Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Phù Đồ Nữ Tướng - Chương 211: Phù Đồ Nữ Tướng

Cập nhật lúc: 2025-07-11 09:25:50
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Lợi hại.” Mặc Phi vỗ tay.

“Có điều, bổn vương cũng cho rằng Khánh Vương hậu chiêu.” Vu Việt , “Đám Xiển Tu Quân chỉ thấy thực lực một mặt của bọn họ, tự cho nắm chắc thắng lợi trong tay, nhưng mà bổn vương xem , dù cho Khánh Vương c.h.ế.t thật, thì cũng tới lượt bọn họ phát triển lớn mạnh, huống hồ, bên Khánh Vương vẫn còn một Tê Túc.”

Mặc Phi chần chờ một hồi, : “Tê Túc là con của Xiển Tu Quân.”

“Phải ?” Vu Việt lạnh, “Chưa chắc là một con .”

Trong mắt Mặc Phi tăng thêm vài phần nghi hoặc.

Vu Việt thản nhiên : “Hãy chờ xem, phong vân Đế Phách sẽ biến sắc nhanh thôi, nội loạn chân chính mới bắt đầu. Chúng cứ ở chỗ , lẳng lặng bọn chúng tự g.i.ế.c lẫn .”

“Khi nào về Chiếu Quốc đây?”

“Trước mắt , đợi hết mùa đông chúng trở về .”

Trong mùa đông đó, chỉ sợ U Quốc cũng bắt đầu đại loạn .

Đang lúc Mặc Phi trầm tư, đột nhiên thể nàng bay lên, , Vu Việt ôm lên.

“Chủ… Chủ công, ngài cái gì ?”

“Đưa ngươi lên giường nghỉ ngơi.”

“Ta, chân còn đau như , thể tự , ôm như còn thể thống gì nữa?”

Vu Việt : “Hiện giờ trong phòng thứ ba, để ý thể thống cái gì?”

“Cái …” Không đợi Mặc Phi xong, Vu Việt đưa nàng lên giường.

“Ngươi nghỉ ngơi , bổn vương còn chút việc cần xử lý, bữa tối thì để thị nữa giúp ngươi tắm rửa, bổn vương sẽ tới ngủ cùng với ngươi.”

“Ngủ cùng?” Giọng Mặc Phi cao lên mấy độ, một lát hạ giọng, , “Vì ngủ chung?”

“Vừa đại phu ? Trước khi vết thương của ngươi khỏi hẳn, khả năng sẽ phát sốt, hơn nữa hiện giờ trời đông rét lạnh, dễ nhiễm phong hàn, bổn vương trông chừng ngươi, cho phép ngươi bệnh nữa.”

“… Cái , để thị nữ .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phu-do-nu-tuong/chuong-211-phu-do-nu-tuong.html.]

Sắc mặt Vu Việt trầm xuống: “Ngươi thị nữ bồi ngươi ngủ?”

“Không…”

Vu Việt : “Nơi cũng là phủ Nhung Trăn ở Chiếu Quốc, chúng thể tùy ý quá mức .”

“Nói như …”

“Rồi, định! Không kháng mệnh. Chỉ là ngủ chung mà thôi, bổn vương sẽ cái gì cả.” Vu Việt ý vị thâm trường “Hắn” một cái, “Ngươi nghỉ ngơi cho , bổn vương .”

Mặc Phi ngây ngốc Vu Việt nghênh ngang rời , một câu đầy đủ cũng .

Không xong , nàng còn cất giấu bí mật lớn, đồng giường cộng chẩm với Vu Việt cũng thể cảnh giác mãi cho đến hừng đông ?

Còn , rốt cuộc Phương Thần phận gì? Chẳng lẽ là gián điệp mà Vu Việt sớm sắp xếp ở Khánh Quốc ? Gián điệp nhỏ như ?

Ai, quên , vấn đề gì đợi tỉnh nghiên cứu ! Nàng mệt mỏi quá

Trong lúc nửa tỉnh nửa mê, Mặc Phi cảm thấy bản như đang chìm nổi trong hư , xung quanh là một mở mịt, tĩnh lặng đáng sợ, thậm chí ngay cả tiếng hô hấp và tiếng tim đập của cũng thấy. Cái loại cảm giác vô trọng lực, chỗ nào dựa cho luống cuống…

Mê Truyện Dịch

Mặc Phi mở mắt , thất thần đánh giá địa phương xa lạ mắt, cho đến tận lúc phát hiện một luồng sương đen đang như ẩn như hiện cách đó xa, nàng mới chậm rãi tìm ý thức của .

Mặc Phi chuôi d.a.o bên cạnh gối, đó mới dậy, nhẹ giọng : “Trạm Nghệ?”

Luồng sương đen dường như thấy, chỉ lẳng lặng trôi nổi ở trong .

Tình huống của Trạm Nghệ thích hợp lắm, oán khí thể rõ ràng cảm nhận thì nay chỉ còn mờ nhạt, nhưng mà Mặc Phi cẳng hề cảm nhận chút vui vẻ nào trong đó cả, oán khí, Trạm Nghệ giống như bất cứ lúc nào cũng thể biến mất, câu “Ai đại mạc quá vu tâm tử*”, đại khái chính là dùng để hình dung tâm tình tan biến của u hồn lúc .

* Ai đại mạc quá vu tâm tử: chuyện đáng buồn nhất khiến cho ý chí, tâm tình sa sút, uể oải, thể nào tự thoát . Dùng đê hình dung một vô cùng tuyệt vọng đối với một sự việc một ai đó.

“Trạm Nghệ, ngươi ?” Mặc Phi hỏi. Lần , phản ứng của Trạm Nghệ khi mượn tay thị vệ ám sát Khánh Vương giống với dáng vẻ đạt tâm nguyện, ngược , giống như phát hiện một bí mật thể tin nào đó khiến cho khiếp sợ, luống cuống.

【 Không gì… 】Rốt cuộc giọng của Trạm Nghệ cũng truyền đến, 【 Chỉ cảm thấy mệt c.h.ế.t thôi. 】

“Ngày đó… Ngày đó ở hoàng cung, rốt cuộc ngươi xảy chuyện gì?”

Trạm Nghệ yên lặng một hồi, mới trả lời: 【 Ta xin ngươi , bởi vì sốt ruột báo thù mới mang đến cho ngươi phiền toái lớn như . 】

Loading...