Phu Quân Không Hiểu Phong Tình - Chương 68

Cập nhật lúc: 2025-03-25 19:26:16
Lượt xem: 772

Nàng nghĩ Lâm thị chắc chắn sẽ đến gây sự với nàng, cố tình đợi một lúc đến buổi trưa, nhưng bà ta không đến, nàng hơi khó hiểu, chẳng lẽ Lâm thị cứ thế mà chấp nhận sao?

Chấp nhận cũng tốt, nếu đến gây sự với nàng, nàng cũng mệt, còn phải nghĩ cách đuổi bà ta đi.

Thẩm Thư Dao ghét nhất phải ứng phó với mẹ chồng, những phu nhân mà nàng gặp, không ai là không chèn ép con dâu.

Haiz.

Buổi chiều Tạ Dật về phủ, vừa nghe kể lại chuyện sáng nay của nàng, vừa thay y phục. Khóe mắt mang ý cười, vẻ mặt đắc ý.

"Tốt lắm, như vậy mẫu thân cũng không tiện để nàng ta đến nữa."

Thẩm Thư Dao liếc chàng một cái, không đáp lời, thực ra trong lòng không nắm chắc được suy nghĩ của Tạ Dật, chàng là không thích Như Ý, hay là không muốn nạp thiếp, hai điều này khác nhau rất lớn.

Nếu chàng không muốn nạp thiếp, thì dễ thôi, nhưng nếu không thích Như Ý, vậy thì phiền phức rồi. Sau này Lâm thị đưa đến một người mà chàng thích, chẳng phải sẽ lập tức nạp làm thiếp sao.

Nàng mím môi, màu sắc váy hồng phấn càng làm làn da thêm trắng nõn, ngón tay lần lượt di chuyển trên mặt bàn, có chút bồn chồn.

"Chàng muốn nạp thiếp sao? Ta tìm cho chàng hai người."

Tạ Dật vừa thay y phục xong đi tới, xoa đầu nàng một cái, tóc tai rối tung, dựng đứng lên. Thẩm Thư Dao trừng mắt nhìn chàng, cau mày chỉnh lại tóc.

"Tìm cho ta, tìm người dễ nắm bắt, không leo lên đầu nàng được."

Nàng mở miệng, thầm nghĩ sao Tạ Dật biết nàng đang nghĩ gì, kỳ lạ thật.

Thẩm Thư Dao muốn hỏi thêm vài câu, Tạ Dật lại nói: "Dù là nhược thủy tam thiên chỉ một gáo là đủ rồi."

Ban đêm Thẩm Thư Dao quấn người, Tạ Dật ứng phó với nàng đã đủ mệt rồi, nào còn sức để ý đến người khác. Bây giờ nàng đang mang thai mà đã không an phận, đợi đến khi sinh con, e rằng càng quấn người hơn.

Tạ Dật thấy lạ, nam nhân háo sắc, sao nữ nhân cũng háo sắc như vậy?

Có lẽ Thẩm Thư Dao là một ngoại lệ.

Nàng vui vẻ, cười hì hì ngồi lên chân chàng, ôm lấy cổ chàng, giọng nói nũng nịu: "Lúc chàng lâm triều, lúc ở nha môn, có nhớ ta không?"

Tạ Dật lo lắng nhìn ra ngoài, muốn nàng xuống, bị người khác nhìn thấy thì không ra thể thống gì.

"Ngồi cho đàng hoàng, bị người ta nhìn thấy thì ra thể thống gì?"

Nàng không chịu, lắc eo nhỏ làm nũng: "Ai nhìn thấy chứ? Bọn họ đã lui xuống hết rồi. Chàng không thích như vậy sao?"

Tạ Dật sờ sờ mũi, vành tai hơi đỏ, dục vọng dâng lên trong bụng sắp thiêu đốt chàng. Chàng cảm thấy mình sắp bị Thẩm Thư Dao hành hạ đến c.h.ế.t rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/phu-quan-khong-hieu-phong-tinh/chuong-68.html.]

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Mượn cớ đang mang thai mà cả ngày trêu chọc chàng, không quan tâm đến thân thể của mình, cũng không quan tâm đến thân thể của chàng.

"Mau nói, có nhớ ta không?"

"Không có thời gian nghĩ đến chuyện khác." Chàng nói thật.

Thẩm Thư Dao không hài lòng, tay táy máy, sờ lên yết hầu, cảm nhận sự gợi cảm khi yết hầu của người nam nhân lên xuống.

"Chàng hôn ta một cái, ta sẽ thưởng cho chàng."

Tạ Dật cười, thấy nàng nói năng hàm hồ, nhưng cũng muốn biết nàng muốn thưởng cho mình cái gì. Liền gật đầu, áp môi hôn lên môi hồng của nàng.

"Nói đi."

Nàng véo vành tai người nam nhân, hơi thở thơm tho đến gần, nói một câu, ngay sau đó, Tạ Dật kinh ngạc biến sắc, ánh mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm vào đôi môi nhỏ nhắn hồng hào kia, hồi lâu không nói nên lời.

Thoắt cái đã đến cuối tháng mười, thời tiết ngày càng lạnh, sáng sớm và chiều tối đều se se lạnh, phải thêm áo rồi. Đặc biệt là ban đêm, nhiệt độ thấp hơn ban ngày, chăn đệm cũng phải dày hơn.

Cửa sổ không dám mở, tránh gió lạnh xâm nhập, bị cảm lạnh sốt. Thẩm Thư Dao vốn thể hàn, mùa hè không sợ nóng lắm, nhưng mùa đông nhất định sợ lạnh, tay chân lạnh ngắt, phải giữ ấm thật kỹ.

Ban đêm nằm một mình trên giường, chân mãi không ấm lên được, dù trước khi ngủ có ngâm chân nước nóng, nhưng lên giường rồi, không bao lâu chân lại lạnh.

Thẩm Thư Dao vì thế mà thở dài không ngủ được, nhưng đây chỉ là một trong những nguyên nhân, còn một nguyên nhân quan trọng nữa là, mấy ngày nay Tạ Dật hành động kỳ lạ, sau bữa tối luôn ở trong thư phòng rất lâu, đợi nàng gần như ngủ rồi mới về phòng.

Liên tục năm sáu ngày rồi, tối nay lại như vậy. Sao vậy, bị lời nói hôm đó của nàng dọa sợ rồi sao?

Không nên như thế, trước đó nàng nói dùng miệng của Tạ đại nhân, Tạ Dật đã mắng nàng một trận, không chịu. Hôm đó nàng nói với Tạ Dật, nếu không thì nàng dùng miệng thử xem, Tạ Dật kinh ngạc đến nói không ra lời, nhìn chằm chằm môi nàng rất lâu, nuốt nước bọt nói một câu làm loạn, rồi chạy vào thư phòng.

Sau hôm đó, liền trở nên như vậy, buổi tối ở trong thư phòng rất lâu, chắc là sợ nàng buổi tối quấn người.

Thẩm Thư Dao không hiểu, chàng là nam nhân, sợ cái gì, nàng cũng không sợ, không ngờ Tạ Dật lại không bằng nàng.

Haiz, thất vọng.

Mất ngủ, Thẩm Thư Dao bò dậy khỏi giường, khoác thêm áo đi tìm chàng ở thư phòng, nàng muốn xem xem, Tạ Dật đang làm gì trong thư phòng.

Tối nay người trực đêm là Lưu Nhất, cao lớn vạm vỡ hơn A Tứ, tính tình cũng trầm lặng, rất ít khi thấy hắn cười. Thấy nàng, hắn nghiêm túc cúi người, rồi bảo nàng đợi một lát, hắn đi thông báo một tiếng.

Thẩm Thư Dao vốn đã không vui, lúc này tâm trạng càng tệ hơn, lạnh lùng nói: "Ta vào thư phòng mà cũng cần thông báo sao? Tạ Dật không tin tưởng ta?"

Lưu Nhất không dám trả lời, do dự một lát rồi nghiêng người sang một bên, để nàng vào.

Thẩm Thư Dao hừ một tiếng, tức giận đẩy cửa bước vào, Tạ Dật không biết đang xem sách gì, đợi nàng vào cửa mới hoàn hồn, vội vàng gấp sách lại, thở hổn hển, rồi ngẩng đầu lên.

"Muộn thế này rồi sao còn chưa ngủ?"

Loading...