Phụ Hoàng Vong Quốc Lén Đọc Tiếng Lòng Của Ta, Sau Đó Vực Dậy - Chương 219: Nguyên Khải Chi Ngươi Đã Không Còn Bí Mật

Cập nhật lúc: 2025-10-24 03:03:57
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vinh Hoa quận chúa và Liễu Đàn Nương cùng một xe ngựa, đến Đại Lý Tự địa lao.

Tiêu Vân Châu thì cùng Sở Vương và Chu Vương một xe.

Tiêu Sở Sở vốn định Tiêu Vân Châu ôm lên xe ngựa của để khoe khoang, nhưng vẫn Liễu Đàn Nương giành lấy.

“Chúng nữ tử một xe.” Liễu Đàn Nương sợ đám nam nhân thối tha sẽ dạy hư khuê nữ của .

May mắn Đại Lý Tự xa hoàng cung, Tiêu Vân Châu cũng tranh giành với nàng.

“Tiêu , e rằng quá mức quan tâm tiểu công chúa .” Chu Vương vì chuyện của cháu gái mà chút cảm kích Tiêu Vân Châu, thấy các nữ quyến lên xe ngựa, khỏi chân thành góp ý với Tiêu Vân Châu.

nàng cũng là một hài đồng đầy một tuổi, còn bế tay, cứ thế mang mang , vô ích cho hài tử, cũng vô ích cho .”

Mi mắt Tiêu Vân Châu giật giật, khỏi Chu Vương như kẻ ngốc!

Nếu mang theo tiểu công chúa, thì sang năm nay, mồ mả Vinh Hoa quận chúa mọc đầy cỏ !

Hơn nữa, tiểu công chúa tiên tử của chính là thích ngoài chơi.

Nàng tiên tri tiên giác, cả ngày giam trong cung, tiểu gia hỏa ngược sẽ vui.

Tiêu Vân Châu đích tiễn khuê nữ bảo bối của lên xe ngựa, nàng từ trong rèm xe hiếu kỳ thò khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào ngoài ngóng trông, nội tâm đều hóa thành nước, “Ngươi hiểu.”

Chu Vương: “...” Hắn gì mà hiểu chứ.

Hắn cũng từng thấy trẻ con lớn lên!

“Quá chiều chuộng, là chuyện , ai, hết lời .” Chu Vương chịu nổi tính cách lời khuyên của Tiêu Vân Châu.

Ngược , Sở Vương mi mắt khẽ động, hạ thấp giọng, “Tiêu Vân Châu, ngươi thành thật mà , ở đây cũng ngoài.”

“Sở và Cảnh nay là minh hữu, thấy Chu Tùy cũng ý giao hảo với Cảnh Quốc của ngươi .”

“Ngươi cứ thành thật mà , ngươi cao nhân huyền học chỉ điểm, tiểu công chúa chẳng lẽ chính là phúc duyên của Cảnh Quốc ngươi ?”

Thái dương Tiêu Vân Châu giật thót, quả nhiên chọc đúng chỗ yếu!

Chuyện khuê nữ tiên tử của là phúc duyên, lão hồ ly Sở Vương đoán trúng ?

Không , tuyệt đối thể để khác , kẻo lão hồ ly tranh giành với !

định phản bác, Chu Lăng Vương dẫn đầu ngắt lời.

“Lão Sở, ngươi quả nhiên nhảm còn hơn cả Tiêu Vân Châu, thật nên ngươi thế nào cho .”

“Cảnh Quốc cao nhân tin , Cảnh Quốc bản lĩnh, cũng công nhận .”

một đứa trẻ lớn còn đang bế tay, là phúc duyên của cả quốc gia, e rằng quá nực !”

Chu Lăng Vương lắc đầu.

“Hỏa s.ú.n.g bách phát, long cốt thủy xa, truyền kỳ thoại bản của Cảnh Quốc, chẳng lẽ đều là do một hài nhi một tuổi mang đến ?”

Sở Vương hít một khí lạnh, “Cũng .” Hắn chút quá mức cao nhân huyền học dẫn dắt .

khi Chu Vương giáo huấn Sở Vương, bộ khuôn mặt Tiêu Vân Châu đều đỏ bừng.

thật!

Đích thị là thế!

Không ngờ, Chu Vương vô ý sự thật .

Tiêu Vân Châu nửa quãng đường đều đỏ mặt tía tai xe, cho đến khi Đại Lý Tự mới .

Nguyên Khải Chi giam trong nhà lao sâu nhất, ai dùng hình với .

Sắc mặt hơn nhiều, mặc dù làn da vẫn còn chút trắng bệch vì mất m.á.u quá nhiều, nhưng hiện tượng vết thương nhiễm trùng, mưng mủ, đầu óc vẫn còn khá tỉnh táo.

Nguyên Khải Chi thấy tiếng động mở mắt, thấy đến là Vinh Hoa quận chúa, liền ngẩn .

Chỉ một đêm, cảnh ngộ của hai đảo ngược !

Nàng một thịnh trang, một tù phục!

Nàng chúng tinh phủng nguyệt, mang gông cùm!

Nàng cao cao, còn quỳ đất!

“Vinh Hoa, nhất thời hồ đồ, sai ... Hôm qua chỉ đùa với nàng thôi, thể thật lòng hại nàng!”

Nguyên Khải Chi c.h.ế.t, lập tức quỳ xuống đất cầu xin, lóc t.h.ả.m thiết.

“Cứ cho là nể tình phu thê bao năm qua, Vinh Hoa, nàng hãy rõ với Chu Vương, Cảnh Vương, sẽ hại nàng !”

“Nàng đ.á.n.h mắng thế nào cũng , Vinh Hoa, chỉ cần nàng vui! Nàng cứu !”

Dáng vẻ mềm yếu quỳ xuống cầu xin của Nguyên Khải Chi, khiến sắc mặt Vinh Hoa quận chúa lúc trắng lúc xanh.

Trong lòng nàng, hình ảnh nam nhân tuấn dật vĩ ngạn từng cứu nàng khỏi con ngựa điên ngày , đều dáng vẻ lóc của Nguyên Khải Chi hủy hoại .

“Nguyên Khải Chi, năm đó mù mắt thích một tiểu nhân như ngươi!”

“Miệng nam mô bụng một bồ d.a.o găm, nhát như chuột!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phu-hoang-vong-quoc-len-doc-tieng-long-cua-ta-sau-do-vuc-day/chuong-219-nguyen-khai-chi-nguoi-da-khong-con-bi-mat.html.]

“Ngươi thật khiến ghê tởm!”

Nàng thậm chí thêm một nào nữa.

“Cảnh Vương, Hoàng bá bá, kẻ cứ giao cho hai vị xử lý.”

“Trượng hình, hỏa thiêu, lăng trì, thế nào cũng !”

Nguyên Khải Chi trừng mắt.

Vinh Hoa quận chúa hít sâu một , tận đáy mắt sợ hãi của , “Hôm qua ngươi dùng độc câm, hủy hoại dung nhan , bán cho một nam nhân nông dân trí lực vấn đề, đó g.i.ế.c ở Cảnh Quốc.”

“Nay, dù trả bộ cho ngươi, Nguyên lang, ngươi cũng sẽ tức giận ? Dẫu , cũng chỉ là lễ độ qua thôi.”

Nguyên Khải Chi há miệng, bộ tinh thần khí của đều như rút cạn, bệt xuống đất.

nhanh bò tới cầu cứu Tiêu Vân Châu, Chu Lăng Vương, “Xin tha mạng cho , thể cho các bố phòng thành trì của Nguyên Quốc! Ta thể cho các thời gian đổi cấm vệ quân hoàng cung!”

【Oa oa, mỗi ngày chuyện bát quái mà thiên nhãn bát quái thấy, đều đang đổi nha.】

Tiêu Sở Sở Liễu Đàn Nương bế, ngoài nhà lao, thấy những dòng chữ bát quái bên cạnh mặt Nguyên Khải Chi, theo tiếng kêu gào, tức thì mới.

【Biên cảnh bố phòng Nguyên Quốc: Tướng quân Mã Thắng ham cờ bạc, nợ nần chồng chất, dễ mua chuộc...】

【Cấm vệ quân thống lĩnh hoàng cung Lục Nam, sở hữu mười ba biệt viện, tư thu hối lộ. Hóa , chính bán bí mật Nguyên Vương bất lực cho Nguyên Khải Chi, còn giá mười vạn hoàng kim...】

【Ta xem xem, còn chuyện bát quái thứ ba hôm nay là, Nguyên Vương sớm tay với Trấn Quốc Công !】

【Trấn Quốc Công ba mươi lăm tuổi công cao chấn chủ, khi về kinh thành, liền bệnh cũ tái phát, thể đảm đương trọng trách binh bộ, mới tránh một kiếp c.h.ế.t.】

gần đây Nguyên Vương mượn đường Chu Tùy Quốc, công phá Cảnh Quốc của , Trấn Quốc Công ở triều đình phản đối, Nguyên Vương nổi sát tâm, tiêu diệt Trấn Quốc Công!】

【Bọn họ cháu chỉ chênh sáu tuổi, Nguyên Vương quả nhiên hề nể nang chút tình cảm nào với vị .】

Tiêu Sở Sở một ba chuyện bát quái hôm nay, liền tỉnh cả .

Tiêu Vân Châu, Liễu Đàn Nương cũng đến mức thần chú ý, suýt nữa thì nhập thần.

“Đừng g.i.ế.c ... g.i.ế.c , các sẽ bố phòng, sẽ bí mật của Nguyên Vương...” Nguyên Khải Chi huyên náo.

Chu Lăng Vương c.ắ.n răng.

Sở Vương tặc lưỡi, “Thật giỏi uy hiếp, cũng xem xét đang ở địa bàn của ai? Cảnh Quốc cao nhân huyền học, ngươi kêu lớn tiếng đến mấy cũng vô ích thôi.”

Chu Vương sững sờ, đầu Tiêu Vân Châu, “Những bố phòng , cao nhân Cảnh Quốc các ngươi đều thể tính ?” Giả dối ?

“Khụ.” Tiêu Vân Châu nhịn ho khan, nhưng lắc đầu cũng !

Phải bây giờ đây?

Tiểu công chúa tiên tử của chính là thể tính !

Nàng chỉ cần một , liền tất cả chuyện, còn chi tiết nữa chứ!

Ưu tú đến thế thì bây giờ?

Tiêu Vân Châu hít sâu một , “Người , dùng hình!”

“Mấy vị, đặc biệt là các nữ quyến, vẫn là đến gian phòng bên cạnh chờ .”

“Không, đừng dùng hình! Nếu c.h.ế.t cũng cho các ngươi!”

Nhìn khuê nữ Liễu Đàn Nương bế , Vinh Hoa quận chúa cũng rời , Tiêu Vân Châu cuối cùng cũng cùng Sở Vương, Chu Vương tay với Nguyên Khải Chi.

“Không ?” Tiêu Vân Châu lạnh, cho mang khối sắt nung nóng lên.

“Nguyên Khải Chi, ngươi cũng . Ngay cả khi trẫm ngươi mở miệng, cao nhân Cảnh Quốc của tính !”

“Cái gì?! Không thể nào!”

“Ngươi bí mật Nguyên Vương của các ngươi, vì chuyện g.i.ế.c ít , ?”

Tiêu Vân Châu một câu liền khiến Nguyên Khải Chi trừng mắt.

“Còn nữa, biên phòng tướng lĩnh Mã Thắng, ngươi mua chuộc, ?”

Nguyên Khải Chi kinh hãi ngẩng đầu.

Sở Vương, Chu Vương đều ngẩn .

Còn Tiêu Vân Châu khẩy một tiếng, tiếp tục vẻ uy phong bước lên một bước.

“Ngươi từng đưa cho cấm vệ quân Lục Nam mười vạn lượng hoàng kim, ?”

Nguyên Khải Chi: “!”

Chu Vương, Sở Vương: “!”

Sao ?

Cảnh Quốc cách Nguyên Mộc Quốc, còn cách một Chu Tùy Quốc!

Cảnh Quốc những chuyện ?

Nguyên Khải Chi trực tiếp sợ đến mất mật! Những bí mật , ngay cả đầu gối tay ấp cũng từng !

 

Loading...