Dường như Tê Túc thở dài một tiếng, thả lỏng .
Lúc , gian bên ngoài truyền đến tiếng ***** đứt quãng, còn kèm theo tiếng nam nhân thở gấp.
“Phù nhi, ngươi thực sự là một yêu tinh…”
Mặc Phi nhịn rùng , trong mắt toát lửa giận, tuy rằng giường , nhưng mà nàng loại cảm giác vũ nhục. Nghĩ đến đây, nàng dùng sức đạp lên chân Tê Túc…
Đương nhiên Tê Túc Mặc Phi đang mượn điều biểu lộ sự bất mãn của chính , chỉ thể cố gắng mà nhịn xuống, một lát mới cúi đầu, nhỏ bên tai nàng: “Đừng.”
Bên tai cảm giác ngứa ngứa, Mặc Phi dừng hành động trút giận.
“A… Đừng…”
“Tiểu mỹ nhân, nhịn …”
Tiếp theo là âm thanh liên tục ngừng, hiển nhiên tình hình chiến đấu tiến thời khắc kịch liệt.
Đáng chết! Mặc Phi nhịn mắng lên trong lòng, nhanh chấm dứt !
Tê Túc cũng chút chịu , trong lòng thì ôm mỹ nhân, bên tai tiếng ***** mất hồn như , là một nam nhân thì đều sẽ phản ứng.
Mặc Phi kề sát thể với , lập tức cảm giác ***** một ***** chặn , nàng cả cứng ngắc, nên phản ứng gì.
Tê Túc hổ, luôn luôn tự xưng là thể tự chủ, thế nhưng lúc xúc động như .
“A… A…Đại nhân…”
“Tiểu mỹ nhân, chúng đổi tư thế…”
Đi c.h.ế.t ! Trong lòng hai Mặc Phi và Tê Túc đồng thời mắng.
Nam nhân lấy nhiều tinh lực như ! Lại còn đổi tư thế! Chết tiệt, mà luôn !
Ai ngờ ý nghĩ mới hiện lên, nữ tử kinh hô: “Đại nhân, cái hổ quá …”
“Không , như , đến…”
“Ưm… sâu, sâu quá…”
Trời! Mặc Phi loại cảm giác não sung huyết, hai dùng cái tư thế gì?
Hiển nhiên trong đầu Tê Túc phía cũng là đủ loại mơ màng, phản ứng ở ***** càng thêm rõ ràng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phu-do-nu-tuong/chuong-135-phu-do-nu-tuong.html.]
Mặc Phi nhịn đạp một đạp.
Tê Túc khổ, lúc miệng khô lưỡi khô, cả đầy *****, tìm thấy giải quyết thì cũng thôi, còn càng cực kỳ tàn ác khi tiếp tục ***** bên ngoài.
Tình hình chiến đấu ở gian ngoài càng lúc càng kịch liệt, tiếng va chạm, tiếng *****, tiếng gầm nhẹ liên tiếp.
Vị Thái Thú đại nhân thật đúng là thì thể tướng mạo, ngự nữ thần công luyện đến cực hạn, chẳng những kéo dài mà còn đa dạng, liên tiếp, khiến cho nàng liên tục thở gấp.
Đang lúc Mặc Phi chuẩn thầm Thanh Tâm quyết, cổ bỗng nhiên cái gì đó nóng ẩm lướt qua, đó là sườn mặt, vành tai…
Nàng giật , thể theo bản năng rụt sang bên cạnh, đáng tiếc nơi chật hẹp, thể lui đến chỗ nào?
Cũng may dường như thứ nóng ẩm đó chỉ vô tình sạt qua, giống như chuồn chuồn lướt nước, chỉ là cảm giác sợ run thể lái .
Trong bóng đêm truyền đến mấy tiếng thở dài thể thấy… Không qua bao lâu, đôi nam nữ ở gian ngoài rốt cuộc cũng ngừng động tác, tên Thái Thú vẻ thỏa mãn, bao lâu truyền đến từng trận tiếng ngáy.
Mặc Phi và Tê Túc đồng thời thở dài một .
Lại đợi thêm một lát, khi xác định bên ngoài động tĩnh khác, Mặc Phi lập tức rời khỏi ôm ấp của Tê Túc, đó xoay , hung hăng trừng mắt một cái, đáng tiếc trong bóng đêm thấy gì.
Tê Túc cần đoán cũng giờ phút Mặc Phi tức giận ngập trời, sờ sờ cái mũi, đó mới thấp giọng câu: “Trở về sẽ giải thích.”
Giải thích? Còn cần giải thích ? Rốt cuộc Mặc Phi Tê Túc dùng điều kiện gì để trao đổi bông hoa Tử Mạch , hóa là “Phù nhi” bồi ngủ một đêm, đó lén đổi thế , “Hắn” nên may mắn ở trong mắt Tê Túc là nam tử đây?
Lúc , bên ngoài bình phong xuất hiện một cái bóng đen, thi lễ với hai , vẫn mở miệng chuyện.
Mặc Phi , đây hẳn là nữ tử cùng Thái Thú mây mưa thất thường.
Sau khi nàng rời , Mặc Phi mới nhỏ giọng : “Hiện tại đây?”
“Nhân lúc Thái Thú còn tỉnh, chúng rời khỏi phủ Thái Thú .”
Mặc Phi bên ngoài cửa sổ, chỉ còn một canh giờ nữa là trời sẽ sáng, nàng thể cảm thán, sức lực của Thái Thú đại nhân thực sự là…
“Ta rời , khi trời gần sáng, bảo hầu dẫn khỏi phủ, sẽ ở ngay bên ngoài cửa của phủ.”
Mặc Phi gật đầu.
Mê Truyện Dịch
Lúc Tê Túc mới leo cửa sổ ngoài.
Mặc Phi chậm rãi gian ngoài, bên trong tràn ngập một loại mùi khi *****. Nàng nhíu nhíu mày, lập tức phía bình phong, mặc áo ngoài một nữa, lẳng lặng chờ trời sáng.
Cho tới bây giờ, nàng từng cảm thấy thời gian trôi qua chậm như … Cho đến khi ngoài cửa sổ rốt cuộc lộ ánh sáng, lúc Mặc Phi mới vội vã mở cửa rời .