Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Phù Đồ Nữ Tướng - Chương 272: Phù Đồ Nữ Tướng

Cập nhật lúc: 2025-07-11 09:28:23
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hơn mấy mươi : “Trước khi đến đây chúng để ý tới sinh tử .”

“Vậy , từ nay về mấy sẽ là tùy tùng của Phù Đồ.” Tổng cộng ba mươi tư , ít tuổi nhất mới chỉ mười bảy, mười tám tuổi, lớn nhất ngoài bốn mươi. Bọn họ y phục lam lũ, làn da thô sần, phần lớn là thợ săn sơn dã hoặc là dũng sĩ hồi hương, khi thì giống như một nhóm dân chúng chạy nạn, nhưng bọn họ chung sự nhiệt tình và chấp nhất, đây là điều Mặc Phi xem trọng.

Ba mươi tư vui sướng quỳ lễ với Mặc Phi.

Đám Vu Việt cũng khó hiểu vì Mặc Phi nhận một nhóm hương dân sơn dã như ? Một chữ , võ nghệ tinh, chỉ sợ tùy tiện tìm một tráng đinh ở Chiếu Quốc cũng hơn bọn họ. Nếu như chỉ là cảm tạ bọn họ, tặng chút tiền tài vinh quy cố hương ?

Lúc ai , rằng trong lòng Mặc Phi một sự sắp xếp thích hợp cho bọn họ…

Định xong việc, Vu Việt ôm Mặc Phi lều trướng, Bảo Tôn và Dư Sơ theo chuẩn đổi thuốc cho Mặc Phi. Hiển nhiên khi , linh hồn của Ngọc Phù vẫn chữa khỏi chân cho nàng.

Tê Túc cũng theo.

“Ngươi còn chuẩn ?” Vu Việt cẩn thận buông Mặc Phi, đó xoay , lạnh lùng Tê Túc.

Tê Túc : “Đương nhiên sẽ , điều khi , bằng chuyện liên quan đến thành Nhân Phong của Cảnh Quốc .”

Lúc quân đội của Chiếu Quốc và Khánh Quốc vẫn còn đang giằng co ở hai đầu Nhân Phong.

“Ngươi thảo luận thế nào?” Vu Việt phất áo choàng, xuống bên cạnh Mặc Phi.

Tê Túc cũng xuống, chậm rãi : “Cảnh Quốc là vật nắm trong lòng bàn tay của hai nước Chiếu, Khánh, tuy nhiên hai nước trả giá lớn như , khi công phá thành Nhân Phong, nếu như còn đánh tiếp thì chắc chắn sẽ mất nhiều hơn , bằng tạm thời thu binh, thế nào?”

Mê Truyện Dịch

Vu Việt lạnh: “Ban đầu là do Khánh Quốc của ngươi chọc bổn vương , bây giờ mấy câu là sẽ bổn vương dừng tay ?”

Tê Túc lắc đầu, khẽ : “Lời của Nhung Trăn vương thực công bằng, quả là tại hạ tính kế quý quốc, thế nhưng lẽ nào tôn hạ từng mưu tính Khánh Quốc ? Chẳng qua là lươn ngắn chê trạch dài mà thôi.”

“Tạm thời tranh cãi về việc , nhưng Tê Túc ngươi mạo phạm Phù Đồ nhiều , món nợ bổn vương thể tính.”

Tê Túc nheo mắt: “Nhung Trăn vương tính như thế nào?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phu-do-nu-tuong/chuong-272-phu-do-nu-tuong.html.]

Vu Việt cầm lấy trường đao bên hông, : “Đánh một trận với bổn vương, bất kể sống chết.”

Tê Túc Vu Việt chăm chú, trong mắt tỏa ánh lạnh. Hắn tự vũ lực bằng Vu Việt, nhưng khiêu chiến như trong lòng cũng dâng lên mấy phần cam lòng, chẳng những cam lòng với việc chiến bại của bản , cũng là cam lòng với việc chiếm Phù Đồ.

Mà Vu Việt sớm thể nhẫn nhịn nam nhân , cơ hội, quyết buông tha.

Giữa hai hai dần dần tràn ngập sát khí ai nhường ai, chỉ băng lửa cùng chiến, giống như thể bùng nổ bất cứ lúc nào.

Loại khí áp lực khiến cho Bảo Tôn và Dư Sơ trong lều trướng phần thở nổi, sắc mặt đều bắt đầu trắng bệch.

“Được , còn đánh đủ ?” Giọng của Mặc Phi bỗng vang đến, phá vỡ bầu khí ngưng trọng .

Nàng nhàn nhạt: “Những khuất ngoài đều chiến đấu vì gia quyến, còn hai là vì điều gì, cạnh tranh khí thế ?”

Tê Túc , cụp mắt.

Vu Việt về phía Mặc Phi, tay nắm đao vẫn buông lỏng.

Mặc Phi đưa tay nắm lấy bàn tay của Vu Việt, : “Chủ công, Phù Đồ cảm thấy đề nghị của Tê Túc , hai nước chinh chiến liên tục mấy năm, nguyên khí thương tổn nặng nề, nay cơ hội đàm phán hòa bình, hà tất liều mạng ngươi c.h.ế.t sống. Không bằng khi công phá thành Nhân Phong thì hãy vẽ lãnh thổ, phân giới trị vì.”

Vu Việt cảm nhận độ ấm tay Mặc Phi, sát khí dần dần phai nhạt, chậm rãi : “Bổn vương phản đối đàm phán, chỉ là Tê Túc thương tổn ngươi nhiều , bổn vương thể để ngươi chịu nhục vô ích .”

Mặc Phi : “Giết Tê Túc thì tiến hành đàm phán đây? Chẳng qua là phô trương trong chốc lát mà thôi.”

Vu Việt yên lặng, đương nhiên địa vị của Tê Túc ở Khánh Quốc, đó là một thể ảnh hưởng đến quyết sách của Khánh Vương, cũng giống như Phù Đồ đối với .

“Phù Đồ quả là sáng suốt.” Tê Túc .

Mặc Phi thản nhiên : “Phù Đồ thể so với với quốc sự, điều cá nhân cũng thiếu hảo cảm với ngươi.”

Tê Túc buồn bực thôi.

Loading...