Hắn dừng động tác  tay ,  xoay  , ngẩng đầu lên thì   Hạ Lan Từ mềm mại kéo lấy vạt áo. Hắn thuận thế  nàng,  gương mặt thiếu nữ xinh  vô ngần  đang lộ  vẻ hoang mang mà  lẽ ngay cả nàng cũng  hiểu , nàng cúi đầu dùng sức hôn lên môi .
Giống như một hành động liều lĩnh hết sức vụng về.
Trong khoảnh khắc đó, Lục Vô Ưu  cảm thấy một cảm giác lúng túng hiếm hoi.
Hắn thậm chí quên mất   gì tiếp theo, chỉ  thể để cô nương ngốc  dùng cách vụng về nhất cố mở đôi môi  , như  cạy mở trái tim , để hiểu  cuối cùng  đang nghĩ gì.
Đầu lưỡi của nàng mang theo chút nhút nhát, chút thăm dò, rõ ràng đang  chuyện táo bạo như , nhưng vẫn khiến   sinh lòng thương xót như .
Lục Vô Ưu hít sâu một .
——  c.h.ế.t mà.
Ngay  đó, Lục Vô Ưu  thể kiềm chế thêm,  bất giác kéo mạnh Hạ Lan Từ  gần. Hạ Lan Từ bất ngờ  kịp phòng ,   kéo  xuống đùi , cả  cũng gần như dựa sát  . Lục Vô Ưu thuận thế một tay giữ chặt lấy cổ nàng, tay  ôm lấy eo nàng, trong khoảnh khắc chớp nhoáng,   chút do dự đưa đầu lưỡi  chạm  lưỡi nàng.
Mấy ngày nay,   cố tình né tránh  gần gũi nàng.
Nếu nàng thật sự chọn rời khỏi đây,  thử cuộc sống   mới,  thì     thực  cũng  quan trọng. Họ vẫn  gần gũi  lâu, chẳng qua chỉ vài tháng ngắn ngủi mà thôi, với nữ tử Kinh thành mà  thì trinh tiết quan trọng, nhưng   nơi nào cũng coi trọng như . Theo  , còn cả khối   để tâm — như  chỉ cần  tách Hạ Lan Từ  khỏi cuộc sống của  là .
Trước đây   Hạ Lan Từ,  cũng  sống như  hơn mười năm,  bao giờ cảm thấy thiếu thốn  sai sót gì, thậm chí Lục Vô Ưu từng nghĩ  vợ   đều  quan trọng lắm, dù   cũng   hứng thú.
Chẳng qua là trở  cuộc sống  đây thôi, sẽ  quá khó khăn. Hắn  thể  .
 ngay khi đầu lưỡi chạm  , loại cảm giác mê hoặc đến mức khiến đầu óc nổ tung, trong nháy mắn lan khắp cơ thể — thôi quên ,    !
Lục Vô Ưu vội vã hôn nàng, tay ôm lấy eo nàng càng siết chặt hơn.
Hạ Lan Từ cũng  chút mơ màng, nàng còn tưởng gần đây Lục Vô Ưu tương đối thanh tâm quả dục, ai ngờ   hôn nàng đến mất hết phòng , đầu óc rối loạn, tay dài của  còn  ngừng vuốt ve  gáy và eo nàng, ép chặt  liên tục xâm nhập…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-172.html.]
Nàng thậm chí còn  chú ý cả hai vẫn đang ở trong sân, ánh trăng  đỉnh đầu vẫn yên tĩnh và ôn hòa như cũ, nàng   Lục Vô Ưu hôn đến nỗi hít thở  thông.
Trong khoang mũi của nàng đều là mùi hương ngọt nhẹ của Lục Vô Ưu, giữa môi răng là vị ngọt của điểm tâm táo mật   mới ăn, còn  vị đắng thoang thoảng của nước .
Cơ thể của Hạ Lan Từ mềm mại, mất hết sức lực   đùi , đôi mắt trong sáng của nàng nhuộm đầy mơ màng như ánh hoàng hôn,  nước bốc lên, hai má ửng đỏ,  thở hỗn loạn chỉ  thể tùy  giày vò — thậm chí  quên mất ban đầu rõ ràng là nàng hôn  .
Một lúc lâu , Hạ Lan Từ mới nhớ đến mục đích  hôn .
Nàng  khó khăn ngả đầu  , kết quả  ngờ Lục Vô Ưu  tiếp tục đuổi theo, nàng buộc  dừng  trong tình trạng mềm nhũn tay chân,  đó thở gấp : “… Đừng hôn nữa,  thể  rõ ràng  ?” Lục Vô Ưu cũng khó khăn lấy  thần trí của  về.
Hắn gần như quên sạch   họ đang trao đổi cái gì, đầu óc như  hút rỗng trong sự sung sướng, lý trí như một tảng băng di động  thể nắm  — cảm giác  vô cùng hỏng bét, nhưng  khiến   mê .
Lục Vô Ưu ấn trán một chút, cuối cùng đưa  một đáp án mà      : “Là   kiên nhẫn,  nàng quan tâm hơn một chút.”
Tuy rằng Lục Vô Ưu   rõ “quan tâm” điều gì, nhưng hiển nhiên là  nàng quan tâm đến .
Sau đó, Hạ Lan Từ  dành vài ngày để suy ngẫm về điều .
Trên thực tế, nàng cảm thấy    quan tâm đến Lục Vô Ưu  — gần như  thể quan tâm hơn   nữa, vì cả ngày đều nghĩ đến chuyện của .
Nàng nghĩ về mối quan hệ đột nhiên trở nên kỳ lạ giữa họ, và cả Lục Vô Ưu cũng trở nên kỳ lạ như .
Nàng cảm thấy cách họ chung sống  đó    , đó là mối quan hệ phu thê  mỹ nhất mà Hạ Lan Từ  thể tưởng tượng .
Không  gì giấu giếm, cũng   gì mâu thuẫn, đa phần  việc đều  thể bàn bạc với , nhiều lúc họ còn vô cùng ăn ý,  cần  nhiều cũng  thể hiểu ý đối phương. Dù cho đôi lúc Lục Vô Ưu sẽ bất chợt ăn  tung tung, nhưng Hạ Lan Từ cũng  dần quen với những bước  nhảy vọt của , cảm thấy dù    gì nàng cũng  ngạc nhiên nữa.
Bọn họ dường như  thể cứ mãi như .
 hình như Lục Vô Ưu vẫn như còn  nhiều bất mãn.
Chuyện đo đạc đất đai  kết thúc, một  quyền quý vì thế mà  bắt bổ sung lương thực, Thánh thượng dường như vô cùng hài lòng, chẳng những  lo ngại đám quyền quý, ngược  còn trọng thưởng cho những   công.