Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 151

Cập nhật lúc: 2024-12-13 14:01:48
Lượt xem: 46

Mấy vị quan viên đều lộ ra dáng vẻ người từng trải, có quan viên nhân cơ hội ra ngoài làm việc để lén lút vui chơi, cũng có người cảm thấy mang theo nữ nhân sẽ bất tiện, dẫn theo phu nhân đi cùng thế này thật sự rất ít, nhưng nghĩ lại thì vị này quả thật rất xinh đẹp, lại mới thành thân chưa bao lâu nên có thể hiểu được, cũng có thể thông cảm, thậm chí có một vị quan viên Hộ Bộ khá thân thiết với hắn còn vỗ vai nói: “Tễ An à, huynh còn trẻ, giữ gìn sức khỏe đấy.”

Bọn họ ở trong phòng vừa thưởng trà vừa trò chuyện, Lục Vô Ưu thấy Hạ Lan Từ tò mò nên dẫn nàng ra ngoài.

Hoa màu mênh m.ô.n.g bát ngát, không khí trong lành vô cùng, Hạ Lan Từ nhìn một lúc rồi nói: “Ta có thể đi hỏi thăm chút không?”

Lục Vô Ưu quay đầu hỏi: “Nàng muốn hỏi gì?”

Hạ Lan Từ thành thật nói: “Ta muốn hỏi họ giá cả lương thực, địa tô nhiều ít, mùa khô thu hoạch thế nào, mùa lụt thu hoạch ra sao… Hỏi nhiều một chút, khi mua sắm sẽ không bị thiệt.”

Lục Vô Ưu cũng bị tinh thần tính toán tỉ mỉ này của nàng làm cho kinh ngạc. “Trước giờ nàng đều như vậy sao?”

Hắn nhớ lại lần Hạ Lan Từ cung cấp danh sách mua sắm, hắn đã phái Thanh Diệp đi hỏi thêm mấy cửa hàng, kết quả là cửa hàng mà Hạ Lan Từ chọn đúng là rẻ và có lợi nhất.

Hạ Lan Từ lắc đầu nói: “Thật ra trước đây ta hỏi thăm cũng rất bất tiện, bây giờ…”

Cuối cùng nàng cũng nhận ra lấy chồng có nhiều lợi ích thật, nàng có thể xuất đầu lộ diện mà không cần lo lắng bị người khác dị nghị, cũng có thể tùy ý ra ngoài, tùy ý mặc nam trang, không cần quá lo sợ bị người khác ngấp nghé — chỉ cần phu quân của nàng không bận tâm, nhưng trông Lục Vô Ưu cũng không có vẻ gì là bận tâm.

Lục Vô Ưu nói: “Được thôi, ta sẽ cùng nàng đi.”

Hắn không ngờ Hạ Lan Từ lại tràn trề tinh lực như vậy, dường như thể lực được rèn luyện trong những ngày qua đều để dành cho việc này.

Hạ Lan Từ kéo tá điền đến hỏi, vừa nghe vừa ghi chép lại, biểu cảm nghiêm túc lại tập trung, bởi vì vẻ ngoài của nàng thật sự quá xuất chúng như tiên nữ hạ phàm, bên cạnh còn có một người mặc quan phục cũng như tiên nhân giáng thế, những tá điền kia đều nói lắp như đậu đổ ống tre, hỏi gì đáp nấy, hận không thể kể hết bát đại tổ tông.

Lục Vô Ưu đi theo Hạ Lan Từ, vừa đi vừa hỏi, ngay cả những tin đồn ở vùng lân cận cũng tìm hiểu rõ ràng

Nào là góa phụ trong thôn có thể đang lén lút với tên thợ rèn, rồi chuyện con út Trương gia có thể không phải con ruột, hay chuyện con gái lớn Lý gia thích thiếu gia Lưu gia, nhưng Lưu thiếu gia này lại thích Vương Nhị Hoa ở đầu làng….

Nghe đến nỗi Hạ Lan Từ không nhịn được cười, ngay cả nỗi u sầu nhẹ nhàng quẩn quanh đầu lông mày cũng như tan biến.

Chuyện này thật sự rất mới mẻ với Hạ Lan Từ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-151.html.]

Từ lúc rời Kinh thành đến Thanh Châu, suốt dọc đường nàng đều ngồi trong xe ngựa của bá phụ, đi dọc theo quan đạo, chỉ quanh quẩn giữa xe ngựa và quán trọ, lại luôn đội mũ che mặt dày cộm, sợ bị người khác nhìn thấy dung mạo sẽ gây ra rắc rối.

Tuy nhiên, Hạ Lan Từ hơi lo lắng Lục Vô Ưu đi cùng nàng sẽ thấy nhàm chán.

Lục Vô Ưu nhún vai nói: “Ta cũng đang nghe đó thôi, làm quan mà không biết dân sinh, sao có thể đưa ra kế sách trị quốc. Nàng cứ hỏi tiếp đi, ta không mệt đâu. Nhưng nếu nàng mệt thì phải nói ta ngay.”

Mãi đến khi mặt trời gần như đã lặn về phía Tây, Hạ Lan Từ mới luyến tiếc nói: “Chúng ta về thôi.”

Lục Vô Ưu hỏi: “Chân có mỏi không?”

Hạ Lan Từ ngẩn người, bóp bóp bắp chân rồi mới thành thật nói: “… Hơi tê một chút.”

Lục Vô Ưu nhướng mày nói: “Cần ta bế không?”

Hạ Lan Từ thử cảm nhận lại: “Nhưng ta còn đi được…” Lục Vô Ưu nói: “Vậy mai nàng còn muốn đi tiếp không?” Hạ Lan Từ dừng lại.

Lục Vô Ưu nói tiếp: “Phải dưỡng sức mới có thể lâu dài được, lên đây đi.” Hắn dừng bước, ôm lấy eo Hạ Lan Từ.

Hạ Lan Từ do dự một chút, sau đó vẫn để hắn bế lên.

Lục Vô Ưu ôm nàng như không có sức nặng, tốc độ đi bộ chợt nhanh hơn, chẳng mấy chốc đã quay lại chỗ cũ trước khi mặt trời lặn.

Vài vị quan viên khác cũng lần lượt đi ra, vì trời đã tối nên không cách nào đo đạc nữa.

Nhưng khi mọi người vừa thấy thiếu niên lang một thân quan phục thanh nhã, đang ôm một đại mỹ nhân yêu kiều yếu đuối trong n.g.ự.c bước nhanh đến, trong lòng không khỏi hồi hộp một chút.

Người trẻ tuổi bây giờ tinh lực dồi dào như vậy sao?

Người trẻ tuổi bây giờ không biết ngại ngùng sao? Mọi người đồng loạt ho nhẹ coi như không thấy gì.

Hạ Lan Từ được Lục Vô Ưu đặt xuống, vì được bế lâu nên chân tay vẫn còn hơi tê, loạng choạng suýt nữa không đứng vững, may được Lục Vô Ưu đỡ lấy eo, nàng có hơi ngại ngùng nên nhanh chóng bước lên xe ngựa trước.

Vị quan viên vừa nãy từng khuyên Lục Vô Ưu “giữ gìn sức khỏe”, lúc này không nhịn được bước tới, vuốt râu nói: “Ôi, tuổi trẻ thật tốt.”

Loading...