Mặc dù Diêu Thiên Tuyết   chắc chắn, nhưng Hạ Lan Từ vẫn nửa tin nửa ngờ,  dám   tin tưởng. Mãi cho đến vài ngày , Lâm Chương  chủ động đến thăm nhà.
Lúc y lững thững   phủ, sắc mặt trắng bệch, lông mày nhíu chặt,  thoáng qua như thể trong nhà gặp  đại nạn,    còn niềm vui khi thi đỗ của mấy ngày  đó, mà   phần nào bi thương.
Lúc đó, Hạ Lan Từ đang ở  mái nhà,  thấy cảnh  bất giác thở dài trong lòng.
Còn về việc tại  nàng  ở  mái nhà… Bởi vì đêm qua   một trận mưa to.
Mái nhà của sương phòng phía tây trong phủ  hư hại lâu ngày,  may  dột  một đêm mưa lớn.
 
Nước mưa từ khe hở  ngói chảy rỉ rả  trong phòng của Hạ Lan Từ.
Nàng  tiếng mưa đánh thức, chỉ cảm thấy một làn  lạnh thấm  ,  đó  thấy Sương Chi vẻ mặt u sầu đang ôm cái thau nhỏ, lo lắng hứng nước mưa ở góc phòng.
Nóc nhà của Hạ Lan phủ    đầu  dột.
Mặc dù căn nhà  là do Thánh thượng ban tặng, nhưng là một căn nhà quan   triều đình thu giữ,  lâu   tu sửa — khi tặng nhà cũng   sửa chữa gì, Hạ Lan phủ    đủ tiền, đành  tạm bợ chịu đựng nên thỉnh thoảng dột gió, dột mưa cũng là bình thường.
Ban đầu họ cũng mời thợ xây đến vài , nhưng chỉ là sửa chữa đơn giản bề ngoài.
Hạ Lan Từ quan sát vài , cảm thấy việc sửa  dường như cũng  khó lắm.
Vì , đợi  khi trời sáng mưa tạnh, nàng  bảo quản gia chuẩn  một ít dầu trẩu, gỗ, ngói và cỏ tranh, nàng  bộ váy áo trắng , xắn ống tay áo lên, mang theo dụng cụ leo lên thang dài, quyết định tự  thử nghiệm.
Nếu  thể thành công,    thể tiết kiệm  một khoản bạc.
Sương Chi   mái hiên, lo lắng : “… Tiểu thư, như  nguy hiểm quá,  là gọi  khác đến .”
“Không , em  lấy thêm hai tấm gỗ đến cho .”
Hạ Lan Từ kiên quyết   , chủ yếu là vì nàng chuẩn  sẵn sàng cho  tình huống, suy cho cùng cha nàng  quan  triều Đại Ung  quá nhiều nguy hiểm, nàng luôn cảm thấy học nhiều hơn một chút   hại, hơn nữa nàng từng ở Thanh Châu học qua một  tài nghệ kỳ lạ mà chẳng ai   khi nào sẽ  dịp dùng tới.
Lúc Hạ Lan Từ đang cẩn thận dọn dẹp gỗ mục  mái nhà, Lâm Chương  khéo  .
Hạ Lan Từ dừng động tác trong tay ,  thẳng  lên, cầm cái búa nhỏ đặt  mái nhà phát  một tiếng vang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-20.html.]
Lâm Chương  thấy tiếng động liền ngẩng đầu lên,  vặn chạm  ánh mắt của thiếu nữ  mái nhà.
Bên cạnh mái hiên, những cành hoa ngọc lan nghiêng  bay , vẫn là những cánh hoa như ngọc khắc, hương thơm ngào ngạt. Thiếu nữ  thẳng, váy áo dù mang màu tối nhưng   một vẻ  của ngọc sáng  che mờ,   thiếu nữ tắm trong ánh nắng xuân,   trong tranh mà  hơn cả  trong tranh.
 
Lâm Chương sững sờ trong chốc lát, đến khi bừng tỉnh , sắc mặt càng trắng bệch.
Y  hổ cúi đầu xuống, nghiêng  tránh  ánh mắt  dám  nàng, như thể   ô uế,  còn xứng để chạm  gió mát trăng thanh.
Hạ Lan Từ dù   tình cảm nam nữ với y, nhưng trong lòng cũng sinh  đồng cảm và buồn bã khi  quyền quý uy h.i.ế.p thế .
Những tiểu thư gia đình quan  bình thường  đánh c.h.ế.t cũng    chuyện như thế.
 những Hoàng  quốc thích  Thánh thượng sủng ái  là ngoại lệ, ví như Nhị tiểu thư Khang Ninh Hầu phủ.
Mẹ ruột của nàng  mất sớm, từ nhỏ  nuôi dưỡng  gối bà ngoại là Tầm Dương Trưởng Công chúa, vị Trưởng Công chúa   là trưởng tỷ cùng một  với Hoàng thượng. Trưởng tỷ như , năm xưa Hoàng thượng  thể lên ngôi cũng nhờ  sự giúp đỡ của vị Trưởng Công chúa .
Tầm Dương Trưởng Công chúa khi còn trẻ   tính tình dữ dằn, dám bỏ phò mã ngang nhiên công khai nuôi dưỡng nam sủng, xem thường  tranh luận trong triều đình. Đến khi lớn tuổi quyền uy càng trọng, đương nhiên càng yêu thương cô cháu gái duy nhất của con gái  như ngọc như bảo, thương còn hơn cả Công chúa, cũng trực tiếp nuôi dưỡng thành Nhị tiểu thư Khang Ninh Hầu với tính cách kiêu căng  ai bì nổi.
Vì , Lâm Chương buộc  chịu thiệt thòi .
Cho dù y  cưới Nhị tiểu thư Khang Ninh Hầu, chỉ sợ với quyền thế của Tầm Dương Trưởng Công chúa e rằng cũng khó  ai dám gả con gái  cho
y. Ai  đến một lúc nào đó tiểu tổ tông Khang Ninh Hầu phủ    gả , nếu dùng chuyện   áp lực, ép buộc y  bỏ vợ bỏ con cũng   là chuyện  thể.
Hạ Lan Từ thầm thở dài, đôi môi khẽ mấp máy.
Nàng đương nhiên  rõ, hiện giờ   nên  gì cả.
Chuyện mai mối  chỉ  Lâm Chương và cha nàng , họ  bàn bạc  coi như việc   xong, nàng là tiểu thư khuê các, đáng lẽ  nên  gì cả.
 giờ khắc  nàng thật sự  thể nhịn , Hạ Lan Từ cân nhắc hết   đến  khác, cuối cùng vẫn lên tiếng khi bóng lưng Lâm Chương  sắp khuất  hành lang: “Lâm công tử.”
Đây là  đầu tiên nàng chủ động gọi y. Bóng dáng Lâm Chương chợt khựng .