Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70 - Chương 533

Cập nhật lúc: 2024-10-25 11:11:05
Lượt xem: 280

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kết quả đầu thấy Quý Trường Tranh dắt một vị đồng chí nữ xinh khó từ nào diễn tả đến.

Khi đến gương mặt của đồng chí nữ.

Mẹ Hứa như sét đánh, như năm tia sét đánh đầu bà : "Thẩm Mỹ Vân?"

"Sao cô ở cùng một chỗ với Quý Trường Tranh!?"

Tại họ nắm tay và đến đây cùng ?

Không thể nào! Bọn họ đến với ? Thẩm Mỹ Vân là ai đương nhiên bà rõ.

Có thể , nếu do cái chuyện rắc rối của Thẩm Mỹ Vân, đứa con trai mà bà vô cùng kiêu ngạo, sẽ thể giam tù.

Mà thanh danh của nhà họ Hứa hôm nay cũng trở nên nát bét như .

Những ngày qua la mắng, đánh đập, Hứa luôn tự an ủi rằng con trai bà bắt, danh tiếng của nhà họ Hứa trở nên kém hơn, nhưng mà cuộc sống của đầu sỏ Thẩm Mỹ Vân cũng hơn bọn họ .

, cô cũng về nông thôn, bán mặt cho đất, bán lưng cho trời việc đồng áng ở tỉnh Hắc.

Thậm chí ở trong đầu Hứa tưởng tượng nhiều kết quả thê thảm dành cho Thẩm Mỹ Vân.

Chỉ như , mới thể an ủi sự thoải mái trong long bà .

mà, cho dù Hứa suy nghĩ nhiều loại khả năng, nhưng nghĩ tới khả năng Thẩm Mỹ Vân hào quang rực rỡ nữa xuất hiện ở thành phố Bắc Kinh.

Lại còn xuất hiện ở nhà họ Quý.

Còn nắm tay với Quý Trường Tranh!?

Đây là cái chuyện ma quỷ gì ?

Thẩm Mỹ Vân Hứa chỉ đích danh, khuôn mặt trắng nõn như sứ hiện lên một tia lạnh lùng, giọng khinh thường và châm biếm: "Sao thế? Phu nhân Hứa là quý nhân nhiều chuyện nên quên ? Không nhận là ai ? chính là vợ ở nơi tỉnh lẻ quê mùa của Quý Trường Tranh trong miệng bà đó!"

Khi những lời phát từ miệng Thẩm Mỹ Vân.

Mẹ Hứa lui về một bước theo bản năng, bước chân loạng choạng, bà vô cùng khiếp sợ.

"Không thể nào!"

tuyệt đối thể chấp nhận việc Thẩm Mỹ Vân gả cho Quý Trường Tranh.

Quý Trường Tranh là ai? Đó là một miếng bánh ngon trong mắt của nhiều , mà mắt cao hơn đầu, như thể cưới Thẩm Mỹ Vân?

Mà Thẩm Mỹ Vân còn tính, còn cố ý ngay mặt Hứa, nắm tay Quý Trường Tranh lắc lắc, giọng nhẹ nhàng, mềm mại, ngọt ngào : "Sao mà chứ? Có Quý Trường Tranh?"

Quý Trường Tranh hiểu Thẩm Mỹ Vân đang cố tình chuyện .

Anh thích cảm giác vợ mặt thừa nhận mối quan hệ của hai , cúi đầu nhéo mũi cô một cái, cưng chìu : " , vợ."

Hai cái miệng nhỏ một xướng một họa, ân ân ái ái, cách trêu chọc khác.

Mẹ Hứa thấy vật thì huyết áp tăng cai, sắc mặt cũng trở nên xanh mét.

Hành động của Quý Trường Tranh mà bà hiểu , Quý Trường Tranh cưới vợ, mà vợ của là Thẩm Mỹ Vân.

Đó là mà con trai bà nghĩ tới từ lâu nhưng đối phương gạt bỏ, đối phương thậm chí còn đích đưa con trai bà tù.

Chuyện Hứa thể chấp nhận !?

gần như phát điên, điên cuồng phủ nhận: "Cô là Thẩm Mỹ Vân, cô thể nào là Thẩm Mỹ Vân , Thẩm Mỹ Vân thật sự đang ruộng ở vùng nông thôn tỉnh Hắc ?"

Nghe như .

Nụ mặt Thẩm Mỹ Vân bỗng nhiên biến mất, cô ngẩng đầu lên, khuôn mặt xinh hiện lên vẻ sắc bén khó tả, lời như những mũi tên băng tuyết b.ắ.n ngoài.

"Xem bệnh mù của bà khá nặng đấy."

Hành động khinh thường đối với Hứa giống như đang sỉ nhục bà , lúc tức giận mà gào to, đầu óc trống rỗng, những lời bừa bãi: "Thẩm Mỹ Vân, cô dám vi phạm quy định mà trở về Bắc Kinh, báo cáo cô!"

Con trai của bà !

Làm thể sống hơn con trai của bà chứ!

Câu , đợi Thẩm Mỹ Vân chuyện, sắc mặt Quý Trường Tranh trở nên lạnh lẽo như băng, đến gần đối phương, từ cao xuống bà , "Đồng chí Hứa, nhất bà nên trách nhiệm với lời của ."

"Nếu như là vu khống, thì tất cả những đang ở đây đều sẽ là chứng!"

Khí thế của Quý Trường Tranh quá mạnh, cứ như thể là gió tanh mưa m.á.u tạt mặt Hứa, khiến cho hai chân bà vô thức trở nên mềm nhũn, bệt xuống đất.

Môi Hứa run rẩy, trong lúc nhất thời một chữ nào.

Không bà Quý từ trong nhà từ lúc nào, ánh mắt bà lạnh Hứa đang nổi điên.

Cuối cùng, trò hề dừng .

"Người điên từ tới, ai cho bà đây?"

"Còn mau lôi !"

Hứa Linh Lan từ bên ngoài chạy , đỡ Hứa kéo bên ngoài, kéo, xin Quý Trường Tranh và : "Đồng chí Quý, thật sự xin , bệnh điên của em tái phát, để em đưa em rời ngay."

Cô bé dùng hết tất cả sức lực, mới thể miễn cưỡng lôi Hứa , Hứa giải thích theo bản năng, bà điên.

Kết quả, Hứa Linh Lan tát một cái, giọng vỡ tan : "Mẹ, nhất định hại c.h.ế.t tất cả gia đình chúng ?"

Rõ ràng bà hứa rõ ràng là chỉ đến tham gia tiệc cưới xin nhà họ Quý.

Để chuyện trở nên êm .

tại vì biến thành như thế ?

Một tát khiến cho Hứa tỉnh mộng, bao giờ bà nghĩ tới chuyện đứa con gái mỏng manh yếu đuối khôn khéo hiếu thuận của bà , mặt nhiều như tát bà .

"Linh Lan!"

Giọng của bà đầy sự hoài nghi.

Hứa Linh Lan , đầu về phía Thẩm Mỹ Vân, đó phụ nữ mà cô bé từng thích .

Cũng là phụ nữ gần như phá hủy gia đình họ.

Hôm nay vật đổi dời, Thẩm Mỹ Vân ngày đó buộc đến góc tường, chỗ nào để , bây giờ bình tĩnh mặt Quý Trường Tranh.

Mà ngay cả dũng khí tìm cô báo thù bọn họ cũng .

Sau khi Hứa Linh Lan đối phương mấy chục giây, thì hít sâu một , cúi về phía Thẩm Mỹ Vân : "Thật xin ."

Một tiếng xin , vẻ miễn cưỡng nhưng thành thật mà , nó cũng chứa đựng một chút nhẹ nhõm.

Thẩm Mỹ Vân lên tiếng, chỉ đầu sang một bên.

Không tất cả những lời xin , đều thể chấp nhận.

Nhìn thấy cảnh tượng .

Trong lòng Hứa Linh Lan cực kỳ khổ sở, cô bé một lời kéo Hứa ngoài.

Mà Thẩm Mỹ Quyên thì bỏ ở đó.

Phải là Thẩm Mỹ Quyên, từ giây phút Thẩm Mỹ Vân nắm tay Quý Trường Tranh từ ngoài bước , cô bối rối, đầu óc trống rỗng!

Ai thể cho cô tại Thẩm Mỹ Vân vốn đang ở tỉnh Hắc, xuất hiện ở chỗ ?

Tại tay trong tay với Quý Trường Tranh?

Mọi thứ bên ngoài dường như im lặng.

chỉ bàn tay hai nắm lấy một cách thụ động và máy móc.

Cuối cùng, cô cũng dời mắt, về phía Thẩm Mỹ Vân.

Bốn mắt .

"Sao là chị!?"

Sao thể là cô.

Thẩm Mỹ Vân đối phương chốc lát, bất chợt, bình tĩnh thu hồi ánh mắt, môi mỏng chậm rãi ba chữ: "Đuổi ngoài!"

Chỉ ba chữ.

Lạnh lùng và vô tình.

Tình cảm chị em giữa hai bọn họ, sớm cắt đứt sạch sẽ buổi sáng hôm đó khi cô rời khỏi Bắc Kinh .

Gặp chỉ là lạ, một câu Thẩm Mỹ Vân .

Thái độ của Thẩm Mỹ Vân khiến cho Thẩm Mỹ Quyên lập tức suy sụp: "Thẩm Mỹ Vân, tại là chị?"

ép hỏi tới cùng.

Vợ của Quý Trường Tranh cho dù là ai, cô cũng thể chấp nhận, tại là Thẩm Mỹ Vân.

Thẩm Mỹ Vân bình tĩnh, khoanh tay, đối phương, đôi mắt xinh hiện lên sự nghi ngờ: "Vậy tại gả cho Hứa Đông Thăng?"

Chuyện ——

Thẩm Mỹ Quyên nhất thời thể trả lời.

bỗng dưng yên lặng.

Thẩm Mỹ Vân buông tay, giọng điệu khàn khàn chút khinh thường: "Cô xem , bản cô cũng trả lời , cho nên tại trả lời cô đây?"

Họ đều nỗi khổ của riêng , nếu như tại hung hãn thế?

Thẩm Mỹ Quyên vắt hết não để suy nghĩ: "Chuyện giống ."

Còn gì khác biệt thì cô thể .

Thẩm Mỹ Vân đầu tới mặt Quý Trường Tranh, nữa, bà Quý cũng thể hiểu tâm tư của cô.

phân phó với những bên cạnh một câu.

"Đuổi ngoài."

"Từ đầu đến cuối nhà họ Quý bao giờ mời của nhà họ Hứa đến tham gia tiệc cưới , đương nhiên ngày cả đứa con dâu cưới hỏi của nhà họ Hứa thì cũng mời."

Đây là điều mà cô thừa nhận cũng thừa nhận.

Lời của bà Quý như một cái bạt tai, đánh mặt Thẩm Mỹ Quyên, khiến cho mặt cô cảm thấy đau rát.

Thẩm Mỹ Quyên siết chặt vạt áo theo bản năng, bất đắc dĩ ở sân ngoài rìa, cô ngẩng đầu ở trong sân, nhiều .

Vào giờ khắc , một ai chịu , cho cô một câu.

Ngay cả thầy Lỗ - đó cô quen , cũng chỉ bình tĩnh bưng thức ăn, thở dài : "Nha đầu thật sự quá hồ đồ."

Ban đầu ông thật sự coi trọng Thẩm Mỹ Quyên, cảm thấy cô là một sáng suốt, đáng tin thời khắc quan trọng thể quyết định chuyện nào nên .

mà ——

Từ khi cô lựa chọn gả cho Hứa Đông Thăng, cùng nhà họ Hứa dính lấy , thì thầy Lỗ thật sự cảm thấy tiếc và đau lòng.

mà, cũng chỉ như mà thôi, Thẩm Mỹ Quyên con của ông , chuyện ông cũng thể gì.

Thẩm Mỹ Quyên lời của thầy Lỗ, cô chỉ một tiếng, cảm thấy cô vẫn luôn leo lên cao, ở trong mắt của những , cô như một trò đùa.

Cuối cùng cô cũng chịu nổi, đầu lóc chạy khỏi nhà họ Quý.

Lúc cô tới là dáng vẻ dương oai diễu võ, mà lúc rời , vô cùng đáng thương.

Đáng tiếc, ở đây nhiều như thế, một ai đồng tình với cô .

Không trò hề, khí trong sân dường như trong lành hơn một chút.

Sắc mặt bà Quý đổi, đến chào các vị khách ở trong sân: "Tới tới tới, hôm nay là ngày , Quý Trường Tranh và cháu dâu Thẩm Mỹ Vân nhà kết hôn, ăn uống ngon miệng nha."

Bữa tiệc hôm nay vô cùng phong phú.

Không chỉ do nhà họ Lỗ tay, mà bà còn tìm thầy Lỗ đặt hai thực đơn, hơn nữa sáng sớm ngày hôm nay, thầy Lỗ bắt một nhóm chim bồ câu ở bên Sùng Văn về. Lại chợ sớm mua ba cân thịt bụng heo.

Cùng với chim bồ câu, hầm thành canh chim bồ câu và thịt bụng heo. Món ăn đặt ở trong bữa tiệc, cũng coi là một món ăn cao cấp.

, năm thịt heo khó mua, nhưng nhà họ Quý thể tới mấy món mặn.

Bản lãnh quả thực hề nhỏ.

Theo lời chào của bà Quý, bữa tiệc cũng bắt đầu, khách nhân ở xung quanh cũng bắt đầu ăn uống nhiệt tình.

Thẩm Mỹ Vân và Quý Trường Tranh xem, cũng thở phào nhẹ nhõm: "Khá ."

Quý Trường Tranh ừ một tiếng: "Không ảnh hưởng gì lớn."

Bà Quý kêu hai bọn họ một tiếng: " Đôi trẻ đến đây kính rượu chúc mừng và bạn bè con, cũng coi như là mắt ."

Quý Trường Tranh và Thẩm Mỹ Vân đương nhiên là sẽ đồng ý.

Mỗi cầm một ly rượu, tuy nhiên bên trong ly rượu của Thẩm Mỹ Vân chỉ nước lọc, chỉ bên trong ly rượu của Quý Trường Tranh mới thật sự là rượu trắng.

Cái ly lớn lắm, chỉ một hớp là hết.

Dưới sự hướng dẫn của bà Quý, hai lượt đến mời rượu : "Vị là chú ba của các con, các con kính một ly ."

Thẩm Mỹ Vân kêu một tiếng: "Chú ba."

Tiếp đó, mời rượu đối phương, một hớp uống hết ly rượu.

Chú ba thấy thế thì sửng sốt một chút, đó vỗ tay lớn tiếng khen ngợi: "Là một đồng chí ngoan!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-533.html.]

Nói xong, còn quên lấy một bao tiền lì xì từ trong túi quần , đưa cho Thẩm Mỹ Vân.

Chẳng qua đến phiên Quý Trường Tranh thì bao tiền lì xì mà còn chú ba trêu ghẹo một lát: "Quý Trường Tranh ơi là Quý Trường Tranh, lúc đó cháu với chú cả đời cũng lấy vợ ? Thế cạnh cháu bây giờ là ai thế ?"

Sắc mặt Quý Trường Tranh đổi, uống hết ly rượu : "Vợ cháu."

"Trước khi gặp Mỹ Vân, cháu thật sự kết hôn, nhưng mà khi gặp Mỹ Vân, cháu kết hôn , thì chứ? Chú ba như ?"

Một thể vô liêm sỉ như thì thật sự quá lợi hại.

Ngay cả chú ba cũng tự thẹn bằng.

Lời của Quý Trường Tranh cũng đồng thời khiến cho những xung quanh to theo.

"Thật may là đại ma vương cuối cùng cũng chịu thu nhận."

Sau đợt mời rượu , cuối cùng họ cũng kính hết xong .

Tiếp theo là đến những ngang vai vế.

Có một bàn đặc biệt là bạn từ thời thơ ấu của Quý Trường Tranh, Quý Trường Tranh còn cố ý kéo Thẩm Mỹ Vân đến đó, giới thiệu với từng một.

"Đây là vợ Thẩm Mỹ Vân."

Bạn từ thời thơ ấu của Quý Trường Tranh là Chu Kiến Thiết giơ tay đ.ấ.m Quý Trường Tranh một cái, : "Chào chị dâu."

"Anh thật là phúc nha, cưới chị dâu như ."

Quý Trường Tranh nhướng mày : "Tốt nhất đừng nên ý gì khác."

Chu Kiến Thiết ha ha: "Cũng chỉ là sự hâm mộ của em mà thôi." Sau đó sang chuyện khác: "Không chị dâu còn chị em nào khác ? Đến lúc đó giới thiệu cho bọn em xem mắt với."

"Dĩ nhiên là ngoại trừ đó."

Bọn họ đều là những lớn lên ở Đại Viện, trừ phi thật sự nhiệt huyết ngoài kiếm vợ, nếu căn bản đều là do nhà giới thiệu.

Tuy nhiên, hôm nay bọn họ thấy Quý Trường Tranh, vợ của , còn nhà cho phép, bản cô cũng kém, hơn nữa cô xinh , thể là chiếu cố thật nhiều phương diện.

Dĩ nhiên, quan trọng nhất chính là chính cũng thích.

Quý Trường Tranh lắc đầu, trực tiếp từ chối: "Vợ là con gái duy nhất trong nhà, chị em, cho nên đừng nghĩ nữa."

"Muốn cưới vợ, thì tự bản ngoài nhiều hơn ."

Nói xong, liền dẫn Thẩm Mỹ Vân mời rượu kế tiếp, Chu Kiến Thiết vẫn còn cố chấp với theo, từ bỏ: "Thật sự ?"

Sắc mặt Quý Trường Tranh trầm xuống: "Chu Kiến Thiết."

Những mặt ở tiệc rượu căn bản tất cả họ đều quan hệ tệ.

Việc gọi thẳng họ tên của Chu Kiến Thiết, cũng khiến cho Chu Kiến Thiết lập tức tỉnh rượu, giơ tay đánh miệng , : "Ôi đều cho em uống nhiều rượu quá, xin chị dâu."

"Em tự phạt ba ly."

Chuyện mới coi như kết thúc.

Chờ khi kính rượu xong bàn dành cho bạn bè thiết, cuối cùng cũng đến tất cả các vị khách. Thẩm Mỹ Vân đến xem bà Ngô và thầy Trịnh, thấy bọn họ đều ăn uống vui vẻ thì cô cũng quấy rầy.

Mà lựa chọn nhà nghỉ ngơi.

Thẩm Mỹ Vân nhân cơ hội trốn bên trong nhà lười biếng.

Cô và Quý Trường Tranh ở phía cửa cắn lỗ tai: "Sao nhà nhiều họ hàng thế?"

Quý Trường Tranh đổi giày, khi đổi giày xong, thì thuận thế ôm cô từ phía , xoa xoa : "Cũng tạm thôi, một ít họ hàng bên ba, một ít là họ hàng bên , còn một là những cùng lớn lên với giống như đám Chu Kiến Thiết."

Không mời đến gây khó dễ, tuy nhiên một miệng lưỡi khá khó .

Thẩm Mỹ Vân Quý Trường Tranh như , nhịn đẩy tay : "Giữa ban ngày, đừng mà nghịch như thế."

Tuy nhiên cô đẩy , mà ngược còn khiến cho Quý Trường Tranh ôm chặt hơn nữa, vùi đầu cổ của cô, thấp giọng : "Vợ ơi, vui lắm."

Lời tí men say, ngay cả khóe mắt và lông mày cũng nhuốm một chút vẻ khêu gợi.

Thẩm Mỹ Vân cũng hiểu rõ điều gì khiến cho Quý Trường Tranh vui vẻ, nếu như cô thể đẩy , thì cứ dứt khoát để cho ôm: "Kết hôn thêm một nữa mà cũng khiến cho vui vẻ như ?"

Còn cô thì cảm thấy quá mệt.

Thật sự quá nhiều quy củ và quy trình, quá nhiều họ hàng, kính rượu mãi cũng xong.

Vân Mộng Hạ Vũ

Quý Trường Tranh ừ một tiếng, giọng của trầm ấm: "Chuyện khiến cho cảm giác như chúng cùng trải qua đầu kết hôn ."

Thật giống như trở về ngày kết hôn đó.

Cả đều vô cùng kích động.

Thẩm Mỹ Vân chút hiểu, cô kinh ngạc : "Anh cảm thấy phiền phức ?"

Theo cô , Quý Trường Tranh là sợ nhất là chuyện phiền toái.

Cho nên, mới xem các quy củ gì như .

Quý Trường Tranh lắc đầu: "Sao phiền?"

"Kết hôn với em bao giờ là phiền phức cả, thật sự mong đợi và hưởng thụ nó."

Cho dù cùng với cô mời rượu ai thì trong lòng vẫn thoải mái.

Giống như ở cùng một chỗ với Mỹ Vân, cho dù bất cứ chuyện gì, đều sẽ cảm giác hạnh phúc.

Thẩm Mỹ Vân ngẩng đầu, ôm lấy gương mặt của Quý Trường Tranh, mặt hết sức nghiêm túc : "Quý Trường Tranh, thảm ."

"Anh yêu em, và yêu em."

Rõ ràng vẻ mặt cô nghiêm túc, nhưng mà lời , vô cùng dí dỏm.

Điều cho Quý Trường Tranh thích vô cùng, thậm chí ôm Thẩm Mỹ Vân xoay tròn: "Mỹ Vân, em nên như ."

Thật là đáng yêu, khiến chỉ phát ăn sạch cô.

Thân thể chợt bay lên , cho lòng Thẩm Mỹ Vân trống rỗng, cô nhịn dùng tay đánh vai : "Anh mau thả em xuống."

Người bên ngoài vẫn đang hò hét.

"Quý Trường Tranh, đây nào."

Bên trong nhà.

Quý Trường Tranh bỏ cuộc, cứ ôm Mỹ Vân trong n.g.ự.c như , dụi mặt cô mà một lời.

tình yêu của dường như thể hiện rõ ràng.

Bên ngoài vẫn đang hối thúc kêu ngoài, nhưng mà Quý Trường Tranh cứ như thấy gì.

Thẩm Mỹ Vân sợ đối phương thấy, tức giận há miệng cắn n.g.ự.c , trùng hợp là sự gấp gáp khiến cho cô ngay cả cắn ở cũng .

Mà chỗ cắn đó là đoá hoa mai n.g.ự.c của Quý Trường Tranh.

Quý Trường Tranh hừ một tiếng, trong đôi mắt đào hoa lập tức lóe lên một tia lửa nhỏ: "Mỹ Vân!"

Ngay cả giọng của cũng chút khàn khàn.

"Quý Yêu, ở đó ? Em tìm chút việc."

Người vẫn đang la hét là Chu Kiến Thiết.

Quý Trường Tranh hít sâu một , bình tĩnh , lúc mới đặt Mỹ Vân ở mép giường: "Em nghỉ ngơi tí , chuyện bên ngoài để giải quyết."

Tiếp đó, chậm rãi hỉnh tay áo, đầu mở cửa ngoài.

Bên ngoài Chu Kiến Thiết vẫn còn đang kêu gào.

Quý Trường Tranh trừng mắt , mặt lạnh : "Tốt nhất nên chuyện gì đó quan trọng."

Chu Kiến Thiết ngớ : "Mọi bảo em đến chào , buổi tối đến quán uống , ?"

đối phương tức giận như ?

Giống như ham thỏa mãn ý.

Phải!

Chu Kiến Thiết giống như đột nhiên phát hiện chuyện gì đó, nhất thời quan sát Quý Trường Tranh chốc lát: "Không thể nào?"

Giữa ban ngày ban mặt, tiểu tử gì?

Quý Trường Tranh giơ tay ngắt lời : "Không rảnh, dành thời gian cho vợ và con ."

"Các ."

Chu Kiến Thiết: "Thật sự , một quán lâu đời, tên là Tiểu Sơn gì đó loại hồng , mùi vị ."

Bọn họ là những thuộc thế hệ trẻ, bình thời cũng chỉ nhàn rỗi, nên kéo dài sở thích của những Bắc Kinh xưa.

Nuôi chim, uống , đấu dế.

Trên căn bản đều là những việc đàng hoàng gì, nhưng mà hại đến chuyện lớn.

Quý Trường Tranh: "Không rảnh."

"Lần ."

"Anh kết hôn xong thì trở nên khác hẳn."

Chu Kiến Thiết xúc động: "Trước đó mỗi trở về, đều gọi cùng uống ."

Hôm nay, đổi lớn như .

Quý Trường Tranh: "Các đều là độc , một ăn no cả nhà đói bụng, hôm nay vợ con , ở nhà với vợ con mà tìm các thì xem thể thống gì nữa?"

Đây chỉ đơn giản là lời thật, nhưng khiến tức giận .

Chu Kiến Thiết giơ ngón tay cái với Quý Trường Tranh: "Anh thật trâu bò."

Sau đó chào tạm biệt Quý Trường Tranh.

Bên một đám bạn thời thơ ấu của Quý Trường Tranh đang hỏi Chu Kiến Thiết: "Quý Yêu tới ?"

Thời điểm uống chuyện phím, nếu như Quý Yêu, luôn khiến cho họ cảm thấy như thiếu một tâm phúc .

"Không đến."

Chu Kiến Thiết thở dài: "Anh ở nhà với vợ con , rảnh uống với đám độc chúng ."

Mọi : "..."

Mọi trố mắt , đề nghị: "Nếu , chúng cũng cưới vợ ?"

"Cút!"

Đề nghị , nhận sự phản đối của tất cả .

"Vợ thể dễ lấy như ?"

Nếu thực sự dễ dàng như , nếu họ thể tùy tiện kết hôn với ai đó thì bây giờ họ độc .

"Nhắc tới chuyện , vẫn là Quý Trường Tranh may mắn."

Cưới một cô vợ xinh xắn như thế.

Ghen tị!

Lời ngược nhận sự đồng ý của tất cả .

*

Chờ khi tất cả khách rời , bà Quý chào hỏi tất cả , khi đầu .

Nụ mặt bà , mà còn mang theo mấy phần nghiêm túc: "Vợ của thằng cả theo đây."

Trong mắt Cố Tuyết Cầm mang theo mấy phần sáng tỏ, bà lập tức với con trai nhỏ một tiếng, theo.

Điều khiến những bên ngoài đều trố mắt khó hiểu.

"Chuyện gì thế?"

Những khác đều lắc đầu.

Bên trong nhà.

Bà Quý ghế, bình tĩnh Cố Tuyết Cầm: "Con , đó xảy chuyện gì?"

Trước đó nhiều khách cho nên bà vẫn luôn tươi cho đến khi khách cuối cùng rời .

Lúc mới bắt đầu xử lý.

Dựa theo sự cẩn thận và diện của Cố Tuyết Cầm, bình thường ở khi Hứa tới, bà thể giải quyết gọn gàng.

hề.

những giải quyết mà còn để cho Hứa đường hoàng bước cửa nhà họ Quý.

Chuyện vấn đề, nếu như hôn sự , giao cho bà chủ trì, thì chuyện Hứa , đương nhiên sẽ quan hệ gì với bà .

mà bên trong một vấn đề, chuyện từ đầu tới đuôi, đều do bà Quý giao cho đối phương .

Vậy thì trong xuất hiện một vấn đề lớn.

Bình thường Bà Quý đều hiền lành và bao dung, dáng vẻ nghiêm túc như .

Khiến cho trong lòng Cố Tuyết Cầm nhất thời căng thẳng, định giả ngu: "Mẹ, con hiểu lời của ý gì."

Loading...