Phòng Livestream Huyền Học Bùng Nổ - Toàn Dân Lót Dép Hóng Chuyện - Chương 88: Thời Quy Trúc
Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:40:21
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Con gà rừng đối diện lập tức nhảy dựng lên: "To gan! Dám chuyện với như thế! Ta là Bối Minh, mang trong dòng m.á.u đại yêu thượng cổ!"
A Hoa mờ mịt ngẩng đầu: "Chim Bối Minh? Thượng cổ đại yêu loài ?"
"Là Quỷ Xe."
"Họ hàng của Quỷ Xe?"
Kha Tuyết lắc đầu: "Là chi thứ thứ thứ thứ thứ của Quỷ Xe, dính tí chút huyết thống đại yêu thượng cổ liền tưởng ngon nghẻ, tác oai tác quái với đám yêu quái nhỏ."
Cô ngẩng đầu chỉ Bối Minh: "Nếu nó di truyền thiên phú của đại yêu, thì cùng lắm là di truyền cái tính tham lam vô độ, tự cao tự đại, của con Quỷ Xe thôi."
A Hoa kinh hãi, lén quanh: "Kha... Kha Tuyết, xung quanh nhiều yêu quái lắm, cô bé thôi, đừng để lời truyền đến tai Quỷ Xe."
Dù Quỷ Xe cũng là đại yêu chính thức, đắc tội dễ chịu .
Kha Tuyết nhún vai: "Quỷ Xe c.h.ế.t ngắc ."
C.h.ế.t ngắc?
"Ngã xuống ." A Hoa chậm rãi lặp , nhe răng với Bối Minh: "Vừa còn lôi đại yêu thượng cổ dọa , hóa cáo mượn oai hùm, cái đám họ hàng xa tít tắp của ngươi c.h.ế.t hết !"
"Giờ thì, trả linh thạch cho đám tiểu yêu ngay!" Kha Tuyết quát lớn.
Sóc con và đám bạn núp phía lén, thấy cơ hội lấy linh thạch vất vả tích cóp, cũng lấy hết can đảm hô to: "Giao đây!"
Lưng chim Bối Minh đầy những chiếc lông vũ trong suốt lấp lánh, che phần da trụi lủi, là đúc từ linh thạch cướp của đám tiểu yêu.
"Dựa cái gì?" Chim Bối Minh liên tục lùi , che lấy đám lông vũ mông: "Ta là quan chấp hành của Cục Quản lý Yêu quái, quyền quản lý đám tiểu yêu!"
" là loại rác rưởi nào cũng quan chấp hành ." Kha Tuyết lạnh lùng , phất tay một cái, vài đạo bùa chú bay . Lông vũ lưng chim Bối Minh rụng lả tả.
"Lông của ! Đây đều là lông của !" Chim Bối Minh giậm chân gào thét.
Kha Tuyết mặc kệ nó. Con chim Bối Minh thì uy vũ nhưng thực chất là một con gà yếu nhớt, vài đạo linh lực công kích chẳng bõ dính răng cô. Chỉ ba chiêu hai thức cô vặt sạch lông nó, giờ thì thành gà rừng trụi lông đúng nghĩa.
"Hoan hô!" Đám tiểu yêu thấy thế, nhao nhao chạy tới cướp linh thạch của .
Chim Bối Minh thấy giận dữ, cái cánh trụi lủi chỉ Kha Tuyết: "Ngươi... ngươi dám đối xử với như thế? Nghe ngươi là quan chấp hành của Địa phủ? Coi chừng ngươi mất biên chế đấy!"
Nói xong, nó móc điện thoại từ trong túi , gõ chữ tanh tách.
Nào ngờ Kha Tuyết cũng rút điện thoại , thèm gõ chữ mà gửi thẳng tin nhắn thoại.
"Anh Thời ơi, chuyện là thế nào ? Em gặp một con yêu quái nhỏ, cứ khăng khăng là quan chấp hành, gặp đ.á.n.h em, em nội thương nghiêm trọng lắm ."
Chim Bối Minh: "..."
"Anh Thời phân xử giúp em với, gì quan chấp hành nào cướp linh thạch của ! Anh xem gặp loại nên vặt lông ?" Kha Tuyết tiếp tục mách lẻo.
Chim Bối Minh tin nhắn kịp gửi trong tay, tức đến run cả : "Ngươi ngậm m.á.u phun , ác nhân cáo trạng !"
Kha Tuyết đắc ý cất điện thoại: "Cái gọi là lấy độc trị độc!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phong-livestream-huyen-hoc-bung-no-toan-dan-lot-dep-hong-chuyen/chuong-88-thoi-quy-truc.html.]
Quả nhiên bao lâu , của Cục Quản lý Yêu quái đến hiện trường. Nhân viên quản lý đa phần là yêu quái hóa hình, chỉ trong mười phút, cô thấy hai con hươu và một con gấu đen tinh.
Một đàn ông trẻ tuổi mặc vest đen, ánh mắt sắc bén, sống mũi đeo kính gọng vàng, chậm rãi bước đến mặt .
Thời Quy Trúc, nhân vật một của Cục Quản lý Yêu quái thành phố A, quyền Cục trưởng.
Thời Quy Trúc là con lai giữa và yêu, mang dòng m.á.u Bạch Hổ thượng cổ. Tốt nghiệp đại học xong liền Cục Quản lý, đó cử xuống Địa phủ học tập trao đổi, hai vì thế mà quen trong lớp huấn luyện.
Trong ấn tượng của Kha Tuyết, Thời Quy Trúc tính tình ôn hòa, cho cô mượn vở chép bài, lúc nào cũng tủm tỉm khiến đám ch.ó mèo sinh linh trí cứ thích sán gần.
hiện tại Thời Quy Trúc thần sắc đạm mạc, ánh mắt sắc bén, cái tùy tiện cũng khiến rét mà run. Nghĩ đến việc quyền Cục trưởng bao năm nay, chuyện trở nên hợp lý hẳn.
"Đời công ăn lương khổ thật đấy, suốt ngày 996, đến yêu quái cũng chịu nổi." Kha Tuyết lắc đầu cảm thán.
Lúc Thời Quy Trúc thấy Kha Tuyết, khóe miệng vẫn hiện lên nụ nhàn nhạt.
"Lâu gặp." Thời Quy Trúc .
Kha Tuyết cũng gật đầu.
Khi hai đang , bên cạnh bỗng vang lên tiếng rên rỉ. Là con chim Bối Minh, đang cố ý ôm đầu kêu gào giả vờ đau đớn.
Chim Bối Minh nghĩ Thời Quy Trúc là sếp , dù sai thật thì sếp cũng sẽ bao che đôi chút. rên một tiếng, nó nhận ánh mắt lạnh lùng của Thời Quy Trúc.
Một luồng linh lực tát mạnh mặt nó khiến nó loạng choạng suýt ngã, lập tức câm nín xổm một góc, im như thóc.
"Gần đây Cục đang cải cách, khó tránh khỏi chỗ sơ suất. Chim Bối Minh mang về sẽ thẩm vấn kỹ càng, hôm nay vất vả cho cô ." Thời Quy Trúc .
Kha Tuyết xua tay: "Không gì, sống ngay gần đây, tiện đường ghé qua xem chút thôi."
Trong mắt Thời Quy Trúc lướt qua một tia tinh : "Ồ? Sống ở ? Hay để đưa cô về."
"Công viên giải trí bỏ hoang phía Tây , mùi âm khí nồng một tí. Anh cứ việc , tự về ." Kha Tuyết phất tay, thuận tiện xách cổ con mèo A Hoa nhà lên.
"Được." Thời Quy Trúc mỉm gật đầu.
Nhìn theo bóng dáng Kha Tuyết dần xa, nụ của Thời Quy Trúc nhạt dần. Con chim trụi lông bên cạnh bắt đầu ủy khuất lầm bầm: "Chẳng chỉ là một con quan chấp hành tép riu thôi ? Thành phố A cả đống, sếp hà tất sợ cô ?"
Thời Quy Trúc lạnh lùng : "Nhìn cái bộ dạng tiền đồ của ngươi xem. Từ nay về cần ở công viên Tú Sơn nữa, về Cục mà kiểm điểm."
Nói xong bỏ , phân phó: "Công viên Tú Sơn cần bố trí quan chấp hành nữa, rút bộ quan chấp hành trong bán kính 30km về."
"Cái gì?" Ngay cả thư ký bên cạnh cũng ngẩn .
"Sếp, ngài sợ Địa phủ gì? Dù c.h.ế.t một quan chấp hành thì Địa phủ cũng chẳng trở mặt với Cục Quản lý ." Chim Bối Minh khập khiễng theo , miệng oán trách.
Thời Quy Trúc dừng bước, . Mắt kính phản chiếu ánh nắng sắc lạnh tạo thành một đường cong nguy hiểm. Chim Bối Minh giật thót, tưởng sếp định đ.á.n.h , sợ hãi rụt cổ .
"Ngươi thể thử xem." Thời Quy Trúc mỉm : "Tin , đến lúc đó Cục Quản lý sẽ bảo vệ ngươi . Ngược , Cục sẽ bắt ngươi, bắt cả tổ tông nhà ngươi, bắt cả tổ tông của tổ tông nhà ngươi gánh tội cho Địa phủ đấy."
Chim Bối Minh đầu thấy nụ "ấm áp" như của mà sợ đến run cầm cập.
"Con... con chim lông thấy lạnh quá, về mặc quần áo đây." Nó che mông, chuồn thẳng một mạch.