Phu Quân Không Hiểu Phong Tình - Chương 66
Cập nhật lúc: 2025-03-25 19:26:11
Lượt xem: 793
Cánh tay dài vươn lấy y phục, khoác tùy ý lên người, hơi che chắn.
Nàng nhìn động tác của Tạ Dật, dựa qua, cười hì hì, "Ta muốn thử cái đó."
Người nam nhân cảm xúc ổn định, "Mang thai rồi thì ngoan ngoãn một chút."
Cơ thể nàng yếu ớt, lại vừa mới mang thai, không chịu nổi chuyện phòng the kịch liệt. Cho dù thân thể muốn, cũng phải đợi đến khi thai nhi ổn định.
Tạ Dật không muốn mạo hiểm, sức lực nam nữ khác biệt, vạn nhất không khống chế tốt lực đạo, làm bị thương thì sao?
"Đừng nghĩ nữa, ngủ nhanh đi."
"Ta không ngủ được, thử xem đi."
Tạ Dật thở dài, hỏi nàng có phải cả ngày chỉ nghĩ đến chuyện này không, Thẩm Thư Dao thẳng thắn nói là có, còn nói: "Kinh thành có rất nhiều tiểu thư khuê các thèm muốn chàng, bây giờ rơi vào tay ta, ta phải nếm thử xem sao."
"Nói bậy."
Tạ Dật chuẩn bị dạy dỗ nàng, không ngờ bị nàng nhanh trước một bước: "Yên tâm, không cần dùng cái lúc nãy."
Lợi dụng lúc Tạ Dật không chú ý, Thẩm Thư Dao liền véo miệng chàng, "Dùng cái này."
"Dùng miệng của Tạ đại nhân."
"Thẩm Thư Dao..."
Chàng thật sự tức giận rồi.
Thẩm Thư Dao bị đánh thức, sắc mặt rất khó coi, nàng ghét nhất người khác làm phiền giấc ngủ của mình, đặc biệt là vào buổi sáng. Người đánh thức nàng không phải ai khác, chính là Tạ Dật.
Nàng dựa vào đầu giường, vừa ngáp vừa nhìn Tạ Dật mặc y phục rửa mặt, thần thái lười biếng. Nhưng cơn giận trong mắt không hề giảm bớt, trừng nhìn Tạ Dật.
"Sau này chàng dậy, có thể nhỏ tiếng một chút không? Ta đã nói rồi, buổi sáng ta muốn ngủ, không dậy nổi."
Giọng nói mềm mại, giọng nói vừa ngủ dậy mang theo vẻ mệt mỏi, nói chuyện cứ như làm nũng vậy. Biểu cảm của nàng đang tức giận, nhưng giọng nói của nàng lại nói cho Tạ Dật biết, nàng thật ra đang làm nũng.
Tạ Dật quay đầu lại, nhìn người có khuôn mặt đỏ ửng cười, "Không trách ta được, lỗi của nàng, ngủ tướng quá kém."
Trước đây nàng ngủ rất ngoan, cũng không biết tại sao, sau khi mất trí nhớ ngủ cũng không ngoan nữa. Sáng nay dậy nhìn, nàng nằm nghiêng ngủ, nhưng một chân đặt trên eo chàng, chân còn lại chống vào hạ thân chàng, khiến Tạ Dật vô cùng kinh ngạc. Mà y phục khoác trên eo chàng đã sớm không biết đi đâu, bất đắc dĩ, Tạ Dật chỉ đành phải đẩy người ra trước, tìm kiếm y phục trên giường một vòng, mới phát hiện ra áo lót tối qua bị nàng vo thành cục, đè dưới thân.
Lúc kéo y phục, người liền tỉnh dậy, tức giận nhìn chàng, trách chàng quá ồn ào, động tĩnh lớn, đánh thức nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/phu-quan-khong-hieu-phong-tinh/chuong-66.html.]
Tạ Dật thật sự dở khóc dở cười, tối qua náo loạn nửa đêm, ngủ tướng lại không tốt, cuối cùng lại đổ lỗi cho chàng. Có lý cũng không nói rõ được, đột nhiên hiểu được câu nói, chỉ có tiểu nhân và nữ nhân là khó nuôi.
Lúc này chàng thấm thía sâu sắc.
Thẩm Thư Dao vẫn cứng đầu, ngoài chuyện buổi sáng, còn tức giận chuyện tối hôm qua, không ngờ người nam nhân này lại nhỏ mọn như vậy, bảo chàng dùng miệng vậy mà không chịu, không chịu thì thôi, còn dạy dỗ nàng một hồi lâu. Nói cái gì mà giữ ý tứ một chút.
Toàn là lời nói nhảm, đã là phu thê rồi, giữ ý tứ làm gì.
Bây giờ nghĩ lại liền tức giận, xem chàng giả vờ đến khi nào.
Thẩm Thư Dao ngã người ra sau, miệng lẩm bẩm một câu: "Chán chết."
Tạ Dật nghe thấy, liền nghiêng đầu nhìn qua, bốn mắt nhìn nhau, ai cũng không né tránh, ý tứ khiêu khích rõ ràng. Người nam nhân nhướng mày cười, không hề tức giận chút nào, thậm chí còn mang theo chút ý vị trêu đùa.
Tạ Dật đương nhiên biết nàng vì sao tức giận, ngoài việc không ngủ ngon, chính là tức giận chuyện tối qua, phu nhân của chàng, lá gan rất lớn. Chàng khẽ lắc đầu, nói một câu: "Buổi trưa đừng đợi ta ăn cơm, buổi chiều mới về."
Nàng không nói gì, ánh mắt nóng rực nhìn chàng. Bất chợt, một nha hoàn xinh đẹp bưng một chậu nước vào, không đặt chậu xuống, cũng không đưa cho Tri Vi, mà đi thẳng đến bên cạnh Tạ Dật.
Thẩm Thư Dao đưa mắt nhìn nàng ta, nghĩ ngợi một chút. Mấy ngày nay về Lan Viên, nàng chưa từng gặp nha hoàn này, từ đâu tới? À, nhớ ra rồi, đây chính là nha hoàn mà Tri Vi đã nhắc đến, do Lâm thị đưa tới. Ra là nàng ta.
Nàng cẩn thận quan sát, thuận tiện quan sát biểu cảm của Tạ Dật. Tạ Dật đang định rửa tay, mí mắt vừa nhấc lên, nhìn thấy khuôn mặt của Như Ý, sắc mặt lập tức tối sầm lại, lạnh lùng nói: "Lui xuống."
Như Ý sợ hãi nhìn chàng, vẻ mặt đáng thương, đáng tiếc không đổi lại được chút thương xót nào, chỉ có sự chán ghét. Nàng ta không dám chậm trễ, bưng chậu nước lui xuống.
Tạ Dật theo bản năng quay đầu nhìn nàng, Thẩm Thư Dao cong môi cười, ánh mắt trong sáng, không rõ cảm xúc. Tạ Dật trong lòng không chắc chắn, môi mấp máy, không biết nên giải thích thế nào.
Chỉ nói trước khi ra cửa: "Ta đi lâm triều."
Vừa ra khỏi cửa đã thở dài, quên mất việc đưa Như Ý trở về. Để nàng ta tiếp tục ở lại Lan Viên không được, nếu một ngày nào đó Thẩm Thư Dao so đo, lại muốn về nhà mẹ đẻ nữa. Đợi tan triều về, phải nhanh chóng xử lý việc này.
…
Buổi sáng bận rộn một hồi, Tạ Dật vừa rời đi, Lan Viên yên tĩnh hơn nhiều.
Thẩm Thư Dao trằn trọc không ngủ được, nhắm mắt lại là nhớ đến hành động vừa rồi của Như Ý. Chuyện nhét người vào phòng phu quân là chuyện mẹ chồng thường làm, trước đây nãi nãi nàng cũng từng làm, sau đó bị mẫu thân nàng phá hỏng.
Hiện giờ Lâm thị đưa Như Ý đến, Tạ Dật có phản ứng thế nào? Nhìn phản ứng vừa rồi của chàng, hình như cũng không thích nàng ta, nếu thích thì đã sớm nạp làm thiếp rồi. Nghĩ thôi đã thấy khó chịu.
Nàng bò dậy khỏi giường, không ngủ được nữa. Tri Vi ở bên cạnh vẫn chưa đi, thấy nàng dậy liền ân cần hỏi han.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
"Như Ý đâu? Sao không vào hầu hạ?"