Tuy cha  từng dạy nàng giữa vợ chồng  chung sống thế nào, nhưng  dạy nàng đối nhân xử thế cần  hòa nhã, công chính, khiêm tốn, khoan dung
và thiện chí giúp . Dù nàng  cũng    theo, nhưng ở chỗ Lục Vô Ưu, nàng luôn cố gắng   đối phương mất vui, vì nàng lo   nhiều thì sớm muộn cũng sẽ cãi  — chính là loại cãi vã nghiêm túc.
Từ biểu cảm của nàng thì Lục Vô Ưu  hiểu  đại khái: “Nàng     gì thì   rõ ràng với ,    nào  cũng  thể hiểu  ý nàng. Không cần quá để tâm   vui  … Rốt cuộc tại  nàng   nhiều lo lắng và gánh nặng đến ?” Hắn dừng một chút   tiếp: “Nàng   gì thì  cái đó,   gì thì , tiện thể… quản thêm .” Ba chữ cuối cùng    nhẹ nhàng.
Hạ Lan Từ cân nhắc thêm một lát: “… Tóm   sẽ thử xem .”
***
Biểu tỷ Diêu Thiên Tuyết  khi  về chuyện xảy  tại tiệc cưới của Lâm Chương và Ngụy Nhị tiểu thư,  quá hai ngày  đến thăm.
Lúc mới cưới, nàng  ngại  dám đến, sợ tạo thêm phiền phức cho Hạ Lan Từ. Sau đó  tin,  nàng sống cũng  tệ, mới thỉnh thoảng ghé qua lúc Lục Vô Ưu  ở nhà. Lần  nàng  vội vàng đến, lúc đến  hỏi ngay: “Phu quân   nổi giận với  ?”
Hạ Lan Từ ngẩn : “Giận chuyện gì?”
Diêu Thiên Tuyết  ngạc nhiên hỏi: “Không  tiểu Vương tử Bắc Địch   công khai đòi tỷ thí với phu quân  trong hôn lễ của Ngụy Nhị tiểu thư vì  … Chẳng lẽ tin tức  sai sót,  thể nào.”
Nàng  và Ngụy Nhị tiểu thư  tính là  thiết, cho nên đêm đó cũng  .
Hạ Lan Từ : “Chuyện đúng là như , nhưng    giận… Biểu tỷ,  tỷ  nghĩ   sẽ giận?”
Cùng lắm là  chút tức giận, nhưng cũng chỉ là tự hờn dỗi  thôi.
Diêu Thiên Tuyết  một cách hiển nhiên: “Nam nhân bình thường đều sẽ  vui, hơn nữa  còn  để tâm đến ,  loại chuyện  càng  thể nhịn .” Nàng   khẽ xoa đầu thiếu nữ  mặt, : “ cũng  thôi, Tiểu Từ của chúng  xinh  như , ai nỡ giận  chứ.”
“… Có đến mức nổi giận ?”
“Sao  !” Diêu Thiên Tuyết  nâng giọng : “Lần   đến chỗ biểu tỷ , chính là Nhị biểu tỷ  xuất giá đó. Chỉ vì tỷ  ăn mặc trang điểm xinh  một chút khi  ngoài,  đường gặp một  trai trẻ tuấn tú đến hỏi đường,  chuyện với  vài câu,  biểu tỷ phu  thấy nên hiểu lầm, biểu tỷ phu nổi trận lôi đình,  tỷ  hồng hạnh xuất tường, Nhị biểu tỷ của   mắng   bậy vu oan cho , hai  cãi  ầm ĩ một trận, cuối cùng  để cô  đích  đến khuyên giải biểu tỷ phu,  đó  an ủi biểu tỷ
của ,  biểu tỷ phu vì quá để tâm đến tỷ  nên mới như . Tiểu Từ, … chắc là   gì với tiểu Vương tử Bắc Địch đó chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-170.html.]
Hạ Lan Từ lắc đầu: “Đương nhiên là .”
Tin đồn  cũng  khác mấy so với những gì Hạ Lan Từ    đây.
Trước    nàng chỉ cảm thấy nghĩ mà sợ, cảm thấy vợ chồng khó mà chung sống,  nhất là vẫn nên nhẫn nhịn nhiều hơn, hiện tại nàng đăm chiêu suy nghĩ một lúc,  : “… Cái gì gọi là quá để tâm nên mới như ?”
Diêu Thiên Tuyết lập tức trả lời: “Đương nhiên là vì yêu , biểu tỷ phu cũng  tốn  ít công sức mới cầu hôn  Nhị biểu tỷ,   đó, Nhị biểu tỷ của  cũng  trêu hoa ghẹo nguyệt, mà tỷ    thích buồn chán ở nhà. Biểu tỷ phu thấy tỷ  bên ngoài thì  gặp  yêu, cứ mất hồn mất vía mãi,  đó quyết tâm đến nhà cầu , cưới về  thì tất nhiên là thương yêu như trân bảo, chỉ là ghen tuông cũng  dữ… Đương nhiên,  cũng  thích biểu tỷ phu  lắm.”
Hạ Lan Từ  đăm chiêu suy nghĩ một lúc.
Diêu Thiên Tuyết thấy , bèn cầm lấy khung thêu mà Hạ Lan Từ  thêu gần xong, chuẩn  kết thúc: “Việc thêu thùa của  tiến triển thế nào ,    dạy … Ồ, đóa ngọc lan  thêu cũng  tệ lắm.”
So với mớ đen thui Hạ Lan Từ thêu lúc ban đầu thì  tiến bộ nhiều . “Biểu tỷ, tỷ giúp  xem còn vấn đề gì nữa .”
Hạ Lan Từ vẫn  chút ngại ngùng.
Đây là  nàng thêu nghiêm túc nhất, cũng là cái  nhất, tuy chỉ là mẫu đơn giản, chỉ dùng chỉ trắng và xám nhạt thêu theo hình mẫu  vẽ sẵn, nhưng mỗi mũi thêu nàng đều   cẩn thận và tỉ mỉ, nếu  thêu , nàng sẽ tháo  thêu  từng phần, thêu từng đoạn từng đoạn mới thành  thế .
Không thể phủ nhận, đây đúng là phương diện nàng    thiên phú.
Diêu Thiên Tuyết như nhớ  điều gì, đột nhiên trầm giọng : “Có     đ.â.m đầy tay  ?” Nàng   chút đau lòng : “Ta  bảo   cần  cố gắng như , túi thơm    thêu    vẫn đeo ? Nếu thật sự   thì đưa hình mẫu cho ,  thêu giúp , thêu xong thì cứ  là  ,  sẽ thêu đơn giản một chút, chắc cũng  ai phát hiện .”
Hạ Lan Từ lắc đầu: “Biểu tỷ, như   ,    lừa dối .”
Nàng luôn cảm thấy  vẫn  thực sự hiểu  ý của Lục Vô Ưu, nên chỉ  thể cố gắng hơn trong những việc khác.
***
Lục Vô Ưu thì cảm thấy phương hướng cố gắng của Hạ Lan Từ  chút lệch lạc.
Ví dụ như hiện tại, khi  hạ triều trở về,  tháo mũ quan thì Hạ Lan Từ  chăm chú   một hồi,  đó : “Búi tóc của   lệch, để  chỉnh  giúp .” Sau đó kiễng mũi chân, bắt đầu chỉnh sửa.