Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Phù Đồ Nữ Tướng - Chương 37: Phù Đồ Nữ Tướng

Cập nhật lúc: 2025-07-11 09:18:42
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặc Phi ngủ một giấc thoải mái, rằng ngủ một mạch đến tận ngày hôm mới tỉnh .

Nàng oán giận: “Mộc Hề, vì tối qua đánh thức , cơm chiều còn ăn, bây giờ đang đói bụng chết.”

Mộc Hề phần u oán liếc nàng: “Tiểu nô gọi, nhưng công tử ngủ quá say, tiểu nô gọi thế nào cũng tỉnh.”

“Thế hả.” Mặc Phi ngượng ngùng trong lòng, ngủ giống như heo thế chứ.

Ăn no đồ Mộc Hề chuẩn , Mặc Phi bắt Mộc Hề nấu một thùng nước nóng, tắm rửa thoải mái một cái, bù cho việc ngày hôm qua .

Thay y phục xong, lúc Mặc Phi mới bảo Mộc Hề mang nàng tìm Yên Kiều để lựa chọn một con ngựa.

Tuy nàng cưỡi ngựa nhiều lắm, nhưng cũng coi là từng học trong một thời gian, thuật khống chế cơ cản cũng nắm . Thế nhưng khi nàng chọn xong ngựa thì phát sinh chút chuyện rắc rối.

Sao nàng quên nhỉ, thời đại yên ngựa!

Không yên ngựa, bằng khả năng vụng về của nàng, khi ngay cả lên ngựa cũng khó.

Sắc mặt Mặc Phi chút đổi về phía Yên Kiều: “Yên chủ quản, tạm thời hôm nay sẽ luyện tập, Phù Đồ còn chuẩn một chút.”

Yên Kiều nghi hoặc: “Công tử chuẩn gì? Cứ cho Yên mỗ là .”

Mặc Phi suy nghĩ : “Xin Yên chủ quản chờ một chút, để Phù Đồ trở về vẽ hình , đó sẽ xin Yên chủ quản tìm chế tạo.”

Hắn cần chế tạo cái gì? Yên Kiều mang theo nghi vấn mà rời .

Mặc Phi lập tức trở phòng, mang một tấm vải trắng, bắt đầu vẽ tỉ mỉ.

Yên cương là chuẩn cho việc cưỡi ngựa, nó thì thể khống chế cân bằng, càng thêm thuận tiện cho hai tay sử dụng vũ khí. Có thể , yên ngựa chính là phát minh vĩ đại nhất của Hung Nô, mặc dù cấu tạo đơn giản nhưng tác dụng lớn, ít nhất thể đề cao chiến lực của kỵ binh lên ba phần.

Sau khi vẽ xong, Mặc Phi đưa nó cho Mộc Hề để mang đến chỗ Yên Kiều. Mộc Hề khi hiểu đây là cái gì, nhưng Yên Kiều thì như , chỉ thoáng qua, lập tức hiểu ý nghĩa của đồ vật , vì thế trình nó lên cho Vu Việt.

Vu Việt là tướng quân hắc thiết kỵ danh chấn thiên hạ, từ nhỏ lưng ngựa chinh phạt bốn phương, hiển nhiên khi cưỡi ngựa sẽ gặp khó khăn và trở ngại gì, mà bản vẽ yên ngựa nho nhỏ mắt cho nay đều lạnh nhạt cũng tránh khỏi hưng phấn.

Mặc dù thiếu niên cho ít kinh hỉ, nhưng thể , xem ‘Hắn’ còn cất giấu vô điều ngạc nhiên, đợi sẽ từ từ mà khám phá.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phu-do-nu-tuong/chuong-37-phu-do-nu-tuong.html.]

“Đi, chế tạo nhiều thêm vài cái, bổn vương mang đến trăm kỵ binh, như một trăm cái , để cho những kỵ binh thử dùng một chút.”

“Dạ.”

Tuy Mặc Phi yên ngựa quan trọng, nhưng nghĩ mang đến cho Vu Việt kích động lớn như thế nào.

Sau khi giao bản vẽ xong thì nàng cũng suy nghĩ thêm nữa, yên ngựa xong, nàng cũng thể luyện tập, chỉ thể tiếp tục nghiên cứu thư sách, thỉnh thoảng cũng sẽ ngoài dạo, tìm hiểu cuộc sống và buôn bán ở thời đại .

Vào giữa trưa hai ngày , Mặc Phi đợi yên ngựa của , ngược còn Vu Việt cho gọi: mời nàng đến thư phòng chơi cờ…

Chơi cờ… Nhớ tới Vu Việt hỏi nàng chơi cờ , chẳng lẽ tới đất phong thực sự cần chơi cờ?

Vứt ý nghĩ kỳ quái qua một bên, Mặc Phi theo dẫn đường, từ từ thư phòng.

Lúc , Vu Việt đang ở một bên bàn phía trong.

Mặc Phi hành lễ chào hỏi.

Vu Việt bảo nàng , nàng cũng chối từ, tự nhiên mà xuống đối diện .

Vu Việt liếc mắt “Hắn” một cái, khi đếm quân, ván cờ của hai bắt đầu.

May mắn, quy tắc cờ vây ở thời đại khác nhiều với thế giới cũ của nàng, chỉ khác ở chỗ cách cổ xưa.

Mê Truyện Dịch

Mặc dù Mặc Phi giỏi chơi cờ, nhưng cũng may, thường xuyên xem thầy đấu với khác, thầy của nàng là một cao thủ cờ vây, thường nhiều nước , mỗi ván cờ còn giảng giải cho nàng hiểu, vì ưu thế của nàng chính là kiếm nghiêng, đánh bất ngờ.

Quân cờ trắng của Vu Việt hạ xuống.

Trong luật cờ vây của thời đại , quân trắng sẽ .

Mặc Phi thấy hạ một quân cờ xuống, phảng phất nhớ tình cảnh khi cùng thầy của nàng chơi cờ, một khi cầm quân cờ lên, trong lòng sẽ bình tĩnh mà chuyên chú.

Nàng hạ cờ, quân cờ vang lên một tiếng nhẹ nhàng thanh thúy.

Ánh mắt Vu Việt chợt lóe, Mặc Phi đánh cờ, tư thế tiêu chuẩn mà ưu nhã, quân cờ màu đen ở giữa ngón tay thon dài mà trắng nõn của “Hắn”, phảng phất như mang theo linh khí*.

Loading...