Trên đường về phủ, Hạ Lan Từ  thấy tiếng  hò reo chúc mừng vô cùng rộn ràng,    giống như Trạng nguyên diễu hành mà giống với cảnh tượng của một vị tướng quân thắng trận trở về triều hơn.
Ngay cả Sương Chi cũng trốn ở cửa phủ, thò đầu    nhỏ giọng hỏi: “Tiểu thư,  từ trong cung về,    thấy Trạng nguyên lang … Nô tỳ   ở bên ngoài  Trạng nguyên lang    đỗ đầu Lục nguyên,  đầu sáu kỳ thi liên tiếp! Còn   tuấn tú như thần tiên giáng trần.”
“Hắn từng đến phủ chúng … Đợi … Lục nguyên?”
Hạ Lan Từ sửng sốt, nhớ  Lục Vô Ưu quả thật năm đó ở Thanh Châu từng đỗ Tiểu tam nguyên thi Huyện, thi Phủ và thi Viện.
Liên tiếp đỗ Tam nguyên  đủ đáng sợ, đỗ Lục nguyên thực sự khiến   kinh sợ hơn gấp mấy .
 
Điều   nghĩa là trong tất cả các kỳ thi khoa cử  con đường  tham gia,  đều thuận lợi đạt hạng nhất.
Sở hữu thành tích kinh ngạc như ,  lẽ thật sự  thể thoát khỏi bàn tay của Thiều An Công chúa, bởi vì Đại Ung  quy định,  khi cưới Công chúa, Phò mã dù   triều  quan, phẩm cấp cũng   cao hơn Lục phẩm.
Một Văn Khúc tinh (*) liên tiếp đỗ đầu sáu kỳ mà  lãng phí trong tay Công chúa, là ai cũng sẽ thấy uổng phí.
(*) Văn Khúc tinh: chỉ   tài văn chương
Hơn nữa bản  nàng   chắc   vận may như .
Hạ Lan Từ về đến phủ, việc đầu tiên là  tìm tờ giấy ghi  giấc mơ hôm qua. Nếu như điều  là thật,  thì nàng  sớm chuẩn .
Vốn dĩ Hạ Lan Từ cũng  nghĩ đến việc Kinh thành  an ,  lẽ nên thu xếp hành lý bỏ trốn là xong.  thứ nhất, nàng  thể bỏ  cha và  trưởng  quan tâm; thứ hai, Nhị Hoàng tử  nhắm đến nàng, nếu nàng mạo hiểm bỏ trốn  lẽ sẽ rơi  kết cục như trong mơ, khi đó thì gọi trời trời  thấu, gọi đất đất cũng chẳng .
Hiện tại, nàng vẫn là tiểu thư con nhà Tả đô Ngự sử,  ở chỗ sáng ngược  vẫn  xem là an .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-33.html.]
Buổi tối, khi cha nàng từ yến tiệc vinh danh trở về, Hạ Lan Từ cân nhắc hết   đến  khác, cuối cùng vẫn gõ cửa bước  thư phòng, : “Cha, ban ngày Lệ Quý Phi  triệu con gái  cung.”
Hạ Lan Cẩn đang xem thư từ do Giám sát Ngự sử Ích Châu gửi tới, ban đầu vốn định bảo Hạ Lan Từ  việc gì ngày mai hẵng , nhưng  xong lời của Hạ Lan Từ, ông lập tức lo lắng hỏi : “Triệu con  cung  gì?”
Hạ Lan Từ : “Chắc là   nhắc đến con  mặt bà … Con còn gặp Nhị Hoàng tử và Thiều An Công chúa.”
Nàng ngập ngừng, cắn răng : “Con cảm thấy Nhị Hoàng tử dường như  ý với con.”
Hạ Lan Cẩn  dáng vẻ lo lắng bất an của con gái, liền  dậy : “Đừng nghĩ nhiều, cha  tìm  đối tượng xuất sắc cho con lựa chọn .”
Ông lấy từ kệ sách xuống hai cuộn trục, bắt đầu giới thiệu: “Một là cháu trai trưởng của tọa sư   của cha, chính là Lễ bộ Thượng thư Lưu đại nhân  về hưu, năm ngoái y mới  trúng cử, hiện cũng đang học ở Quốc Tử Giám;  còn  là con thứ của Hàn Lâm viện Thị Giảng học sĩ Vu đại nhân, năm nay  thứ bốn mươi trong bảng nhị giáp, vì chịu tang  nên mới chậm trễ. Huynh trưởng của con   tìm hiểu cặn kẽ, những   đều là những hậu bối thật thà,  tiến bộ, nếu con thấy  ý với ai, cha sẽ mời  đến phủ một chuyến.”
 
Hạ Lan Từ đặt ngón tay lên cuộn trục, nhưng  mở  xem.
Nàng do dự một lúc, vẫn cắn răng : “Cha, hai hôm  con mơ thấy một giấc mơ. Trong mơ con thấy cha  phái   Tổng đốc Tương Vân,  đó  cách chức giam  ngục, con và  trưởng cũng  liên lụy. Cha nghĩ… chuyện   khả năng xảy  ?”
Gần như là hỏi thẳng tình hình triều chính đang như thế nào.
Chỉ là cha nàng xưa nay  từng  với nàng những chuyện .
Quả nhiên, Hạ Lan Cẩn chỉ khựng  một chút,  : “Là con gái thì đừng  suốt ngày nghĩ ngợi lung tung! Chuyện trong mơ   thể coi là thật!”
Hạ Lan Từ  tính cha  cổ hủ, ông  chỉ  tin, mà cho dù  tin cũng  nghĩ đến việc  đổi  tránh né, phỏng chừng ông còn cho rằng  cách chức  ngục là do chính bản  ông   sai.
Dứt khoát, nàng cũng   vòng vo nữa.
“Cha, con còn mơ thấy Nhị Hoàng tử, trong mơ lúc con bỏ trốn    giam cầm.” Hạ Lan Từ hạ thấp giọng, cố gắng giữ giọng điệu nghiêm túc nhất  thể: “Con  nghĩ đây là suy nghĩ viển vông. Dù cho  rõ tình hình triều cục, con cũng  hiện tại  đang tranh giành ngôi vị với Đại Hoàng tử. Hắn   đích cũng   trưởng, cha  thể ủng hộ , hơn nữa cha nhiều  dâng sớ yêu cầu lập Đông Cung để rào , từ lâu cha  trở thành cái gai trong mắt . Đô sát viện giữ chức giám sát, quan trọng  bao,  sẽ  thể để cha  ở vị trí  quá lâu… Hơn nữa, sang năm là kỳ đánh giá quan viên  thành, kỳ đánh giá luôn là một con d.a.o sắc bén.”