Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Phù Đồ Nữ Tướng - Chương 146: Phù Đồ Nữ Tướng

Cập nhật lúc: 2025-07-11 09:23:12
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đội quân đánh úp bất ngờ cho sắc mặt Địch Kha đại biến, vội vàng hạ lệnh cho binh lính nhanh chóng tới Bắc môn trợ giúp, ngờ rằng từ một hướng khác, Vu Việt phái leo lên tường thành, đó chính là điểm yếu của binh lực, tình hình chiến đấu nháy mắt nghiêng về một bên.

Tê Túc một góc tường thành, quan tâm đến tiếng kêu g.i.ế.c dứt bên , chỉ về một nơi nào đó phía xa xa.

Bên ngoài thành, nơi cách Trung Đô trăm mét một đội kỵ binh lãnh sát đang lẳng lặng yên, dẫn đầu chính là Vu Việt.

Không bao lâu, đại đội binh lính U Quốc trong thành chạy ngoài, Vu Việt giơ tay lên, mang theo thiết kỵ, xung phong tiến lên như mãnh hổ, mục đích của là tiêu diệt bộ thủ vệ thành, đương nhiên thể buông tha cho bất cứ nào.

vẫn chú ý tới, ngay thành Trung Đô, một đang hướng trường cung về phía .

Ánh mắt Tê Túc lạnh thấu xương, vẻ mặt vốn ôn hòa biến thành sát ý rét lạnh, lắp hai mũi tên lên cung tiễn, chỉ hai tiếng “Vù vù”, tên bay thẳng đến chỗ Vu Việt.

Vu Việt như cảm giác, mới c.h.é.m một tên lính nghiêng đao đảo qua, ngăn một mũi tên lao thẳng tới, nhưng ngăn trở mũi tên nối tiếp phía . Mũi tên xuyên thấu áo giáp, hung hăng ***** vai trái Vu Việt, đuôi tên vẫn còn rung nhè nhẹ.

Vu Việt hừ một tiếng, ánh mắt lạnh như băng chiếu thẳng b.ắ.n tên. Chỉ thấy đạp chân tường thành, cao trong màn đêm, tuy rằng thấy rõ vẻ mặt như thế nào, nhưng tay cầm cung tiễn của vẫy vẫy về phía bên —— Vu Việt, đây là lễ vật mà khi tại hạ đưa cho các hạ, xin hãy vui lòng nhận cho!

Tê Túc! Trong mắt Vu Việt lóe lên ngọn lửa, sát ý điên cuồng. Không đợi hành động gì, Tê Túc tường thành tiêu sái xoay rời , nhanh chóng biến mất bên trong bóng đêm.

Một tay Vu Việt nắm chặt dây cương, một tay múa đao, liên tục g.i.ế.c vài tên địch binh, cứ như mũi tên ***** vai trái ảnh hưởng gì tới .

Vu Việt hiểu giờ phút thể buông đại đội nhân mã mà đuổi bắt một , cũng chính vì như thế mà lửa giận trong lòng càng khó kìm nén .

Chính nam nhân bắt Phù Đồ, còn bức Phù Đồ mặc nữ trang, khiến cho “Hắn” những nam nhân Trung Đô coi rẻ. Đáng chết, Tê Túc, một ngày nào đó bổn vương bầm thây ngươi vạn đoạn!

Mê Truyện Dịch

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phu-do-nu-tuong/chuong-146-phu-do-nu-tuong.html.]

Cũng Mục Tàng phái cứu Phù Đồ an , chỉ mong việc thuận lợi, nếu

Bên tai mơ hồ truyền đến tiếng kêu giết, Mặc Phi mơ mơ màng màng mở mắt , phát hiện đang một chiếc xe ngựa.

Không kịp nghĩ , Mặc Phi tiếng ồn ào phía ngoài xe ngựa kinh động, nàng vén màn xe, cẩn thận phía ngoài, chỉ thấy bên ngoài xe ngựa mấy đang đối chiến cùng nhiều binh lính U Quốc, binh lính U Quốc ít nhất một trăm , mà bảo vệ cho xe ngựa chỉ bảy, tám, tuy rằng thủ của ai cũng bất phàm, nhưng song quyền địch bốn tay, thua chạy chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.

Nhìn thấy tình cảnh như , cho dù Mặc Phi ngốc cũng nhóm ít đang bảo vệ nàng.

mà vì nàng xuất hiện ở đây? Mặc Phi sờ sờ cái trán, trí nhớ cuối cùng là nàng đang thu thập hành lý chuẩn rời khỏi thành cùng Tê Túc, khi đó… , chính là khi đó, đột nhiên nàng đập bất tỉnh. Rồi đó nàng đưa tới nơi , tiếp theo gặp đào binh của Trung Đô?

Mục Tàng từng sẽ phái âm thầm bảo hộ nàng. Như , mấy bên ngoài của Tê Túc của Vu Việt?

Bên ngoài xe, tiếng kêu thảm thiết liên tiếp, Mặc Phi cũng bây giờ lúc ngẩn , nàng rút d.a.o quân dụng trong lòng , cầm thật chặt, đó tiến đến bên cửa sổ, phía bên ngoài.

Bên ngoài là một mảnh hỗn loạn, huyết nhục bay tứ tung, mùi tanh bức . Lòng bàn tay Mặc Phi đều là mồ hôi, d.a.o nắm trong tay cũng run rẩy.

Nàng tay của chính , thầm nghĩ: , lấy trạng thái của nàng như , cầm vũ khí đây? Mặc Phi cắn chặt răng, lấy một băng vải, cột chặt d.a.o tay. Nay tình huống nguy cấp, nếu như sống sót, dù cho như thế nào thì nàng cũng cố sức mà chống chọi.

Nhắm mắt , thở một thật dài, Mặc Phi nhẹ nhàng : “Trạm Nghệ, ngươi ở ? Giúp .”

Mặt đao màu đen vẫn yên lặng, trong lòng Mặc Phi thất vọng, ngờ một lát , đao ánh lên màu đỏ sậm biến mất, Mặc Phi lập tức cảm thấy một luồng nhiệt kỳ lạ, dũng mãnh tràn tay nàng, mà đôi mắt nàng dường như cũng hiện lên một chút ánh hồng.

Loading...