yên bình.
Diêu Thiên Tuyết uống một ngụm , hắng giọng: “Còn  tin tức khác,       kể với  về chuyện của Nhị tiểu thư Khang Ninh Hầu phủ đó ? Vị Lâm công tử đó cuối cùng  thứ năm nhị giáp, Hầu gia  hài lòng nên   bẩm với Tầm Dương Trưởng Công chúa,  khi Trưởng Công chúa gặp Lâm công tử xong cũng  hài lòng, quyết định cứ thế  định .”
Hạ Lan Từ : “O… Nhị tiểu thư  còn cố chấp với vị Hội nguyên lang  nữa ?”
“Không đời nào! Dĩ nhiên là nàng   vui !  vị Hội nguyên lang  giờ nên gọi là Trạng nguyên lang mới đúng, mà vị Trạng nguyên lang đó…” Diêu Thiên Tuyết giả vờ úp mở, kéo dài giọng, một tay chỉ lên trời : “Đã  vị kim chi ngọc diệp phía bên  để ý . Lúc Trạng nguyên diễu phố,  cũng   xem…” Nàng  tặc lưỡi: “Ôi trời, thật đúng là tai họa.”
 
Hạ Lan Từ gật gù.
Hai chữ “tai họa”  dùng để  về  thật khiến  khác thấy hả hê. “Vậy cuối cùng  thuộc về ai?”
“Tiểu Từ, cách  …”
Hạ Lan Từ đáp: “… Không đúng ?”
“Cũng  hẳn là  …” Diêu Thiên Tuyết ho khan một tiếng: “Cuối cùng  ai thành công cả, vị Trạng nguyên lang   rằng   định hôn sự ở quê nhà, dù  đỗ đạt nhưng  thể  lòng đổi , Thánh thượng còn khen ngợi  một phen.”
Hạ Lan Từ: “…?”
Hắn hứa hôn với  khác từ bao giờ? Sao nàng   ?
***
“Lục hiền , bảng vàng đề danh hiền  đỗ đạt Lục nguyên, chúc mừng chúc mừng! Không  trong nhà Lục hiền    ai ? Trong nhà bản quan  một tiểu nữ, năm nay  tròn mười sáu, đoan trang nhã nhặn… Cái gì? Lục hiền   hứa hôn  ! Vậy… trong nhà bản quan còn  một thứ nữ, nếu như  ngại thì…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-35.html.]
“Nói đến nữ nhi, trong nhà kẻ hèn  cũng , tiểu nữ  chữ giỏi thơ, là tài nữ nổi tiếng, còn đang trong khuê các chờ gả…”
“Chỉ là hứa hôn ở quê nhà thôi,  thì  vấn đề gì… Lục hiền    hôm nào đến phủ   chơi .”
Dù triều đại   còn phổ biến việc bắt rể  bảng vàng, nhưng những công tử  lập gia đình đỗ Tiến sĩ, bất kể xuất  thế nào cũng đều là miếng bánh thơm ngon, cho dù bốn mươi tuổi góa vợ cũng  vô    gả con gái đến  kế thất, huống chi là một Trạng nguyên trẻ trung  tuấn   tiền đồ vô hạn.
Quả thực là rể tài đến trong mơ cũng hiếm thấy.
“Không  Trạng nguyên lang  hứa hôn với cô nương nhà nào ở thôn quê? Xuất   ? Ha ha, bản quan chỉ tò mò hỏi cho  thế thôi.”
Vị Trạng nguyên trẻ trung tuấn tú cong môi mỉm , giọng điệu nhã nhặn  khiêm tốn: “Tại hạ một lòng một  với vị hôn thê,   nàng thì sẽ  cưới, thật sự  phụ lòng ý  các vị đại nhân .” Trong lúc  chuyện,  còn cố ý lộ  vẻ ngượng ngùng.
Đã  đến nước , các quan viên lập tức hiểu , nếu còn ép buộc thêm thì sẽ gây thù oán.
 
“Lục hiền  quả là  si tình!”
“Nếu vị cô nương đó  Lục hiền chất  đỗ đầu Lục nguyên mà vẫn giữ tình thâm sâu sắc, lúc thành  chắc chắn sẽ vô cùng cảm động…”
“Đến lúc đó Trạng nguyên lang  gửi thiệp mời đấy nhé!”
Đợi   tản , Lâm Chương mới tò mò hỏi : “Tễ An, hóa    hứa hôn  ,  thế mà    đấy. Cô nương  hẳn là tiên nữ giáng trần mới   nhớ mãi  quên như .”
Lục Vô Ưu chỉnh  mũ cánh chuồn  đầu, trong lòng thầm nghĩ, thuận miệng bịa đại thôi, ai mà  .
***
Lưu công tử và Vu công tử nhanh chóng  Hạ Lan Giản tìm cớ  lượt gọi đến, cha nàng ở thư phòng khảo nghiệm học vấn của họ, còn Hạ Lan Từ thì  qua vài   hành lang.
Ít nhất  qua đều là công tử nhà quan thanh liêm, hành động cử chỉ đều  đắn lễ độ  phong thái của công tử quan thần, ca ca nàng cũng  điều tra kỹ, các mối quan hệ xung quanh cũng khá trong sạch.
Vu công tử cao hơn, dáng  thanh mảnh, thần sắc nghiêm nghị, vẻ mặt   thanh cao; Lưu công tử thì điềm đạm và  thích , vẻ mặt hiền lành  giỏi giao tiếp.