Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 105

Cập nhật lúc: 2024-12-13 09:04:30
Lượt xem: 79

Lục Vô Ưu nhướng mày, nhìn nàng cười: “Trước đây ta không biết nàng dễ trêu chọc vậy đó. Chắc là viết thay ca ca của nàng phải không, ta vừa thấy hắn ngoài cửa, bộ dạng che che giấu giấu, ánh mắt lập lòe, cũng đoán được phần nào…”

Hạ Lan Từ dần dần tỉnh táo lại, nhỏ giọng giải thích: “Ta không viết kém như vậy.”

“Ta biết, ta chỉ nói đùa thôi.” Lục Vô Ưu vỗ vai nàng: “Được rồi, đừng căng thẳng. Chẳng phải ta đã khen nàng rồi sao?”

Hạ Lan Từ nghi ngờ: “Chàng khen ta khi nào?” Lục Vô Ưu nói: “Thông minh tuyệt đỉnh.” “…”

Nhớ lại tình cảnh lúc hắn khen, Hạ Lan Từ im lặng một hồi rồi nói: “… Chàng còn khen tiểu biểu muội của mình thông minh.”

Lục Vô Ưu cười đến vô cùng hiền hòa khoan dung: “Nàng so đo với một đứa bé làm gì.”

Hạ Lan Từ lại mơ hồ nổi lên cảm giác ngứa răng, muốn kích động mà cắn hắn. Đúng vào lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng vang.

“Thánh chỉ đến!”

Một khắc sau, Hạ Lan Từ nhìn y phục và mũ mệnh phụ tòng Lục phẩm được phong thưởng, vô cùng mờ mịt.

Cáo mệnh phu nhân thông thường là theo chồng, Lục Vô Ưu là Biên tu Lục phẩm của Hàn Lâm Viện, vì vậy nàng cũng được phong tòng Lục phẩm An nhân, trên Thánh chỉ viết là cảm niệm tình cảm sâu đậm của hai người ở Thanh Châu, để khen ngợi đức hạnh của Hạ Lan thị nên đặc biệt sắc phong.

Lục Vô Ưu chỉnh lại y phục và mũ của nàng, nói: “Nàng quên mất chuyện tốt đêm tân hôn của chúng ta rồi à?”

Đương nhiên Hạ Lan Từ không quên: “… Cho nên chúng ta lại nhặt được lợi?”

Lục Vô Ưu nói: “Cái gì gọi là nhặt được lợi chứ, chúng ta được phong thưởng là dựa vào bản lĩnh, nguy hiểm cực cao, phí tổn cũng rất lớn, đêm tân hôn suýt nữa là hỏng bét.” Hắn lại vỗ vai Hạ Lan Từ: “Phu nhân, quả nhiên là tương lai rộng mở… Ừ, sau này vi phu nhất định sẽ nhanh chóng thăng quan.”

Hạ Lan Từ không để ý đến những lời nói nhảm của hắn, mà nghĩ đến một chuyện khác: “Vậy Nhị Hoàng tử trong thời gian ngắn… sẽ không đến tìm chúng ta gây phiền phức nữa?”

Lục Vô Ưu nói: “Chắc vậy.”

Hai người đang nói chuyện, không ngờ công công tuyên chỉ, Tiền công công lại quay lại, ông ta vẫn giữ nụ cười trên mặt: “Còn có một tin tốt lành nữa quên nói với Trạng nguyên công.”

Lục Vô Ưu vừa cung kính lại ôn hòa nói: “Công công mời nói.” Trong chớp mắt hắn như biến thành một người khác.

“Tạp gia cũng vừa nhận được tin tức, hình như Thánh thượng muốn thăng Trạng nguyên công lên làm Chiêm sự phủ Hữu Trung Duẫn, phụ trách thuyết giảng hàng ngày cho Hoàng tử.” Tiền công công cười tươi như hoa: “Đây là một cơ hội tốt, nói không chừng tương lai ta còn phải nhờ cậy Trạng nguyên công.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-105.html.]

Chiêm sự phủ vốn được lập ra dành riêng cho Thái tử, sau đó cũng dạy dỗ các Hoàng tử. Khi Tiên Đế còn tại vị, Thái tử được thánh sủng rất lớn, thanh thế lẫy lừng, vì vậy quan viên của Chiêm sự phủ cũng rất được trọng vọng. Hiện tại vì chưa lập Thái tử, các Hoàng tử bắt đầu đọc sách chủ yếu là do Nội các phụ trách, Chiêm sự phủ đa số dùng để điều chuyển các quan viên của Hàn Lâm Viện, không biết tại sao Thánh thượng bỗng dưng muốn hắn giảng bài cho các Hoàng tử

Đại Hoàng tử, Nhị Hoàng tử đã trưởng thành, Tam Hoàng tử năm nay cũng mười sáu.

Lục Vô Ưu ôn hòa nói: “Không biết có thể mạo muội hỏi công công, là vị Hoàng tử nào?”

Tiền công công cười híp mắt: “Nhị Hoàng tử.” Lục Vô Ưu: “…”

Hạ Lan Từ: “…”

Tiền công công lại cười nói: “Trạng nguyên công đây là quá kích động sao? Thuyết giảng sẽ được bố trí ở Điện Văn Hoa, nói không chừng đến lúc đó sẽ có các Hoàng tử và Công chúa khác đến, đương nhiên Thánh thượng cũng chọn ra vài vị đại nhân từ Hàn Lâm Viện và Chiêm sự phủ đến cùng giảng dạy. Lúc trước tuy Trạng nguyên công gặp phải ám sát, nhưng sau tân hôn lại gặp nhiều việc vui! Tốc độ thăng chức này thực sự là chưa từng có, Trạng nguyên công quả nhiên xứng danh là người đỗ đầu Lục nguyên, được Thánh thượng yêu quý trọng dụng.”

Sau khi người đi hết, Lục Vô Ưu nói: “Ta cảm thấy Tiêu Nam Tuân lại muốn chỉnh ta.”

Hạ Lan Từ không khỏi gật đầu: “Ta cũng cảm thấy vậy… Chàng có chống đỡ nổi không?”

Lục Vô Ưu bình thản đáp: “Chống không nổi cũng phải chống, ai bảo ta đã cưới nàng rồi — tương lai ta muốn làm quyền thần, đương nhiên không thể thất bại ở đây.”

Lần đầu tiên Hạ Lan Từ tán thưởng sự tự tin của hắn như vậy: “Vậy chàng cố gắng lên! Trông cậy vào chàng.”

Lục Vô Ưu: “…”

Hạ Lan Từ nói: “Nhìn ta như vậy làm gì, chàng còn thông minh tuyệt đỉnh hơn ta, binh đến tướng đỡ, nước đến đất ngăn, việc này ta thật sự không giúp được chàng. Tin rằng Lục đại nhân thông minh như vậy, nhất định sẽ giải quyết được.”

Thần sắc Lục Vô Ưu bỗng nhiên thay đổi: “Thật ra người của Đại Hoàng tử có lén đến tìm ta.”

Hạ Lan Từ cũng ngạc nhiên: “Hả?”

Lục Vô Ưu cười nói: “Thú vị hơn là lại thay Nhị Hoàng tử xin lỗi vì suýt nữa đã náo loạn hỷ đường của chúng ta, còn tặng ta một số dược liệu bổ dưỡng, bảo ta đừng so đo với Nhị Hoàng tử. Bọn họ cạnh tranh đúng là rất kịch liệt. Hàn Lâm Viện còn chưa bị ảnh hưởng, ta nghe nói ở Lục bộ đã có nhiều động thái lớn nhỏ, Lại Bộ còn nghiêm trọng hơn, ta nhớ dượng của nàng là Hộ bộ Diêu đại nhân. Đúng rồi, cha nàng cũng bảo ta cẩn thận một chút.”

Hạ Lan Từ lập tức nhớ đến giấc mộng, hai phe đối đầu như nước với lửa, hiện giờ hiển nhiên còn chưa đến mức thể hiện công khai.

Lúc tuyên chỉ xong Hạ Lan Cẩn đã lui ra, bây giờ mới bước vào, hai người lập tức giả vờ như không có chuyện gì, sau bữa trưa mới lên xe về phủ.

Đáng nói là, Hạ Lan Từ đã so sánh khẩu vị của Lục Vô Ưu, biết tay nghề của đầu bếp nhà mình có thể không lọt vào mắt hắn, rất lo lắng Lục Vô Ưu vừa ăn vài miếng đã bắt đầu đập bàn gọi đầu bếp, hoặc chỉ ăn vài miếng rồi không động đũa nữa.

Không ngờ Lục Vô Ưu lại vô cùng tự nhiên gắp thức ăn ăn cơm, không có chút bất thường nào, thậm chí dáng vẻ còn tao nhã tự nhiên, tôn lên cảm giác như hắn, Hạ Lan Cẩn, Hạ Lan Từ mới là người một nhà, còn Hạ Lan Giản là người ngoài không liên quan.

Loading...