Phong Tổng, Vợ Ngài Muốn Ly Hôn Từ Lâu Rồi - Chương 170: Một thời gian nữa là ổn thôi

Cập nhật lúc: 2025-12-25 11:03:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông cụ Ngu thực sự tức giận.

Ông thèm để ý đến Phong Đình Thâm, sang với Dung Từ: “Đi, Dung, ông đưa con ngoài ăn cơm.”

Dung Từ đặt tách xuống, dậy: “Vâng ạ.”

Nói xong, ông cụ Ngu thèm liếc Phong Đình Thâm lấy một cái, cùng Dung Từ cửa.

Phong Đình Thâm vẫn ung dung ghế sofa uống , theo cũng ngăn cản họ rời .

Lâm Vu theo bóng lưng Dung Từ và ông cụ Ngu, ngập ngừng: “Chuyện ...”

Phong Đình Thâm : “Không , một thời gian nữa là thôi.”

Ý là thời gian trôi qua, ông cụ Ngu sẽ chấp nhận sự thật và dần dần chấp nhận cô ?

Tình trạng hôn nhân của Dung Từ và Phong Đình Thâm, hai ba năm đầu mới cưới, ông cụ Ngu đều thấy rõ.

Phong Đình Thâm ngay từ đầu thích Dung Từ.

Giờ thích.

Phong Đình Thâm quan hệ khá với bà cụ Phong, ông cụ Ngu và vài bậc trưởng bối khác.

bao giờ là để lớn chi phối.

, dù là bà cụ Phong ông cụ Ngu, dù họ chướng mắt chuyện của Phong Đình Thâm và Lâm Vu đến , thực tế họ cũng chẳng cũng chẳng thể khuyên bảo .

Ông cụ Ngu giận đến mấy cũng chỉ nuốt cục tức trong.

Nghĩ đến đây, ông cụ Ngu vỗ nhẹ mu bàn tay Dung Từ: “Mấy năm qua... haizzz.”

Dung Từ ông đang xót xa cho .

, : “Con buông bỏ , con cũng cuộc sống mới của riêng , con bây giờ , ông đừng lo cho con.”

Ông cụ Ngu : “Vậy thì .”

Ăn xong, Dung Từ đưa ông cụ Ngu về nhà cũ thì Phong Đình Thâm và Lâm Vu .

Có lẽ Phong Đình Thâm và Lâm Vu rời khỏi nhà họ Ngu xong cũng quan tâm đến Phong Cảnh Tâm nên khi Dung Từ rời , Phong Cảnh Tâm gọi điện cho cô.

Dung Từ màn hình, máy.

Tối đến, Dung Từ về nhà họ Dung ăn cơm thì thấy bàn một tấm thiệp mời.

Mở xem, cô phát hiện đó là thiệp mời tiệc mừng thọ 75 tuổi của bà cụ Phong.

Thực còn một thời gian nữa mới đến sinh nhật bà cụ Phong.

đây thầy bói phán rằng trong mười năm qua bà cụ Phong thích hợp đại lễ mừng thọ, nếu sẽ gặp hạn sinh t.ử.

Bà cụ Phong cũng khá tin điều nên mười năm qua, sinh nhật bà chỉ ăn bữa cơm mật với gia đình, tổ chức rình rang.

Giờ thời hạn mười năm qua, đó Phong Lâm Tung và Phong Đình Thâm bàn bạc, năm nay chắc chắn tổ chức đại lễ mừng thọ cho bà cụ.

Chắc cũng vì mà dù còn một thời gian nữa mới đến sinh nhật, họ sớm chốt xong việc và gửi thiệp mời.

Bà cụ Dung từ trong phòng , thấy cô cầm thiệp mời của bà cụ Phong, : “Vừa mới cho mang đến đấy.”

Dung Từ “” một tiếng.

Bà cụ Dung : “Đây là đầu tiên bà tổ chức mừng thọ mười năm, theo lý mà chúng dù thế nào cũng nên đến dự nhưng mà...”

với tình hình hiện tại giữa cô và Phong Đình Thâm, họ đến đó quả thực thích hợp lắm.

Bà cũng .

Dung Từ hiểu suy nghĩ của bà ngoại.

Cô cũng nghĩ như .

Hơn nữa, Phong Đình Thâm đưa Lâm Vu về nhà cũ, đến lúc đó chừng sẽ đưa cả Lâm Vu đến dự tiệc.

Chuyện cứ để đó .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phong-tong-vo-ngai-muon-ly-hon-tu-lau-roi/chuong-170-mot-thoi-gian-nua-la-on-thoi.html.]

Dung Từ ăn tối ở nhà họ Dung xong thì trở về chỗ ở của .

Sáng thứ Hai, cô bình thường ở Trường Mặc.

Khi bận rộn với công việc, thời gian luôn trôi qua nhanh, thoáng cái đến thứ Năm.

Chiều hôm đó, Dung Từ đang họp thì Phong Cảnh Tâm gọi đến.

Dung Từ thấy, chút do dự tắt máy.

Vừa tắt máy thì Phong Cảnh Tâm gọi tiếp.

Dung Từ cau mày, vẫn .

Lần , Phong Cảnh Tâm gọi nữa.

Dung Từ tiếp tục họp.

Vài phút , điện thoại cô reo.

Lần là Phong Đình Thâm gọi.

Dung Từ mím c.h.ặ.t môi, tắt nguồn luôn.

Mãi đến một tiếng , họp xong cô mới mở máy .

Vừa mở máy, cô thấy tin nhắn Phong Đình Thâm gửi đến.

[Tâm Tâm ngã cầu thang ở trường, đang ở bệnh viện.]

Dung Từ sững , đầu óc trống rỗng.

Cô vơ vội điện thoại và túi xách, hốt hoảng rời công ty, lao đến bệnh viện.

Đến bệnh viện, cô vội gọi cho Phong Đình Thâm hỏi đang ở .

Phong Đình Thâm bắt máy nhanh, báo phòng bệnh cho cô.

Đến tầng VIP, Dung Từ lập tức đẩy cửa .

Vừa cửa, cô thấy Phong Đình Thâm đang trong phòng và Phong Cảnh Tâm giường bệnh.

Sắc mặt Phong Cảnh Tâm tái nhợt, đầu quấn băng, thấy cô thì vui nhưng giọng yếu ớt: “Mẹ...”

Dung Từ vội hỏi: “Sao , bác sĩ bảo thế nào?”

“Bác sĩ bảo chấn động não, mức độ nghiêm trọng lắm.” Phong Đình Thâm trả lời .

Nghe , Dung Từ thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì .”

Lúc , Phong Đình Thâm hỏi cô: “Ăn cơm ?”

Hôm nay Dung Từ họp muộn, giờ hơn bảy giờ tối, đúng là ăn gì.

Cô lắc đầu.

Phong Đình Thâm gì, cầm điện thoại gọi mang một phần cơm đến.

Phong Cảnh Tâm cũng hơn nửa tháng gặp Dung Từ, giờ cô bé ỉu xìu, tinh thần, sấp trong lòng Dung Từ gì.

Dung Từ ôm con, : “Khó chịu thì ngủ một lát con?”

Phong Cảnh Tâm: “Vâng...”

Phong Cảnh Tâm nắm tay cô, nhắm mắt xuống nhưng mày vẫn nhíu c.h.ặ.t, gần nửa tiếng mới ngủ .

Lúc , phần cơm Phong Đình Thâm gọi mang đến.

Phong Đình Thâm với cô: “Ăn cơm .”

Dung Từ nhận, : “ ăn gì sẽ tự gọi.”

Phong Đình Thâm liếc cô một cái cũng thêm gì nữa.

Dung Từ cầm điện thoại, tự gọi một phần cơm hộp khác.

Loading...