Phụ Hoàng Vong Quốc Lén Đọc Tiếng Lòng Của Ta, Sau Đó Vực Dậy - Chương 201: Sở Thái Tử Sắp Đặt Độc!

Cập nhật lúc: 2025-10-24 03:03:39
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Vương vẫn giữ một tia hy vọng hão huyền, rằng lời cao nhân Cảnh quốc đều là giả!

Chuyện ám sát sẽ xảy , càng do Thái tử, cưng chiều bao nhiêu năm gây .

Tuy nhiên, khi ngày thứ ba của hành trình trở về, ngày mà cao nhân cảnh báo, dần đến gần, hy vọng hão huyền của Sở Vương bắt đầu tan vỡ.

Một khi chú ý, bắt đầu điều tra, liền phát hiện những nhân vật khả nghi.

Và đến ngày thứ ba, Sở Vương mặc áo giáp của hộ vệ bên cạnh, cưỡi ngựa ở vị trí cuối cùng của đoàn, tận mắt thấy con ngựa vị hộ vệ giả trang thành , một mũi tên b.ắ.n trúng!

“Địch tập—!” Hộ vệ lập tức bao thành một vòng.

Sở Vương đại nộ, Thái tử, Thái tử cư nhiên thật sự dám chuyện như !

“Cho Trẫm bắt lấy tên tặc nhân đó!”

Thừa tướng Quý Đoan, Hộ quân thống lĩnh cùng, cũng trố mắt ngạc nhiên.

Đêm qua Sở Vương tìm bọn họ mật đàm, hôm nay khả năng hành thích.

Khi đó bọn họ còn từng cho rằng là Hoàng đế Cảnh quốc, mượn cớ cao nhân, đùa cợt Sở Vương của bọn họ.

ngờ, là thật!

Sở Vương để hộ vệ đổi vị trí với , mũi tên đó thật sự b.ắ.n trúng ngựa của !

“Cách Cảnh ba ngày, trúng tên”... ngay cả thời gian hành thích, cũng giống hệt như cẩm nang cảnh báo mà cao nhân Cảnh quốc đưa!

Thừa tướng Quý Đoan, Hộ quân thống lĩnh, thể phục cao nhân Cảnh quốc !

Tính toán quá chuẩn xác!

“Bệ hạ bắt tên tặc nhân!”

Sở Vương báo về sự biến động hôm nay, Hộ quân thống lĩnh sớm chuẩn , chốc lát liền bắt kẻ hành thích.

Thừa tướng Quý Đoan vốn định đưa ngục thẩm vấn, Sở Vương ngăn , đó là bí mật giam giữ.

“Bệ hạ, thẩm vấn kẻ chủ mưu phía , e rằng đối phương còn kế hoạch hành thích tiếp theo!” Thừa tướng Quý Đoan cũng là một kẻ tàn nhẫn.

Sở Vương, cùng Thừa tướng Quý Đoan hồ nước phản chiếu ánh trăng, như thể già mười tuổi, khẽ thở dài, “Thừa tướng, bản vương vẫn nghĩ kỹ.”

Chưa nghĩ kỹ?

Thừa tướng Quý Đoan chợt ngẩn , nghĩ kỹ cái gì?

Hành thích hoàng đế ở bất kỳ quốc gia nào cũng là tử tội, bắt kẻ đó tru di cửu tộc, gì mà nghĩ kỹ…

nhanh, câu tiếp theo của Sở Vương khiến Thừa tướng Quý Đoan biến sắc kinh hãi.

“Nếu quả thật là Thái tử, nên xử trí thế nào, bản vương vẫn nghĩ kỹ.” Giọng Sở Vương đầy vẻ tiêu điều.

Thừa tướng Quý Đoan trợn mắt, kẻ chủ mưu vụ hành thích là Thái tử ư!?

Cao nhân Cảnh Quốc, chỉ tính thời gian, nguyên nhân Sở Vương hại, mà thậm chí còn tính kẻ chủ mưu nữa ư?!

Bản lĩnh cũng quá cao , nếu tìm xem một quẻ thì tốn bao nhiêu bạc… Khụ , Thái tử độc ác đến thế ư!?

Thừa tướng Quý Đoan, trong khoảnh khắc cảm thấy đầu nhức nhối.

“Bệ hạ, chỉ thẩm vấn rõ ràng mới chân tướng.” Quý Đoan chỉ thể an ủi Sở Vương như .

Sở Vương cũng khỏi dấy lên tia hy vọng cuối cùng, “Ngươi đúng. Vậy cứ áp giải tên giặc đến Kinh thành, chờ bản vương về cung nghỉ ngơi một hai ngày xét xử!”

Chỉ cần một ngày sự thật sáng tỏ, Thái tử vẫn thể là .

Sở Vương quyết định như xong, cũng điều thêm quân sĩ địa phương, tăng cường lực lượng hộ vệ.

Đồng thời, ngài từ việc cưỡi ngựa chuyển sang xe ngựa, và từ địa phương tìm kiếm hai vị thần y, cùng đoàn tùy tùng trở về Kinh thành nước Sở.

【Sở Vương sợ , sợ bản sẽ còn ám sát nữa!】

ngài vẫn đành lòng hiện tại định tội Thái tử, lão phụ đối với con ruột vẫn tình cảm. Huyết mạch tương liên, Sở Vương cũng tin con ruột hại ngài, vẫn giữ một phần vọng tưởng.】

【Có thể trì hoãn một ngày hé mở sự thật cũng , ai da, đáng thương lòng phụ , phụ mẫu thiên hạ. Nhìn Sở Vương thế , giờ phút cũng là một cha đáng thương a~】

Tiêu Sở Sở trong xe đẩy trẻ con, "trực tiếp" cảnh dạo vườn, trong lòng liền hăm hở buôn chuyện.

Tiêu Vân Châu đẩy xe, chăm sóc con gái, đến đây, khỏi nhíu mày.

Sở Vương ngu xuẩn!

may mắn Sở Vương thoát một kiếp, Tiêu Vân Châu cũng thở phào nhẹ nhõm.

Bằng Sở Vương c.h.ế.t một cách khó hiểu, Vân Vũ Công chúa kịp đăng cơ, Sở quốc Sở Thái tử kẻ lòng lang sói chiếm đoạt, thì cực kỳ bất lợi cho Cảnh Quốc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phu-hoang-vong-quoc-len-doc-tieng-long-cua-ta-sau-do-vuc-day/chuong-201-so-thai-tu-sap-dat-doc.html.]

Tiêu Vân Châu lập tức hiệu cho Ngụy Chính, bảo vội vã lấy cẩm nang trong thư phòng, phái tín sứ mang .

Quả nhiên, khi Sở Vương sắp đến cổng Kinh thành nước Sở, còn xuống xe ngựa thì tín sứ Cảnh Quốc đang vội vã đường tới.

“Lão Sở, tin rằng ngươi gặp tử kiếp đầu tiên.” Nét chữ mạnh mẽ của Tiêu Vân Châu, khiến Sở Vương trong xe ngựa liếc mắt nhận !

Sở Vương trong khoảnh khắc liền từ đệm mềm xe ngựa bật dậy, thẳng .

Tín sứ Cảnh Quốc, thúc ngựa chạy nhanh, đuổi kịp đoàn của bọn họ, cùng lúc đến Kinh thành nước Sở.

Điều cho thấy, ngài hành thích, Tiêu Vân Châu phái gửi thư tới !

Trước quá nửa ngày!

Cao nhân Cảnh Quốc , ngay cả việc ngài hành thích cũng tính ư? Hơn nữa còn như thể tận mắt thấy, chính xác thời gian ngài hành thích thật sự?

Sở Vương nheo mắt.

Ngài vì an nguy suốt đường, cũng vì Sở địa loạn, chuyện hành thích, cho phép một tên hộ vệ nào truyền ngoài!

Cao nhân Cảnh Quốc, thật sự cao siêu a!

Sở Vương tiếp tục xem chữ mảnh giấy trong cẩm nang, liền thấy đoạn tiếp theo , “Nếu lão Sở, ngươi lời cao nhân sai, hãy mau chóng thực hiện lời hứa giảm giá ba thành, đóng ngọc tỷ, để sứ giả Cảnh Quốc của mang về.”

“Đừng chậm trễ, kẻo chọc cao nhân Cảnh Quốc của vui!”

Nét chữ mạnh mẽ của Tiêu Vân Châu, giống lời thúc giục đòi nợ, ngữ khí cũng mấy hòa nhã.

Sở Vương thể phát một tiếng phản bác nào.

Nếu cao nhân nhắc nhở, ngài chắc chắn ngã ngựa , ngài cũng hai ba mươi tuổi, ngã tàn ngã c.h.ế.t đều thể.

Ít nhất thì cao nhân Cảnh Quốc quả thực cứu ngài một mạng!

Sở Vương dám chậm trễ, lập tức với tín sứ Cảnh Quốc, “Ngươi đợi một lát, chờ bản vương cung sẽ đóng dấu…”

Vừa một nửa, Sở Vương liền thấy trong tay tín sứ mà vẫn còn một cái cẩm nang!

“Đây, chẳng lẽ là lời cao nhân , tử kiếp thứ hai của bản vương?” Sở Vương lập tức nghĩ đến, lời Tiêu Vân Châu , đợi đóng ngọc tỷ xong, mới cho ngài chỗ thứ hai của tử kiếp!

Vậy còn chờ gì nữa chứ!?

Đợi đóng ngọc tỷ xong, ngài mới xem cẩm nang, chẳng lẽ t.h.i t.h.ể lạnh ư!?

Sở Vương từng chứng kiến một tử kiếp thực sự xảy , dám tùy tiện chờ đợi nữa!

“Thừa tướng, ngươi tức khắc thúc ngựa cung, dựa thủ dụ của bản vương, lập tức lấy ngọc tỷ Ngự Thư Phòng, để Vệ quân thống lĩnh hộ tống ngươi tới đây!”

“Nhanh lên, đừng để tín sứ Cảnh Quốc ở đây, đợi lâu!”

“Khi ngoài, mang theo một đội nhân mã, đến đây bảo vệ bản vương!”

Sở Vương bây giờ dám cưỡi ngựa phi nhanh, sợ đường hành thích.

ngài trong xe ngựa, để vệ quân canh giữ, cảnh giới nghiêm ngặt từ từ di chuyển cung, ngài thật sự sợ cao nhân Cảnh Quốc đợi lâu, vui!

Sở Vương trong khoảnh khắc sốt ruột đến c.h.ế.t, chăm chú chằm chằm chiếc cẩm nang thứ hai trong tay tín sứ Cảnh Quốc.

“Vẫn xuất phát , Thừa tướng?!”

Thừa tướng Quý Đoan vô cùng kinh ngạc, nhưng vẫn tuân lệnh, lập tức cung lấy ngọc tỷ, lấy xong dẫn theo Ngự tiền thị vệ, ngừng nghỉ thúc ngựa chạy đến cổng thành.

Sở Vương cầm ngọc tỷ, khi đóng dấu xong lên khế ước giao dịch hai nước, mới thở phào nhẹ nhõm, lập tức giao cho sứ giả Cảnh Quốc, đồng thời nhận cẩm nang.

Ngài nóng lòng mở cẩm nang , khi lướt qua, cả như thể ném nước đá.

Trên mặt Sở Vương, lộ biểu cảm phức tạp của sự sợ hãi, may mắn, thất vọng và tức giận.

——【Tử kiếp thứ hai của Sở Vương, Thái tử đổi thuốc, hạ độc.】

Thật lâu , Sở Vương nhắm mắt, khóe mắt ánh lên sự tinh , hít sâu một mở mắt , ánh mắt sắc bén, thốt lời như kiếm.

“Bản vương hành thích, thương, truyền thái y!”

Ngài giả vờ thương!

Ngài xem, Thái tử thật sự đổi t.h.u.ố.c thành độc !?

【Ai da, Sở Vương còn thử Thái tử, thật đúng là chịu thua mà.】

Tiêu Sở Sở cũng khỏi tặc lưỡi, đồng tình.

【Ý là, độc d.ư.ợ.c của Thái tử, trong tay ngài chờ sẵn kìa!】

 

Loading...