Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70 - Chương 227
Cập nhật lúc: 2024-10-23 19:13:57
Lượt xem: 35
Lúc Quý Trường Tranh đi tới, liền nhìn thấy mọi người bận rộn trong ruộng lúa mì, anh quét mắt nhìn một vòng, cuối cùng ánh mắt khóa chặt trên người Quý Minh Viễn.
Lúc Quý Trường Tranh xuất hiện, không ít xã viên làm việc trong đó đều tò mò mà nhìn qua.
Thực sự là, Quý Trường Tranh quả thực là quá mức nổi bật trong đám đông, dáng người cao, vẻ ngoài ưa nhìn, một thân khí chất lỗi lạc.
Khiến người ta khó có thể dời mắt đi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Vẫn là lão bí thư phản ứng lại trước tiên, ông ấy đi qua đó: "Đồng chí, cậu tìm ai?"
Ông ấy ngước mắt lên đánh giá đối phương, cho dù là đứng, cũng cứ như cây thông vậy.
Đây có lẽ sợ là không phải một quân nhân?
Lão bí thư sống cả một đời, vẫn là biết nhìn người đó.
Quý Trường Tranh gật đầu với lão bí thư: "Chào lão đồng chí, tôi tìm Quý Minh Viễn."
Vừa dứt lời, lão bí thư nghi hoặc một lúc: "Cậu là?"
"Tôi là người nhà của Quý Minh Viễn, tìm cậu ấy có một chút việc."
Nghe đến đây, lão bí thư liền thu ánh mắt về, nghĩ thầm, chẳng trách đối phương có hơi giống Quý Minh Viễn.
Khí chất trên người Quý Minh Viễn là thiên về ôn hòa, mà Quý Trường Tranh lại là lạnh lùng lỗi lạc hơn một chút.
Sau khi lão bí thư biết được thân phận của đối phương, liền vỗ vỗ cái kèn đồng lớn hình sao đỏ trong tay mình.
Ông ấy thanh thanh giọng nói: "Thanh niên trí thức Quý, thanh niên trí thức Quý, qua đây một chút."
Ruộng lúa mì mà Quý Minh Viễn được phân nằm ở vị trí trung tâm của cả mảnh đất, thực sự không tiện đi qua.
Một khi nhiều thêm một chuyến dấu chân, ắt sẽ giẫm phải mầm lúa mì, đây cũng chính là nguyên nhân Quý Trường Tranh không có đi qua đó.
Lão bí thư vừa gọi một cái, Quý Minh Viễn vẫn còn làm việc bên trong bỗng nhiên bất ngờ một chút, cậu ta theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn về hướng lão bí thư.
Chỉ là, lúc nhìn thấy người bộ đứng bên cạnh lão bí thư, khuôn mắt trắng nõn của cậu ta nhất thời kinh ngạc một chút, cái cuốc trong tay cũng theo đó mà rơi xuống.
"Chú út..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-227.html.]
Cậu ta theo bản năng gọi một tiếng, ngay sau đó, gần như là ngây người như phỗng đi tới.
Lúc đi đến trước mặt Quý Trường Tranh.
Quý Minh Viễn mang theo vài phần câu nệ: "Chú út, sao chú lại đến đây rồi?"
Quý Trường Tranh không trả lời, mà là cúi đầu nhìn cậu ta một lúc, da của Quý Minh Viễn là rất trắng, từ nhỏ đã như một cô gái, trắng nõn đến kỳ cục.
Thế nhưng vào lúc này, nhìn vào đen đi một chút thì không nói, ngay cả người từ trước đến giờ thích sạch sẽ như cậu ta, lúc này trên tay và trên quần, trên giày, toàn bộ đều là hạt bụi.
Nhìn tới đây.
Quý Trường Tranh trước giờ hay nói toạc ra cũng theo đó mà trầm mặc chốc lát, ngay sau đó, anh nhàn nhạt nói: "Qua đây với chú một chuyến."
Quý Minh Viễn cứ như đứa trẻ phạm sai lầm, cậu ta dùng sức phủi đi hạt bụi trên tay, đi theo phía sau Quý Trường Tranh.
Bọn họ vừa đi.
Xã viên môn bỗng nhiên rầm rộ lên.
"Người lúc nãy là cái gì của thanh niên trí thức Quý vậy?"
"Dường như là người nhà của cậu ấy."
"Người nhà của thanh niên trí thức Quý đẹp trai hơn một tí, tôi cứ tưởng thanh niên trí thức Quý là nam đồng chí đẹp trai nhất mà tôi từng gặp, không ngờ người nhà của thanh niên trí thức Quý còn đẹp trai hơn anh ấy."
Hai người họ không giống nhau.
Nếu muốn nói rõ không giống nhau chỗ nào thì các xã viên không rành chữ nghĩa lại không miêu tả được.
Nhưng nếu để đám thanh niên trí thức có học hành đàng hoàng như Diêu Chí Anh nói thì sẽ thế này.
Thanh niên trí thức Quý đẹp trai kiểu dịu dàng ôn hòa, như một khối ngọc thô, không hề có tính công kích.
Còn chú út của thanh niên trí thức Quý đẹp trai theo kiểu sắc bén, uy hiếp, nhất là khi im lặng, khí thế của anh luôn khiến người ta phải run sợ.
Đây là hai người hoàn toàn khác nhau.
Nếu họ có điểm chung thì đó là trông họ đều đẹp như nhau.