Thời gian đường như trôi qua chậm chạp, khi Đường Tình Ái ngày càng   khác c.h.é.m trúng nhiều hơn, thì đôi mắt Nhạc Lãng cũng trở nên hoen đỏ, nét mặt cam chịu đau đớn từ thể xác bỗng chuyển đổi thành muôn vạn ưu thương.
 
Từ xưa nay  vẫn luôn cho rằng  thể hy sinh cứu ai đó khỏi nguy hiểm, nhưng ngay bây giờ  sự đánh đổi đấy  chứng kiến nàng rơi xuống cảnh ngàn đao xuyên  để cứu   ngoài.
 
Dù  đây chính bản  cứu Tình Ái  nhiều, tới mức  nàng than thở rằng  hề thích cảm giác  bảo vệ, vì mỗi   che chở xong sẽ trông   thương nặng, mà nàng vô cùng sợ hãi cũng đau lòng.
 
Khi đó  xem nhẹ   bỏ qua, song ngay thời điểm hiện tại  mới hiểu cảm giác giống như nàng .
 
Rốt cuộc năm tháng dài gắn bó trải qua sinh tử, giữa hai   tạo nên loại tình cảm sâu đậm, để đối phương vô thức thành quan trọng nhất với .
 
Nhạc Lãng càng nghĩ càng bất lực  về nơi xa, ánh mắt đau xót dõi theo bóng dáng Đường Tình Ái dùng hết sức chiến đấu.
 
Phía Thái Tử liếc sang phát hiện Nhạc Lãng tỉnh ,  lập tức cong môi hô to: “Đường Tình Ái, nam nhân của ngươi đang quan sát ngươi đấy.”
 
Tiếng  dứt thì Đường Tình Ái xoay  xem, mắt thấy Nhạc Lãng khó khăn lắc đầu với , cánh môi  mấp máy liên tục dù  phát  âm thanh, mà nàng vẫn hiểu lời   là bảo hãy rời khỏi và đừng cứu .
 
Đường Tình Ái khẽ mỉm   câu đáp trả,  tiếp tục nâng kiếm quẹt một đường g.i.ế.c c.h.ế.t các thị vệ xung quanh, tuy nhiên màn giao tiếp giữa hai    Thái Tử  hết,   chế giễu : “Quên  nhắc nhở ngươi, tên nam nhân đó mất lưỡi , nên  gọi cũng chẳng thể thưa.”
 
Một câu  thành công khiến Đường Tình Ái bộc phát giận dữ, nàng âm trầm liếc Thái Tử đồng thời chuyển hướng  về phía , hành động ngày càng nhanh chóng dứt khoát.
 
Thái Tử cảm nhận bất  bèn lùi bước đằng  để đám thị vệ còn  bảo hộ , đúng lúc tên hắc y nhân xuất hiện chắn  mặt Đường Tình Ái, đối phương giống ngày  dễ dàng đánh lui nàng.
 
“Các ngươi đừng hòng hại Thánh Nữ!” Giọng quen thuộc truyền qua,  đó Đường Tình Ái thấy bà lão nhảy từ mái nhà xuống.
 
Hắc y nhân cũng đưa mắt  sang, bất chợt kinh ngạc cất tiếng: “Ngọc Cô, tại  bà ở đây?”
 
Bà lão im lặng  đáp ngược  xem xét vết thương của Đường Tình Ái, từng nhát c.h.é.m đều  da thịt rỉ máu, quan trọng nhất là sắc mặt nàng trắng bệch và bờ môi nhợt nhạt vô cùng.
 
Chẳng  là thương xót  tức giận mà vẻ mặt bà lão đầy u ám,  cuối cùng thở dài bảo: “Thánh Nữ  còn nhớ lời hứa hẹn với lão già  ư?”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phu-quan-cong-luoc-bach-nguyet-quang/chuong-33-than-tan-khong-cuu-noi-chang-u.html.]
Đường Tình Ái  hết câu, nàng nở nụ  : “Bà bà,  đang cố gắng sống sót trở về đó thôi.”
 
Bà lão nhướng mày, con ngươi già nua bày tỏ  lời  tiếc hận rèn sắt bất thành, hắc y nhân bên   chờ nổi nữa, bắt đầu chất vấn: “Ngọc Cô, bà gọi nàng  là Thánh Nữ?”
 
Bà lão từ tốn gật đầu, nhẹ nhàng giải thích: “Như ngươi thấy đấy La Xương.”
 
Hắc y nhân tên La Xương đảo mắt liên tục một hồi hạ giọng hỏi: “Hai ngươi đang  tay sai cho Dạ Vương Gia? Chẳng lẽ Hoa Khuyết Tộc  đổi suy nghĩ sống bình an,  vinh hoa phú quý ?”
 
“Người trong tộc  từng nghĩ phù phiếm, chúng  giữ vững tâm  để  giống tên phản bội là ngươi.” Bà lão thẳng thắn chê bai.
 
Câu  thành công chọc La Xương đen mặt: “Ta thì  ? Ta biến thành thế  vì các ngươi ban cho!”
 
Đối phương  gầm lên nhanh chóng lao tới đánh, bà lão phản ứng lập tức hành động, tình hình khiến kẻ xung quanh ngơ ngác   hai   lượt tung  luồng sức mạnh lớn lao.
 
Thậm chí bọn họ còn chịu ảnh hưởng do lực lượng quá kinh khủng, ai nấy  lùi xa mấy bước.
 
Đường Tình Ái cũng chẳng hiểu  chuyện gì, nhưng nàng lợi dụng đám thị vệ sơ hở mà bắt lấy Thái Tử, tiếp theo kề kiếm lên cổ  và hô to: “Để chúng  rời khỏi, hoặc  g.i.ế.c c.h.ế.t !”
 
Thái Tử bất ngờ nhận kết cục thua cuộc, tức tối giãy giụa nghiến răng quát: “Đường Tình Ái,  nhất định  ngươi sống  bằng chết!”
 
Cái gì mà Hoa Khuyết Tộc chứ! Hỏng hết kế hoạch   tốn công dựng lên…
 
Nếu hôm nay Đường Tình Ái thoát ,  tương lai sẽ   trả thù vì những chuyện , cơ mà  một mực dồn ép thì nữ nhân   thể  liều c.h.ế.t chung.
 
Suy nghĩ tiến thoái lưỡng nan, Thái Tử bắt đầu căng thẳng hơn,  bỗng cong chân từ đằng  đá Đường Tình Ái,  giơ tay giành giật thanh kiếm.
 
Loạt động tác   Đường Tình Ái vội vàng ngăn cản, đáng tiếc Thái Tử  cướp  vũ khí,  cầm kiếm dứt khoát đ.â.m  bụng nàng.
 
Bà lão đánh với La Xương  thể tương trợ, chỉ mở to mắt  mũi kiếm xuyên qua cơ thể Đường Tình Ái.
 
Phần Nhạc Lãng há miệng kêu lên thành tiếng, cuối cùng chẳng trụ nổi ngất lịm .