Sau đó đột nhiên cúi xuống, kề nhẹ đôi môi Mặc Phi, đó bay giữa trung về phía Khánh Quốc, lẩm bẩm : 【 Ta . 】
Mặc Phi đưa tay sờ đôi môi, lời hi vọng ở cũng thành tiếng.
lúc , linh hồn của Trạm Nghệ bỗng ánh sáng trắng bao phủ như bốc cháy, đó chỉ thấy tiếng hét kinh hồn của Trạm Nghệ, Mặc Phi sợ tới mức tim, vội lo lắng hỏi: “Đã xảy chuyện gì?”
Trạm Nghệ trả lời, chỉ liên tục đau đớn.
Đột nhiên ánh sáng trắng lóe lên, luồng sáng từ một phân thành hai nửa.
【 Ký ức , lòng vẫn ở. 】
Thì Trạm Nghệ chia linh hồn thành hai nửa, một nửa bay lên bầu trời biến mất trong chớp mắt; mà một nửa vẫn còn ở đây, nhúc nhích.
Mặc Phi run rẩy gọi: “Trạm Nghệ? Trạm Nghệ?”
Đáng tiếc, luồng sáng giữa trung phản ứng.
Mặc Phi lấy Ngọc Phù cổ , với Trạm Nghệ giữa trung: “Trạm Nghệ, là Phù Đồ, Phù Đồ.”
Luồng ánh sáng như phản ứng với hai chữ “Phù Đồ”, chậm rãi bay về phía nàng, đó bay quanh nàng vài vòng, cuối cùng hóa thành một vệt sáng tiến bên trong Ngọc Phù.
Tuy rằng Ngọc Phù còn Tâm ngọc, nhưng dù cũng là ngọc quý hấp thụ tinh hoa của đất trời, hẳn là thể bảo tồn hồn phách còn của Trạm Nghệ.
Tuy rằng chỉ còn lưu luyến với Phù Đồ, nhưng mà ẩn bên trong Ngọc Phù, lẽ trăm năm thể trở thành linh hồn thứ hai của ngọc.
Mê Truyện Dịch
Trạm Nghệ, hãy để chúng cùng trải hết cõi trần, xem trọn phồn hoa thế gian…
Sau khi Vu Việt đăng cơ, việc đầu tiên chính là tiến hành phong thưởng cho những công, mấy vị thượng khanh, ngoại trừ Lư Khâu và Mục Tàng, còn đều ban cho phủ mới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phu-do-nu-tuong/chuong-280-phu-do-nu-tuong.html.]
Mặc Phi cũng ban một tòa phủ tao nhã và thanh tĩnh, diện tích hơn hai nghìn thước vuông, bên trong cầu kiều hồ nước, liễu xanh hoa đơm, “Khúc kính thông u xử, thiện phòng hoa mộc thâm*”, nơi rời xa ồn ào náo nhiệt, tĩnh tâm dưỡng thần.
* Câu thơ thuộc bài thơ “Đề Phá Sơn tự hậu thiền viện”.
Bản Hạt Cát dịch:
Lối quanh núi đồi lặng lẽ,
Cỏ hoa che kín thiền phòng.
Vu Việt hiểu rõ sở thích của Mặc Phi, tỉ mỉ chọn cho nàng cái phủ , quả thực là hợp tâm ý. Chỉ là diện tích lớn quá, dù Cô Hạc tìm kiếm mấy chục gia đinh và hầu cho Mặc Phi thì vẫn vẻ trống trải.
Có điều cứ để tương lai quen dần với những thứ , tinh lực của nàng hiện giờ, cơ bản đều đặt chính sự. Thừa dịp thương thế lành, nàng ghi tất cả những ý tưởng trong lòng, thỉnh thoảng còn mời Minh Hàn đến thảo luận, góp nhặt những ý kiến .
Quốc đô Tiệm Hề giống với Nhung Trăn, Mặc Phi uy vọng tuyệt đối ở Nhung Trăn, nhưng ở đây thì chỉ là một mới, trẻ tuổi, thiếu sự từng trải, nền móng vững chắc, cho dù cải cách cũng thể nóng vội, nếu bất chấp đưa ý kiến sẽ chỉ khiến cho khác nhạo báng.
Cái tên Phù Đồ lưu truyền khắp nơi, từ lâu cũng nổi tiếng trong các vị đại thần của triều đình, nhưng khi Mặc Phi tiến trong triều, dung mạo tuấn tú thanh lệ và khí chất thanh nhã thong dong quả thực khiến cho ấn tượng sâu sắc, tuy nhiên đồng thời cũng khiến cho họ một cảm giác tín nhiệm. Hơn nữa Vu Việt còn thiên vị, trong lòng nhiều sinh một vài ngờ vực ái .
Mặc Phi cũng để ý tới ánh mắt của khác, khi vết thương ở chân bình phục nàng bắt đầu tham dự triều chính, bình thường hành sự khiên tốn, ít nhiều. Sau triều nghị, nàng sẽ tập hợp tất cả ý kiến của , ngừng nghiền ngẫm sửa chữa, kết hợp với tri thức lịch sử của nàng, sự trợ giúp của nhóm Lư Khâu và Minh Hàn, nàng từng bước phát triển một kế hoạch phát triển quy mô và chỉnh. Từ cải cách quan chế, quy hoạch quốc thổ, di dân đến cải cách nông thương, phổ biến cây trồng mới, khởi công giao thông thủy lợi, v.v… Trong lòng Mặc Phi hình thức sơ khai của một thời thịnh thế.
Lúc chính là thời điểm mà Vu Việt bận rộn nhất, mà Mặc Phi cũng gần như quên mất, rằng bản vẫn còn một phiền toái lớn giải quyết…
Sau khi quen dần với chính sự, cuối cùng Mặc Phi cũng đưa hành động của , hạng mục đầu tiên chính là cải cách quan chế.
Khác với nội các ở Nhung Trăn, cái sẽ ảnh hưởng đến bộ kết cấu chính trị của Chiếu Quốc, cho nên đưa các triều thần phản đối kịch liệt.
Cơ cấu quan chế của Chiếu Quốc tương đối sơ sài, căn cứ sự phát triển, tình hình chính trị cùng với quan hệ của các giai cấp đương thời, vương giả là quyền lực tuyệt đối, tam công cửu khanh cũng chức trọng quyền cao, bình thường, một vị quan thể kiêm nhiệm mấy nhiệm vụ, phân công đủ rõ ràng, chuyên quyền nghiêm trọng, cho nên hiệu xuất hành chính mới thấp.