Phòng Livestream Huyền Học Bùng Nổ - Toàn Dân Lót Dép Hóng Chuyện - Chương 69: Hố sâu

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:39:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đoàn phim 《Nghiệt Kính》 thêm nửa tháng tại trường trung học Thường Tân, trong thời gian đó quả nhiên chuyện gì xảy , bình an thuận lợi.

 

"Chúc mừng cô giáo Kha Tuyết tạm thời đóng máy!"

 

Theo tiếng pháo nổ giòn giã, vỗ tay reo hò, dải lụa màu bay phấp phới rơi lên Kha Tuyết. Cô tươi rói nhận bó hoa từ đoàn phim.

 

Đoàn phim 《Nghiệt Kính》 chia hai phần, cảnh của cô tập trung ở nửa phần đầu, thể đóng máy tạm thời rời đoàn. Mọi đều cảm kích Kha Tuyết trừ tà, xúm chúc mừng, tất nhiên trong lòng cũng luyến tiếc "bùa hộ mệnh sống" .

 

"Cảm ơn ." Kha Tuyết cúi chào bốn phía. Khi ngước mắt lên, cô vô tình bắt gặp ánh mắt khẩn cầu của Đường Vi trong đám đông.

 

thỏa thuận với Đường Vi, khi đóng máy sẽ đến chỗ ở của Đường Vi để đích bắt tiểu quỷ. Hiện giờ vai diễn xong, việc bắt tiểu quỷ cũng nên tiến hành.

 

Kha Tuyết gỡ những mảnh giấy màu trán xuống. Đạo diễn Trương cũng tới ôm cô một cái, đó kéo cô sang một bên dặn dò công việc.

 

"Một tháng nữa cảnh cần cô lên hình, chỉ vài cảnh thôi." Đạo diễn Trương lật kịch bản : " sẽ thông báo , trong thời gian cần theo đoàn, đỡ vất vả."

 

Kha Tuyết gật đầu: "Vâng."

 

Ngay khoảnh khắc đạo diễn Trương xoay định rời , Kha Tuyết bỗng nhớ điều gì, gọi to: "Đạo diễn Trương, hỏi ông một chuyện."

 

Đạo diễn Trương : "Kịch bản vấn đề gì ?"

 

Kha Tuyết nhả hai chữ: "Đường Vi."

 

"Đường Vi ." Đạo diễn Trương sờ cái đầu hói, mặt chút ngượng ngùng. Ông từng Đường Vi và Kha Tuyết hợp , cũng cảnh cáo Đường Vi. Chẳng lẽ Kha Tuyết tính nợ cũ?

 

Kha Tuyết rõ ràng ý đó, cô chỉ hỏi: "Theo lý mà , xung quanh ông thiếu , tại chọn Đường Vi?"

 

Nói đến cái đạo diễn Trương cũng thấy lạ.

 

"Thực nghiêm túc trong công việc, tuyệt đối dễ dàng để tình cảm riêng xen . Không tại , tuy Đường Vi phù hợp với nhân vật, nhưng vẫn chọn cô . Vừa thấy dáng vẻ cầu xin của cô , liền mềm lòng." Đạo diễn Trương thở dài, vuốt đầu hói hoang mang : "Có khả năng... khả năng là già , để cô chê ."

 

Ông ngượng ngùng , bàn chuyện tình cảm với Kha Tuyết kể cũng hổ.

 

Kha Tuyết gật đầu: "Hiểu mà."

 

Thần sắc cô dần trở nên nghiêm túc, nhíu mày suy tư hồi lâu. Đạo diễn Trương là đạo diễn danh tiếng, khí vận của những như thường mạnh hơn bình thường, nhưng ông vẫn ảnh hưởng, thậm chí đổi tâm trí. Con tiểu quỷ , quả nhiên tầm thường.

 

Kha Tuyết trở về nhà nghỉ thu dọn hành lý, chào hỏi chú Từ xong liền định rời thị trấn.

 

Từ Khang lưng cha, vốn định vẫy tay chào tạm biệt, nhưng nhịn nhắc đến chuyện Lý Tuyết Đình.

 

"Nhà họ Lý vốn chấp nhận lời xin . và Tần Nguyệt hai quỳ suốt hai ngày, nhà họ Lý mới chấp nhận." Từ Khang : "Họ cần tiền, chỉ cần xin ."

 

Thật bao nhiêu tiền cũng bù đắp quỹ đạo cuộc đời của Lý Tuyết Đình, nhưng nhà họ Lý một xu cũng nhận, cho bọn họ trong lòng càng thêm áy náy.

 

"Trong lòng cứ thấy thoải mái, dù cũng là nợ ." Từ Khang thở dài.

 

Kha Tuyết chỉ : "Từ từ thôi, quãng đời còn dài, sống cho mới thể bù đắp quá khứ."

 

Từ Khang nghĩ tới điều gì, "ừ" một tiếng thật mạnh, như thể hạ quyết tâm.

 

"Lần đến chơi, nhà miễn phí!" Từ Khang gọi với theo.

 

"Được." Kha Tuyết vẫy tay với , lên xe của đoàn phim.

 

Xe đoàn phim chịu trách nhiệm đưa Kha Tuyết và Đường Vi đến sân bay. Đường Vi sớm đặt vé máy bay cho hai , nhà Đường Vi hóa cũng ở thành phố A.

 

"Tiện đường quá ha." Đường Vi nịnh nọt.

 

Xuống máy bay, Kha Tuyết lên xe riêng của Đường Vi. Khi nhà Đường Vi là biệt thự ở ngoại ô, ánh mắt Kha Tuyết lộ một tia kinh ngạc. Theo cô , biệt thự ngoại ô thành phố A hề rẻ, Đường Vi là một tân binh trong giới giải trí mà thể sở hữu một căn, quả thực đáng ngạc nhiên.

 

"Xuất của cô vẻ lắm." Kha Tuyết trán Đường Vi, hẹp.

 

Hai cùng ghế , Đường Vi xong hổ vuốt tóc: " , hồi nhỏ nhà nghèo, sớm ngoài thuê. Cũng may lúc đó gặp thời, dẫn dắt, bắt kịp đợt bán hàng online đầu tiên qua WeChat. nhờ bán mỹ phẩm kiếm chút tiền, sớm mua bất động sản nên cái nhà."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phong-livestream-huyen-hoc-bung-no-toan-dan-lot-dep-hong-chuyen/chuong-69-ho-sau.html.]

Kha Tuyết cũng cảm thán: " thế, nơi khác đến đều một cái nhà của riêng ."

 

" mấy năm nay thị trường kém." Đường Vi tự giễu: "Ai cũng mua mỹ phẩm hàng hiệu, mấy thương hiệu nhỏ của chúng chỗ , cho nên mới chuyển nghề đóng phim. Đạo diễn Trương thích , cũng thuận nước đẩy thuyền... Xin ngài đừng chê ."

 

Nghe hợp lý, kinh doanh thì tìm đường khác.

 

Kha Tuyết chỉ tò mò lặp : "Cô , cô chỉ bán mỹ phẩm?"

 

Ánh mắt Đường Vi lảng tránh một chút: " ."

 

Kha Tuyết nữa. Dọc đường Đường Vi cứ yên. Mãi đến khi về vùng ngoại ô, xa xa thấy một căn biệt thự màu trắng giữa cây xanh, mặt Đường Vi mới giãn đôi chút.

 

Đến cửa, tài xế xuống xe, Đường Vi cũng vội vàng nhảy xuống: "Để mở cửa nhé."

 

Kha Tuyết nhắm mắt dưỡng thần, dựa lưng ghế, khẽ "ừ" một tiếng.

 

Sau tiếng cửa xe đóng , bốn phía chìm yên tĩnh. Kha Tuyết xe đợi lâu, ước chừng mười phút, bóng dáng Đường Vi vẫn xuất hiện trở .

 

Kha Tuyết mở mắt.

 

"Vốn định chừa cho cô chút cơ hội sám hối, đáng tiếc, cô quý trọng." Cô cảm thán một câu, xuống xe, rút lưỡi hái Trăng Tròn.

 

Phía là cổng sắt biệt thự, đúng như cô dự đoán, khóa, khẽ đẩy là mở.

 

Kha Tuyết thẳng đến cửa chính biệt thự, cửa cũng đang mở. khác với thiết kế phòng khách trần cao của biệt thự thông thường, khi mở cửa, mặt cô là một đường hầm sâu hun hút, dẫn thẳng xuống lòng đất.

 

Cầu thang đường hầm ướt át, ẩm thấp âm u, khắp nơi tràn ngập mùi hôi thối. Kha Tuyết lấy khẩu trang đeo lên, mùi mới đỡ chút ít.

 

Cầu thang trơn trượt, cô bước từng bước xuống . Đến khi thấy ánh sáng, mặt cô xuất hiện một cái hố sâu khổng lồ.

 

Hố sâu rộng chừng bằng một sân bóng rổ, bên sâu thấy đáy, ẩn ẩn bốc lên luồng khí nóng, dường như thứ gì đó đang chuyển động bên .

 

"Này, còn sống thì lên tiếng ." Kha Tuyết mất kiên nhẫn gọi vọng xuống.

 

Thứ dường như cựa một cái, im bặt.

 

Kha Tuyết ôm lưỡi hái vực sâu, hừ lạnh một tiếng. Đầu ngón tay tế một lá bùa, lá bùa bay lên giữa trung, tỏa ánh sáng trắng chói lòa, chiếu sáng bốn phía.

 

Bỗng nhiên, một bé ôm quả bóng cao su chạy từ phía bên .

 

Cậu bé hì hì, trông khác gì những đứa trẻ mẫu giáo lớn, cũng ngây thơ hồn nhiên như . Đáng tiếc, đôi mắt tròng trắng, chỉ một màu đen kịt.

 

Bàn tay nhỏ của bé túm lấy vạt áo Kha Tuyết, đáng thương hỏi: "Xin hỏi, cô đến để g.i.ế.c trai cháu ? Tại chứ, cô thể đừng g.i.ế.c ? Anh từ nhỏ chăm sóc cháu, cha bỏ rơi chúng cháu, là chỗ dựa duy nhất của cháu đời ."

 

Cậu bé nhăn mặt, nước mắt chực trào, phàm là ai thấy cũng sẽ mủi lòng thương xót.

 

Kha Tuyết chỉ lạnh lùng đầu , nhấc chân, bé "ngao" lên một tiếng đá văng xuống hố sâu.

 

"Ngươi dám!"

 

Một tiếng quát giận dữ từ lòng đất truyền lên, vang vọng ngừng vách đá, kèm theo từng trận tiếng ma sát chói tai, tiếng gió gào thét, luồng khí nóng bốc lên càng lúc càng nhiều.

 

Luồng khí nóng nước bình thường, trong dòng khí nóng rực lẫn lộn đá vụn - tấn công vật lý, cùng với khí độc - tấn công hóa học, càng tà khí của quỷ vật - tấn công phi khoa học.

 

Ba thứ kết hợp, Kha Tuyết buộc triển khai bùa hộ mệnh, căng kim quang tráo, gắt gao quan sát miệng hố.

 

Dưới ánh sáng của lá bùa, miệng vực bỗng xuất hiện hai mảng thủy tinh thể trong suốt khổng lồ, đen nhánh, lấp lánh ánh sáng, như loại đá quý nào đó trong đêm đen, vô cùng xinh .

 

khi thứ dần dâng lên, lộ cảnh, sắc mặt Kha Tuyết dần trở nên nghiêm trọng.

 

Đó thế mà là hai con mắt !

 

Khí nóng tan , một con quái vật khổng lồ bò từ vách đá lên, lộ chân dung.

 

Là song đầu linh (vong nhi hai đầu).

 

 

Loading...