Phòng Livestream Huyền Học Bùng Nổ - Toàn Dân Lót Dép Hóng Chuyện - Chương 83: Tề Vũ bị đuổi khỏi biệt thự

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:40:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

"Cô... hôm nay cô phát điên cái gì ?" Tề Vũ gượng, vẻ như đang đùa: "Không con của thì còn thể là của ai?"

 

Thấy sắc mặt Quan Nhạc Xuyên u ám đáng sợ, trong lòng cô bắt đầu hoảng loạn, vội vàng tiến lên khoác tay : "Em mệt, là chúng massage , đến chỗ mà Tiểu Long giới thiệu ."

 

Quan Nhạc Xuyên cố nén cơn giận, vốn dĩ định phát hỏa ngay, nhưng nhắc đến Tề Long, nhớ đến lời xin của gã em vợ hôm nay.

 

"Sau em mà còn dám tham tiền, thì cả đời sẽ cắm sừng!"

 

Nhìn phản ứng của Tề Long hôm nay, chẳng lẽ gã cũng đứa bé con ruột của ? Tề Vũ ngày thường việc gì cũng tâm phúc, chuyện tày trời chắc chắn cho nhà .

 

Tề Long đạp một cái nên trong lòng oán hận, cố ý nhắc đến chuyện "cắm sừng", ngoài mặt là tự rủa , nhưng thực chất là đang ám chỉ đang nuôi con tu hú?

 

Lửa giận trong lòng Quan Nhạc Xuyên bùng lên ngùn ngụt. Được lắm, cung phụng cho cả cái nhà ăn sung mặc sướng, chỉ cần gây chuyện thì vì nể mặt mũi, cũng mắt nhắm mắt mở cho qua. cái gia đình những ơn, mà lưng còn trộm nhạo cắm sừng!

 

là một lũ vô ơn bạc nghĩa!

 

Cứ tưởng tượng đến cảnh chị em Tề Vũ lưng cợt , m.á.u nóng xông thẳng lên não Quan Nhạc Xuyên. Hắn hất mạnh tay khiến Tề Vũ ngã dúi dụi xuống giường, chỉ thẳng đứa bé đang đó.

 

"Trong lòng cô tự rõ nhất mà? Đứa bé con !"

 

Tề Vũ kinh hãi che miệng, giả bộ giật : "Nhạc Xuyên, đang cái gì ? Sao thể con ? Đây là con ruột của mà!"

 

Nói xong, cô vẻ đáng thương, đưa tay kéo ống tay áo của Quan Nhạc Xuyên.

 

"Đừng diễn trò với !" Quan Nhạc Xuyên hừ lạnh: "Đừng tưởng điều tra cô. Lúc khi chia tay , cô lén lút khách sạn với tên thiếu gia nhà giàu ! nể mặt đứa bé nên thèm tính toán với cô."

 

" hôm nay đại sư cho ! Đứa bé dòng giống của !"

 

Đại sư? Là Kha Tuyết livestream ?

 

Tề Vũ khó tin. Kha Tuyết thế mà cũng tính chuyện ? Chắc chắn là vì cô châm chọc đắc tội với Kha Tuyết nên cô ả cố tình trả thù! Người thì xinh tâm địa độc ác đến thế!

 

"Chỉ là một con streamer quèn thôi mà, thà tin nó chứ tin em..."

 

Quan Nhạc Xuyên mất kiên nhẫn cắt ngang: "Được thôi, thì xét nghiệm ADN ?"

 

Tề Vũ lập tức câm nín. Con là của ai trong lòng cô rõ nhất, xét nghiệm ADN chỉ tổ tự vả mặt .

 

"Em cũng nữa... Em yêu mà. Lúc đó là tên thiếu gia ép buộc em." Tề Vũ ôm mặt, nước mắt rơi lã chã như cần tiền: "Hắn đe dọa nếu em khách sạn thì sẽ tung ảnh nóng. Em sợ quá mới đồng ý, chuyện đó đối với em cũng là một cơn ác mộng."

 

Quan Nhạc Xuyên lạnh, giọng nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa cơn thịnh nộ: "Hóa cô kể 'cơn ác mộng' cho Tề Long , hai chị em cô đắc ý dào dạt bảo rằng vẫn phát hiện cắm sừng, đúng ?"

 

Tề Vũ nghẹn lời, sợ đến mức run bần bật. Chuyện ... Quan Nhạc Xuyên ?

 

Khi cô còn kịp hồn, Quan Nhạc Xuyên đá mạnh thành giường, hất tung bát cháo và thìa bàn xuống đất, tạo nên tiếng loảng xoảng chói tai.

 

"Cô là đồ đàn bà độc ác! Ăn của , dùng của , mỗi tháng tiêu vặt mấy trăm ngàn tệ, chừng đó vẫn đủ để cô ơn ?"

 

"Cả nhà cô là lũ quỷ hút máu, lũ vô ơn, đồ lòng lang thú! Cô xứng đáng loại vợ lẽ bao giờ ánh sáng!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phong-livestream-huyen-hoc-bung-no-toan-dan-lot-dep-hong-chuyen/chuong-83-te-vu-bi-duoi-khoi-biet-thu.html.]

"Còn cả thằng em trai quý hóa của cô nữa, đúng là đồ phế vật, xách giày cho còn xứng! Không thì nó đến chân nhân viên bán hàng cũng chẳng nổi!"

 

Tề Vũ thấy c.h.ử.i em trai thì nhịn nữa, gào lên phản kích: "Anh mới là phế vật! Anh căn bản là đồ bất lực, còn đổ thừa lên đầu ! sinh cho đứa con trai là lắm !"

 

Quan Nhạc Xuyên sững sờ. Hơn bốn mươi năm cuộc đời, đây là đầu tiên dám mắng là đồ bất lực.

 

, đều tại tham cái lợi nhỏ mà hại mạng , khiến bản tuyệt hậu. Tự bậy thì trách ai? Hắn bỗng nhiên cảm thấy, dù sở hữu đế chế thương mại khổng lồ thì ích gì? Đến niềm vui gia đình bình thường nhất cũng hưởng.

 

Quan Nhạc Xuyên ánh mắt dại , thẫn thờ bệt xuống nền gạch lạnh lẽo.

 

"Nhạc Xuyên?" Tề Vũ thấy phản ứng lạ của thì chút sợ hãi, khẽ gọi.

 

Quan Nhạc Xuyên đầu , khóe miệng nhếch lên một nụ . Tề Vũ trong lòng dâng lên dự cảm chẳng lành.

 

Quả nhiên, Quan Nhạc Xuyên mỉm : "Tề Vũ, căn biệt thự là quà sinh nhật tặng cô. ? Tên sổ đỏ vẫn là tên ."

 

"Không chỉ , tất cả xe cộ, bất động sản tặng cô, đều tên . Ly hôn , cô một xu cũng lấy ."

 

Tề Vũ trợn tròn mắt. Cô luôn Quan Nhạc Xuyên chiều chuộng, bao giờ nghĩ đến chuyện ly hôn!

 

"Cô đang chạy nhanh về nhà để thu gom hàng hiệu và trang sức ?" Quan Nhạc Xuyên âm hiểm, lắc lắc chiếc điện thoại: " thông báo cho quản gia thu hồi bộ vật phẩm của cô , cô đừng hòng bước chân cửa nữa."

 

"Hiện tại, mang theo cái nghiệt chủng của cô, cút ngoài!" Quan Nhạc Xuyên gầm lên.

 

"Không! Nhạc Xuyên, đừng thế!" Tề Vũ nước mắt giàn giụa, lúc mới thật lòng cầu xin: "Em sai , đừng ly hôn. Anh bắt em gì cũng , đứa bé em bỏ chứ gì? Em sẽ cùng thụ tinh ống nghiệm, chúng nhất định sẽ con mà!"

 

Quan Nhạc Xuyên hờ hững bộ dạng van xin của cô . Giây tiếp theo, bảo vệ xuất hiện ở cửa.

 

"Lôi đàn bà ngoài cho !" Quan Nhạc Xuyên lệnh.

 

Bảo vệ Tề Vũ lóc t.h.ả.m thiết rạp đất cũng dám mạnh tay. Cuối cùng, quản gia Trương bước , phất tay hiệu cho bảo vệ hành động, bế đứa bé lên.

 

Tề Vũ ném khỏi biệt thự như một bao rác. Quản gia Trương tới, đưa đứa bé cho cô .

 

"Quản gia Trương, quản gia Trương!" Tề Vũ như vớ cọng rơm cứu mạng, túm chặt ống quần quản gia việc cho Quan gia 18 năm: "Ông cầu xin Nhạc Xuyên với, xin đừng ly hôn."

 

Quản gia Trương lạnh lùng gạt tay cô : "Tề Vũ tiểu thư, thứ cho thẳng. Quan tổng chán cô từ lâu . Cô dùng một món 'hàng giả' lừa gạt Quan tổng, hưởng thụ hai năm phú quý là may mắn lắm ."

 

Hàng giả? Tề Vũ ôm đứa con, vẻ mặt dại . Quản gia Trương mà cũng dám dùng giọng điệu chuyện với cô ? Chẳng lẽ ông Quan Nhạc Xuyên chắc chắn sẽ ly hôn?

 

Quản gia Trương vẻ mặt khinh thường: "Lo mà nghĩ cách cầu xin bố đẻ của đứa bé ." Nói xong, ông lưng bỏ thèm ngoảnh .

 

Trở biệt thự, Quan Nhạc Xuyên im lìm cửa sổ sát đất, hỏi: "Cô ?"

 

Trong mắt quản gia Trương lướt qua một tia lạnh lẽo kín đáo, trả lời: "Chưa, đang c.h.ử.i ngài đấy ạ, những lời lẽ sạch sẽ."

 

Vừa thấy thế, cơn giận của Quan Nhạc Xuyên bùng lên: "Được lắm, còn dám c.h.ử.i tao? Không cho nó chút màu sắc thì nó tưởng tao là bù chắc!"

 

điểm yếu gì nhỉ...

 

Quản gia Trương chậm rãi nhả bốn chữ: "Tham ô công quỹ."

 

 

Loading...