Phòng Livestream Huyền Học Bùng Nổ - Toàn Dân Lót Dép Hóng Chuyện - Chương 87: Con gà rừng trụi lông
Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:40:20
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
[Ý gì đây? Kha Tuyết khuyên Quan Nhạc Xuyên nhận á?]
[Nhìn dáng vẻ thì đúng là thế .]
[Kha Tuyết địa vị gì mà khuyên cả Quan Nhạc Xuyên?]
[Không , nhưng Quan Nhạc Xuyên chịu bỏ tiền chữa bệnh thì dân làng Cối Xay coi như cứu .]
Tiếp nối livestream của Kha Tuyết, tin tức nhà máy giấy của Quan Nhạc Xuyên gây ô nhiễm phanh phui, công chúng phẫn nộ thôi nhưng cũng bất lực.
Đối với ông chủ lớn cỡ Quan Nhạc Xuyên, tin tức cùng lắm chỉ giá cổ phiếu tập đoàn chao đảo một thời gian thôi, căn bản đe dọa đến bản , cũng chẳng kỳ vọng lương tâm trỗi dậy mà xin .
Quan Nhạc Xuyên nhận sai, tạm thời buông bỏ lo lắng cho dân làng Cối Xay, nhưng một nghi vấn khác dấy lên: Kha Tuyết rốt cuộc cách nào khuyên Quan Nhạc Xuyên?
[Cái các bác , chị Kha nhà " quen" âm phủ đấy.]
[Biết chị lật sổ sinh t.ử cho Quan Nhạc Xuyên xem, bảo sống thất đức quá thì chẳng còn mấy năm nữa .]
[ Kha Tuyết thế ? Xem tin tức bảo cô dùng huyền học khiến hai nhà đ.á.n.h ?]
[Một đứa bỏ t.h.u.ố.c độc hại bạn, một đứa tham ô công quỹ, đ.á.n.h thì gì mà ?]
[Ủng hộ Kha Tuyết dùng huyền học trừng trị kẻ ác!]
[Hai tay ủng hộ! là xả cơn tức.]
Trong khi đang bàn tán sôi nổi về Kha Tuyết, cô nàng đang ghế bập bênh phơi nắng, mở chiếc hộp mà Quan Nhạc Xuyên sai riêng mang đến.
Trong hộp chuyển phát nhanh một tấm thẻ ngân hàng, kèm tờ giấy ghi chú bên trong 5 triệu tiền tạ lễ. Một chiếc hộp nhỏ khác trông tinh xảo, cô chậm rãi mở , một miếng ngọc bội bình an bằng ngọc lục bảo hiện mắt.
Ngọc phỉ thúy loại pha lê xanh biếc, trong suốt như nước, đặt ánh mặt trời khúc xạ ánh sáng lấp lánh tuyệt .
Kha Tuyết áp miếng ngọc lên mu bàn tay, cảm nhận một luồng linh lực dễ chịu. Loại đá quý hấp thụ tinh hoa đất trời linh lực đặc biệt nồng đậm.
Tuy nhiên tạm thời cô dùng đến, bèn cất hộp bỏ ngăn kéo.
Cô ngẩng đầu, Đỗ Sương đang ở bếp nhào bột nghiên cứu cách bánh khoai mỡ, lầu truyền đến tiếng lục cục, Phạm Tinh đang hì hục cái gì.
Đảo mắt một vòng quanh nhà, Kha Tuyết rốt cuộc phát hiện điều bất thường: "A Hoa ?"
"Đi công viên Tú Sơn chơi với đám yêu quái nhỏ ." Đỗ Sương .
Kha Tuyết gật đầu. A Hoa vốn dĩ là yêu quái, nó cũng thích chơi cùng đồng loại hơn. Bỗng nhiên điện thoại cô đổ chuông, thế mà là A Hoa gọi. cuộc gọi chỉ kéo dài vài giây tắt ngóm.
Cô chằm chằm thời gian cuộc gọi ngắt. Tùy tay gieo một quẻ.
Đại hung.
Kha Tuyết sững sờ, vớ lấy áo khoác chạy ngay khỏi nhà.
Lần nữa đến công viên Tú Sơn, đang là giữa trưa nắng gắt, nhưng khi Kha Tuyết bước từng bước rừng tùng, càng đến nơi vắng vẻ càng cảm nhận bầu khí âm u lạnh lẽo.
Yêu khí phần lớn là thuần âm, nơi nào yêu khí tụ tập càng nhiều thì âm khí càng nặng.
Kha Tuyết đến bờ sông. Trước mặt nước xanh cây lục, ánh nắng rải vàng lấp lánh, phong cảnh tú lệ, nhưng từ giữa sông từng luồng âm khí ập mặt.
Bên cạnh là một cây cầu nhỏ bằng đá cẩm thạch trắng. Cô bước tới, với mặt sông vắng lặng: "Phá."
Trong tích tắc, cảnh vật biến đổi, từng tiếng thì thầm to nhỏ của đám yêu quái nhỏ truyền tai cô:
"Mận hôm nay hái ngọt ghê."
"Mùa đông bọn gom hạt thông , giấu cây nhé."
"Sao nhổ lông chim khách thế, chim khách bảo lông của nó thần khí cầu phúc ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phong-livestream-huyen-hoc-bung-no-toan-dan-lot-dep-hong-chuyen/chuong-87-con-ga-rung-trui-long.html.]
"Tiểu Thương ngậm lông hổ về lót ổ kìa, sợ Hổ ca ngứa mắt tát c.h.ế.t nó ?"
Phía mấy con sóc con và chim sẻ đang ríu rít chuyện. Kha Tuyết bước gần.
Con sóc đầu đàn một vệt lông màu hồng nhạt trán, nó nhận Kha Tuyết ngay. Lúc quỷ thủy táng kéo nó xuống nước, chính Kha Tuyết cứu mạng nó.
"Kha Tuyết, Kha Tuyết! Hôm nay hứng thú đến công viên chơi thế?" Sóc con hớn hở chạy .
Kha Tuyết hỏi: "Các thấy A Hoa ? Hôm nay nó bảo đến công viên Tú Sơn chơi."
"A Hoa? Không thấy nha." Sóc con nhảy nhót, nghi hoặc : "Nếu tiền bối A Hoa đến, bọn tớ chắc chắn chứ."
Công viên Tú Sơn thì rộng, nhưng đối với đám yêu quái nhỏ sống quen trong rừng thì bé tẹo, gió thổi cỏ lay là ngay.
Bỗng nhiên sóc con thất kinh: "Nó... nó gặp quan chấp hành đấy chứ?"
Kha Tuyết: "Xung quanh đây chẳng lẽ quan chấp hành mới ? Sao thấy nhóm chat nhỉ?"
"Không , là quan chấp hành của Cục Quản lý Yêu quái! Ở hồ Tú Sơn , bình thường yêu quái nào dám bén mảng đến đó !"
Kha Tuyết cùng sóc con lao nhanh về phía hồ Tú Sơn. Theo lời sóc con, bọn chúng đây sống yên , nhưng mấy ngày , Cục Quản lý Yêu quái bỗng nhiên phái đến đặt quan chấp hành quản lý sự vụ.
Chúng tưởng rốt cuộc đại yêu che chở, ai ngờ vị quan chấp hành tính tình nóng nảy, đến bắt chúng nộp linh thạch định kỳ.
Chúng đều là yêu quái nhỏ mới sinh ý thức nơi núi rừng, gì linh thạch? Thế là tên đại yêu lệnh cấm chúng gần hồ Tú Sơn, nếu sẽ tát c.h.ế.t tại chỗ.
"Linh thạch của bọn tớ đều cướp hết , chỉ thể đến nơi linh khí khô kiệt sinh sống." Sóc con mếu máo: "Bọn tớ tu hành trong núi vốn khó, giờ linh thạch thì càng chậm hơn."
"Trước đ.á.n.h đại yêu thì thể chạy, giờ cái mũ Cục Quản lý Yêu quái chụp xuống, bọn tớ nộp cũng ngoan ngoãn theo, nếu sẽ khép tội phục tùng quản giáo."
Nghe đến đây, Kha Tuyết thấy lạ. Cục Quản lý Yêu quái bận rộn như Địa phủ, đặt nhiều quan chấp hành thế?
Công viên Tú Sơn cùng lắm chỉ mấy con yêu quái vặt vãnh, ngày thường tranh giành địa bàn đ.á.n.h chí chóe, trừ mấy chuyện lông gà vỏ tỏi đó thì còn việc gì cần chấp hành?
"Nghe giống như dùng chức quyền để vơ vét tài sản thì ." Kha Tuyết .
Nào ngờ sóc con lắc đầu quầy quậy: "Ngài đừng thế, vị là đại yêu thượng cổ đấy."
Đại yêu thượng cổ? Kha Tuyết nhíu mày, ánh mắt thêm vài phần nghiêm túc.
Mãi đến khi tới bên ngoài hồ Tú Sơn, cô thấy tiếng cãi vã:
"Nếu là quan chấp hành thì đối xử t.ử tế với tiểu yêu chứ!"
"Cái đồ phi thăng thất bại , dám cãi tay đôi với ?"
"Vậy ngươi là cái thá gì? Ngươi đến phi thăng còn từng phi thăng, cùng lắm chỉ là con gà rừng trụi lông!"
"Ngươi xem?"
"Con gà rừng trụi lông!"
A Hoa đang giữa hồ gầm lên phía . Một luồng linh lực đ.á.n.h về phía nó. Kha Tuyết lao lên một bước, giơ tay đỡ lấy luồng linh lực. Trước mắt là một con chim quái dị, hạc, lông đen, nhưng lông lá thưa thớt như hói, lộ từng mảng da thịt lớn.
Kha Tuyết ngờ cái gọi là "đại yêu thượng cổ" là con gà rừng trụi lông . Cô cố vắt óc nhớ nhưng mãi nhớ tên húy của vị , đành lấy điện thoại tra.
"Ngươi là ai? Đến trợ uy cho con mèo hoang hả?" Con gà rừng giọng khàn khàn chỉ A Hoa.
Kha Tuyết giơ tay hiệu dừng: "Từ từ, để tra gia phả nhà ngươi cái ."
"..."
Hai phút , Kha Tuyết gấp điện thoại , vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ.
"Tưởng là ai, hóa là ngươi , gà rừng nhỏ."