Phụ Hoàng Vong Quốc Lén Đọc Tiếng Lòng Của Ta, Sau Đó Vực Dậy - Chương 222: Kỹ Năng Mới – Tiên Nhân Nhập Mộng
Cập nhật lúc: 2025-10-24 03:04:00
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Châu Vương, Sở Vương đều chấn động.
Thám tử của Nguyên binh đến Cảnh địa ?
Còn Tiêu Vân Châu đoán ? Không, Tiêu Vân Châu, nhất định là cao nhân của Cảnh quốc!
Châu Vương, Sở Vương nhanh chóng thấy, binh sĩ xuất hiện trong và ngoài cổng thành đều là lão yếu bệnh tật, chút tinh thần, ít kẻ thiếu tay thiếu chân.
Hai vị Vương gia trợn mắt há hốc mồm.
Tiêu Vân Châu thật là gian xảo! Biết Nguyên binh phái thám tử đến, cố ý diễn trò cho Nguyên Vương xem!
Chu Lăng Vương vã mồ hôi lạnh, may mà kịp thời dừng , đối đầu với Cảnh quốc.
Tiêu Vân Châu cũng là một lão hồ ly thâm sâu lắm tâm cơ!
【Ối giời ơi, ảnh đế Oscar kỳ Hoàng đế phụ hoàng , xem .】
【Chà chà, đây là kế sách khiến Nguyên binh thả lỏng cảnh giác, cha quả nhiên tiến bộ ~】
Lời khen của Tiêu Sở Sở nhanh chóng truyền đến.
Tiêu Vân Châu hiện vẻ đắc ý, cuối cùng sang Chu Lăng Vương bên cạnh, : “Châu , liệu thể thỉnh ngươi tạm hoãn việc Quận chúa Vinh Hoa và Nguyên Khải Chi bắt ngoài.”
Chu Lăng Vương khẽ giật , “Được.”
Nếu Nguyên Vương thả lỏng cảnh giác, đương nhiên thể để bọn Cảnh quốc xảy chuyện gì.
“Vậy Chu , xin tiễn ngươi đến đây.” Tiêu Vân Châu từ đó biệt ly cùng Chu Lăng Vương.
Ba ngày , Nguyên Vương nhận tin Chu Lăng Vương từ chối cho Nguyên quốc mượn đường, giận dữ, lập tức khởi binh, từ bên cạnh Thịnh quốc, cất quân tiến Cảnh quốc.
Dù cho Trấn Quốc Công đương triều phản đối, Nguyên Vương vẫn cố chấp theo ý , : “Thám tử hồi báo, Cảnh quốc binh lực thưa thớt, phòng thủ lơ là, binh lính già ngựa yếu, diệt bởi Nguyên quốc, cũng sẽ diệt bởi tay nước khác.”
“Cô chính là thuận theo ý trời mà hành động!”
Sáng sớm ngày hôm , mười vạn Nguyên binh xuất động.
Ngày thứ ba, Chu Lăng Vương nhận tin tức từ tai mắt, mười vạn quân Nguyên từ phía Thịnh quốc cấp tốc tiến về Cảnh quốc.
Chu Lăng Vương vội vàng phái truyền tin đến Cảnh quốc, vô cùng hối hận vì đưa Quận chúa Vinh Hoa về nước, khi suy nghĩ kỹ càng, lập tức hạ lệnh Châu Thái tử mang theo một vạn binh sĩ, từ phía viện trợ Cảnh quốc.
Cùng ngày, Vân Vũ Công chúa nhận mật tín của Sở Vương, cũng dùng hổ phù điều động hai vạn Sở binh, hiệp trợ Cảnh quốc. Khả hãn Tang Đạt của Ngô Uẩn quốc, phái năm ngàn kỵ binh đến trợ giúp.
Hoàng hôn ngày thứ sáu, Nguyên binh đến biên giới Cảnh quốc, Châu Thái tử, Sở Vương cùng Tiêu Vân Châu tường thành quan sát.
Theo thư tín truyền đến, mười vạn quân Nguyên áp sát biên giới, nhưng giờ phút Châu Thái tử và Sở Vương, đều thấy Tiêu Vân Châu vẻ mặt vững như Thái Sơn, đầy vẻ trấn định.
Cả hai bọn họ đều chút thật lòng bội phục Tiêu Vân Châu .
Tuy nhiên chỉ bản Tiêu Vân Châu mới , hoảng loạn, mà là đang lắng tiếng lòng của tiên tử!
【Ối giời ơi, mà nhanh như sắp đ.á.n.h ? Thật giả đây, còn tưởng con bướm của thể mang đến sự đổi, ngờ ngược khiến nguy cơ diệt vong của Cảnh quốc ba năm đến sớm hơn.】
【Đến bây giờ, vẫn quá nhiều cảm giác chân thật.】
Tiêu Sở Sở Tiêu Vân Châu cõng lưng, chỉ lộ đôi mắt to tròn màu nho chút hoảng loạn.
【Chẳng lẽ sẽ trở thành công chúa vong quốc ư!?】
【Chẳng lẽ đây cảm mạo bỏ mạng, giờ bỏ mạng ở đây ?】
【Trời ơi, còn tưởng thể trưởng thành, đợi đến khi thể chuyện, dạy Liêu Tổng quản ngự thiện phòng hamburger, khoai tây chiên, ăn bún ốc...】
【Còn thể dạy Hàn Lâm viện, cái gì là truyện tranh chân chính... bây giờ, tính mạng của đang nguy cấp ?】
【Khoan , chúng bây giờ bách phát hỏa súng, đại pháo cải tiến, chiến mã hạng nhất của Ngô Uẩn quốc, kỵ binh...】
【Để tính xem, cách chiến lực mới nhất của chúng bây giờ là bao nhiêu——】
Tiêu Sở Sở thấy quân sĩ c.h.ế.t, cũng c.h.ế.t!
Tiêu Vân Châu tiếng lòng của nữ nhi mà liên tục xót xa, cũng vô cùng sốt ruột.
Hắn cũng , hiện tại chênh lệch binh lực giữa Nguyên và Cảnh quốc.
Tiêu Sở Sở đột nhiên ngắt lời.
“Báo——”
“Đội kỵ binh hỏa s.ú.n.g bách phát Thần Cơ doanh, xuất phát một ngàn , ở ngoài Ngọc Sơn quan, g.i.ế.c một vạn ba quân địch, Nguyên quân còn tan tác bỏ chạy.”
“Đội kỵ binh hỏa s.ú.n.g bách phát, thương vong một !”
【Hả?】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phu-hoang-vong-quoc-len-doc-tieng-long-cua-ta-sau-do-vuc-day/chuong-222-ky-nang-moi-tien-nhan-nhap-mong.html.]
【Ngọa tào! Nguyên binh... bỏ chạy ?】
【Kết thúc ?】
Tiêu Sở Sở kinh ngạc tột độ.
Châu Thái tử và Sở Vương cũng kinh ngạc kém.
Quá nhanh, điều cũng quá nhanh !
Quân viện trợ của bọn họ thậm chí còn tham chiến!
Nguyên binh biến mất ?
“G.i.ế.c một vạn ba quân địch, hơn tám vạn tan tác bỏ chạy, lắm!” Tiêu Vân Châu đại hỷ, “Thần Cơ doanh lập tức dâng tấu thỉnh công, Trẫm trọng thưởng!”
Châu Thái tử và Sở Vương giọng của Tiêu Vân Châu giật như bừng tỉnh từ trong mộng.
Suy nghĩ một chút, bọn họ cũng hiểu .
Cảnh quốc sớm thời gian Nguyên quân đến, con đường hành quân tất yếu của bọn họ, Cảnh binh ở thế phòng thủ sớm chuẩn .
Mà Nguyên quân liên tục bôn ba sáu bảy ngày, sớm mệt mỏi.
Lại thêm Cảnh binh đó giả vờ lão yếu bệnh tật, khiến Nguyên binh thả lỏng cảnh giác nhiều, căn bản ngờ tới, bọn họ còn đóng trại nghỉ ngơi, Cảnh binh g.i.ế.c cho một trận tơi bời!
【Ôi trời, mức độ bái phục của Châu Thái tử đối với Cảnh quốc, trong chớp mắt đạt 100%.】
【Châu Thái tử tự động ghi sổ tay tinh .】
【Hệ thống một thành 100% tiến độ, sắp thưởng cho một kỹ năng.】
Tiêu Vân Châu: “...!”
Bất ngờ luôn đến nhanh như !
【Ơ, kỹ năng 'Thiên Tiên Nhập Mộng'?】
Tiêu Vân Châu tên pháp thuật tiên gia , liền nổi da gà khắp .
Tiểu Công chúa của , thật là tiên tử!
Từ đến nay, chỉ từng truyền thuyết tiên nhân nhập mộng trong tạp ký.
Bây giờ mà thành sự thật!
Tiêu Vân Châu đầu , khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào của nữ nhi, giống như đang thiên tiên , căn bản dám chớp mắt loạn xạ một cái.
【'Thiên Tiên Nhộng Mộng', thể khiến hóa thành tiên nhân, đối với nhân vật cách xa ngàn dặm, tiến hành chỉ điểm trong mộng cảnh.】
【Đối phương càng ít phòng với , càng tin chuyện thần quỷ, thì càng một xác suất nhất định, chịu ảnh hưởng của việc nhập mộng.】
Tiêu Sở Sở chớp mắt, giống như một món đồ chơi mới.
Hệ thống của nàng, lúc hỗn đản thì hỗn, nhưng thời khắc mấu chốt vẫn hữu dụng.
Nàng lập tức chuẩn thử.
【Để xem bây giờ thể nhập mộng của ai~】
【Ái chà, thấy Hoàng hậu của Chu Lăng Vương , ngủ sớm ?】
Tiêu Vân Châu trừng mắt.
Tiêu Sở Sở lật xuống một chút, 【Ừm, xa hơn một chút, còn một nhân vật màu vàng nhạt ở xa hơn, Trấn Quốc Công!】
【Xa hơn nữa, còn một nhân vật màu tím, Ơ, Nguyên Hậu ?】
【Ngọa tào, thấy Nguyên Vương !】
Tiêu Vân Châu trừng mắt.
Lợi hại thật!
Tiểu Công chúa của còn thể xuống đất cưỡi ngựa, đến Nguyên quốc, mà thể 'hội đàm' với những .
【Ái chà, nghĩ một chút, nên chuyện với ai đây?】
【Thật là phiền não, chọn ai đây, thật sự bức tử cái chứng khó chọn của .】
Khóe miệng Tiêu Vân Châu co rút. Phiền não của tiên nhân, cũng nhiều lắm đó.
Loại phiền não đau khổ như chọn ai để nhập mộng , cũng thì mấy.
Cuối cùng, Tiêu Sở Sở lúc đêm tối càng thêm u ám, phiền não xong, đem ngón tay nhỏ mềm mại mũm mĩm của , trực tiếp chỉ tên 'Nguyên Vương'!