Lúc Minh Hàn mở miệng : “Có tấm bản đồ , hành trình của chúng thể tiếp tục .”
Ngư gia : “Ta sớm đợi nữa.”
Vu Việt gật gật đầu: “Chỉ đợi lôi kéo bộ phận binh lực tới Thái Duyên, chúng sẽ ngay lập tức xuất binh.”
“Không.” Minh Hàn lắc đầu, “Chúng nhất định đợi viện binh của địch đến mới , Ngư gia thể bí mật mang binh đến phía Bắc . Chủ công tạm thời thu hút binh lính của địch, thể rời , nhưng mà sắp xếp một chút cũng thể xong .”
Vu Việt đồng ý, đó về phía Mặc Phi : “Phù Đồ, ngươi ở Mễ Quan .”
Mặc Phi đang gật đầu, Minh Hàn ngắt lời : “Chủ công, mang Phù Đồ bên .”
Những còn kỳ quái về phía .
Minh Hàn cũng giải thích, chỉ : “Phù Đồ mang kỳ tài, tất nhiên thể trợ giúp Chủ công trong thời điểm mấu chốt, cho nên Minh Hàn hi vọng Chủ công mang theo Phù Đồ bên .”
Vu Việt như chút suy nghĩ Minh Hàn, tuy rằng vì , nhưng Minh Hàn nhất định thâm ý. Chỉ là Phù Đồ…
Mặc Phi thấy nhiều nàng như , mặc dù trong lòng , nhưng nếu cự tuyệt, tất sẽ khiến hạ thấp con mắt mà , cho nên nàng đáp: “Được, Phù Đồ sẽ theo Chủ công tham chiến.”
Vu Việt thật sâu mắt “Hắn”, nhớ ngày đó “Hắn” : “Tương lai, dù cho Chủ công ở triều đình, là chinh chiến thiên hạ, Phù Đồ đều bầu bạn bên cạnh ngài”, lòng rung động, : “Phù Đồ yên tâm, bổn vương nhất định sẽ bảo vệ ngươi chu .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phu-do-nu-tuong/chuong-118-phu-do-nu-tuong.html.]
Mặc Phi dấu vết mà dời mắt , khóe mắt đến Minh Hàn đang mắt mũi, mũi tâm, thần thái trấn tĩnh, mà Ngư gia thì bắt đầu “Chuyên chú” bản đồ bàn, về phần Mục Tàng lấy ngón tay gãi gãi cằm, trong miệng phát vài tiếng “Hừ hừ ” rõ ý nghĩa.
Chủ công Vu Việt, thái độ của ngài thể đoan chính một chút ? Mặc Phi vẻ mặt như ăn hoàng liên*, đau khổ mà .
* Hoàng liên: Một vị thuốc đông y, vị vô cùng đắng.
Sau khi phòng thủ của thành Thái Duyên chịu đủ các loại quấy rầy cực kỳ tàn ác mỗi đêm của Sóc Vưu, rốt cuộc khi sụp đổ hướng sang Lâm Thành bên cạnh mà cầu viện, vốn dĩ vì chống đỡ đại quân Vu Việt, U Vương phái nhiều binh mã tiến đến trợ giúp, nhưng mà Thái Duyên là yếu địa quân sự, binh mã đóng ở đây chỉ hai vạn quân, sức chiến đấu thể so sánh với binh mã của Vu Việt, điều duy nhất thể dựa đó là thành trì.
mà thành trì cũng là tường đồng vách sắt, sẽ một ngày phá, trừ khi thể giải quyết uy ***** bên cạnh.
Khác với sự lo lắng sợ hãi của Chử Chí thành Thái Duyên, nơi trận địa của Vu Việt ngay ngắn và thứ tự, lúc Ngư gia thừa dịp đêm tối, dẫn dắt mấy vạn quân hướng tới phía Tây Bắc, mà đám Vu Việt thì đang chuẩn chiêng trống rùm beng. Minh Hàn tạm thời đóng giữ ở Mễ Quan, chờ đợi đội quân tiếp theo của Chiếu Quốc tiến chiếm giữ mấy thành trấn ở nơi , đồng thời lấy quân tiếp viện. Mà tửu khách Mục Tàng rời khi nào, chỉ mang bản đồ đến cho đám Vu Việt, mà còn mang đến một ít tư liệu cho các tướng thủ thành cùng với mưu sĩ, những vật đó ý nghĩa lớn đối với cuộc chinh phạt .
Nửa tháng , rốt cuộc Vu Việt cũng thu tin tức viện binh đem tới. Hắn cùng Minh Hàn cân nhắc chi tiết tác chiến mấy , khi xác nhận sai lầm thì mang Mặc Phi cùng với năm vạn binh mã, đạp bóng đêm lặng yên rời , mà Mễ Quan thì vẫn bày tư thái đại quân đóng giữ như cũ, tướng thủ thành Thái Duyên sớm biến thành chim sợ cành cong, căn bản phát hiện chủ lực của Chiếu Quốc còn ở đó nữa.
Mê Truyện Dịch
Lần đầu tiên Mặc Phi tham dự hành quân tác chiến như , bóng đêm nặng nề, đội ngũ hề rối loạn, năm vạn , thế mà phát một tiếng ồn, tạp âm dư thừa nào, chỉ tiếng bước chân lưu loát và tiếng lá cây sàn sạt, mà tất cả chân của chiến mã đều buộc vải, tiếng vang cũng vô cùng nhỏ.
Đoạn đường Vu Việt sớm cho do thám vài , cho nên tốc độ hành quân chút đình trệ. Đến khi trời tảng sáng, đội ngũ cách Thái Duyên vài dặm, tìm một chỗ ẩn nấp, Vu Việt lệnh cho nghỉ ngơi hồi phục nửa canh giờ.
Mặc Phi tìm một hòn đá lớn bằng phẳng mà , cũng bỏ gói đồ xuống, gói đồ là Mặc Phi căn cứ hình thức ba lô của nàng, dùng da thuộc tính bền dai để may, vẻ đơn giản nhưng mang đồ vật thuận tiện, nổi bật như cái ba lô hiện đại , nàng còn mang theo tất cả dược thủy, băng vải cùng với bật lửa, đồ vật linh tinh còn , sẽ lúc dùng đến.