Phòng Livestream Huyền Học Bùng Nổ - Toàn Dân Lót Dép Hóng Chuyện - Chương 63: Một sự thật khác
Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:39:20
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trước ánh mắt nghi hoặc khó hiểu của Hạ Bội, Kha Tuyết về phía đám đông đang tranh cãi.
Xung quanh tụ tập ít xem náo nhiệt, bàn tán xôn xao.
"Tần Nguyệt lừa tiền ?" "Lần bảo trứng gà tươi, về nhà đập là ung! Lần là đáng đời cô ." "Tần Nguyệt một một mở siêu thị cũng dễ dàng, trứng gà đó vốn dĩ là bán giá rẻ mà." " đấy, Tần Nguyệt từng chuyện lừa tiền khác bao giờ."
Kha Tuyết ở vòng ngoài một lúc, rõ bàn tán, phụ nữ đang gào tên là Tần Nguyệt, cư dân thị trấn, mở một siêu thị nhỏ, ngày thường giao hàng.
Tần Nguyệt là một chủ tiệm bình thường, bản tâm , thi thoảng chút khôn vặt thì đều nhịn cho qua. Tần Nguyệt nhận tiền của mà giao hàng!
Gã thanh niên đặt đồ ăn vặt ở siêu thị của Tần Nguyệt, yêu cầu giao tận nhà. Tần Nguyệt gã nhà nên để đồ ở cửa, nhưng gã bảo về nhà thấy đồ , bèn tới đòi tiền.
Gã thanh niên là khách du lịch từ nơi khác đến, vẻ mặt hung dữ. Hai cãi một hồi, địa phương bắt đầu yên nữa.
"Này trai, Tần Nguyệt bao nhiêu năm nay chúng đều thấy, thể nào lừa tiền , nhầm lẫn gì ?" Có .
" đó, Tần Nguyệt đặt ở cửa, khi nào ai trộm mất ?" Một khác thêm.
Gã thanh niên rung rung cơ bắp, liếc xéo hai nọ: "Sao? Thấy là nơi khác nên dễ bắt nạt đúng ?"
"Ai, ai dám bắt nạt chứ!" Tần Nguyệt tuyệt vọng bất lực, nước mắt gần như cạn khô.
Cô hiểu, an phận thủ thường mở siêu thị ở thị trấn mười năm nay, đầu tiên gặp loại ngang ngược vô lý như thế! Không chỉ cướp tiền của cô mà còn đổ vạ cô giao hàng.
" thật sự oan mà!" Tần Nguyệt thét lên.
"Bớt giả vờ đáng thương ! Nhìn cái mặt thấy ghê!" Gã thanh niên phỉ nhổ một tiếng, bộ đ.á.n.h .
Kha Tuyết bước chặn : "Này, vị trai , hiểu lầm gì thì cho rõ ràng, đ.á.n.h là thế nào?"
Gã thanh niên hừ một tiếng, hậm hực thu nắm tay về.
Kha Tuyết xoay đỡ Tần Nguyệt dậy, về phía gã thanh niên: "Anh là khi chủ quán giao hàng thì nhà?"
Tần Nguyệt thấy giúp , cảm kích , vội vàng cướp lời: " , bảo nhà! mới để đồ ở cửa!"
Cư dân bản địa cũng trường hợp vắng nhà, thường thì cứ để ở cửa, lúc đó cô nghĩ nhiều, ngàn vạn ngờ sẽ ăn vạ!
" quả thực nhà, nhưng cô cũng căn bản giao hàng cho !" Gã thanh niên .
Kha Tuyết nhẹ: " mà, lúc đó rõ ràng đang ở trong nhà mà."
Gã thanh niên sững sờ, ánh mắt đ.á.n.h giá Kha Tuyết từ xuống , khẩy: "Cô bậy bạ gì đó? Cô là thầy bói hả, khai mở Thiên Nhãn nên thấy chắc?"
Nào ngờ Kha Tuyết gật đầu.
"Lúc đó đang giường xem video, cũng thấy tiếng túi nilon đặt ở cửa." Kha Tuyết .
Gã thanh niên vẻ mặt khiếp sợ, thầm nghĩ là thần ? Sao lúc đó đang gì?
Hắn cố giữ sắc mặt hoảng loạn, hỏi ngược : "Cô bằng chứng gì chứng minh? Không bằng chứng thì các chính là hùa bắt nạt một xứ lạ như !"
Kha Tuyết bình tĩnh đáp "À" một tiếng, hỏi: "Vậy xem, ở phòng trọ thì ?"
" phố ăn vặt ăn mì bò!" Gã thanh niên buột miệng bừa.
Kha Tuyết chỉ camera giám sát đường: "Ồ? Anh là cái phố cho thuê phòng , phía và phía đều lắp camera. Chúng thể trích xuất camera, xem buổi sáng khỏi phố đó ."
Kha Tuyết xong, bừng tỉnh đại ngộ: " , trong khu trọ camera nhưng thể xem camera ngoài phố mà!" "Thế để báo cảnh sát!" "Chúng đến đồn cảnh sát . Xem rốt cuộc là ai dối!"
Gã thanh niên vây , rõ ràng mất tự tin. Hắn ỷ dáng cao to, ném mạnh tiền về phía , thở phì phò xoay bỏ . Hắn hung dữ to khỏe, ai dám đuổi theo, đều xúm an ủi Tần Nguyệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phong-livestream-huyen-hoc-bung-no-toan-dan-lot-dep-hong-chuyen/chuong-63-mot-su-that-khac.html.]
Tần Nguyệt tủi vô cùng, gục vai Kha Tuyết nức nở: "May mà cô, nếu hôm nay oan c.h.ế.t mất!"
"Không ." Kha Tuyết vỗ vai an ủi.
" từng gặp cô." Tần Nguyệt ngẩng đầu, nghi hoặc hỏi: "Cô cũng là nơi khác đến? Cô ở ? Hôm nay cảm ơn cô thật đàng hoàng!"
Trong mắt Kha Tuyết lóe lên một tia sáng.
"Đoàn phim chúng đến đây phim, ở trọ tại nhà nghỉ của chú Từ." Cô ôn tồn .
Tầng một của nhà nghỉ là quán ăn, đoàn phim đặt cơm ở đây. Mọi đều về sự tích của Kha Tuyết, bàn tán xôn xao.
Một lát , thấy một phụ nữ đẩy cửa bước , dáo dác tìm Kha Tuyết, chính là Tần Nguyệt.
"Kha Tuyết đang lấy cơm kìa!"
Tần Nguyệt đến mặt Kha Tuyết, xách theo hai lốc nước ngọt, với cô: "Cửa hàng nhỏ của chúng lời lãi ít, đồ gì ..."
Kha Tuyết từ chối.
"Thu nhập của các chị ngày thường nhiều, đồ đạc thì thôi cần . Nếu chị thực sự cảm ơn , chi bằng giúp một việc."
"Việc gì?"
Kha Tuyết chằm chằm mắt cô , khẽ : "Chuyện Lý Tuyết Đình biến mất năm xưa."
"Lý Tuyết Đình là ai ?" Có thắc mắc.
khi Tần Nguyệt thấy cái tên , cả cô run lên bần bật, trong mắt tràn đầy sự hoảng loạn, xua tay lia lịa: " ! Cô đừng tìm !"
Dứt lời, cô thế mà sợ hãi chạy về phía cửa, bỏ trốn.
Kha Tuyết chộp lấy tay cô , ánh mắt sắc bén: "Tần Nguyệt, đoàn phim chúng ở trường trung học Thường Tân, chúng chỉ hỏi thăm chút tin tức mà thôi. Chị chính là năm xưa tham gia 'Tứ giác trò chơi' đúng ?"
Tần Nguyệt mặt , run rẩy gật đầu.
"Vậy chị cứ , kể cảnh tượng chị thấy năm đó, ?" Kha Tuyết trấn an.
Tần Nguyệt ánh mắt mong đợi của những khác, c.ắ.n răng : "Thực hôm đó, hôm đó chúng chơi trò chơi."
"Không chơi trò chơi?" Có kinh ngạc.
Tần Nguyệt gật đầu: "Lúc tan học, chúng đúng là định chơi, nhưng Lý Tuyết Đình kiên quyết đòi xong bài tập mới chơi. Chúng liền ở bên ngoài tán gẫu chờ cô . khi đó trong phòng học phát một tiếng thét chói tai, chúng đẩy cửa nhưng cửa mở !"
"Nhìn qua cửa sổ, thấy một chuyện cả đời khó quên! Một cháy đen, như lửa thiêu, từng bước ép sát Lý Tuyết Đình! Lúc phòng học cũng đổi tên. Là... phòng học 108!"
Tần Nguyệt ôm đầu: "Sau đó chúng bỏ chạy, từ đó về bao giờ gặp Lý Tuyết Đình nữa!"
Mọi đồng thời khiếp sợ, cơm cũng chẳng màng ăn, động tác nhất trí về phía Tần Nguyệt.
Đạo diễn Trương suy tư: "Lúc khi chọn địa điểm, quả thật từng tin đồn về đôi tình nhân ôm tự thiêu, nhưng đó đều là chuyện thời Dân Quốc."
"Chẳng lẽ đôi tình nhân đó tự thiêu ở phòng học 108?" Có nghi hoặc.
Tần Nguyệt gật đầu lia lịa: "Rất khả năng! Họ kéo Lý Tuyết Đình kẻ c.h.ế.t !"
bên môi Kha Tuyết nở một nụ nhạt.
"Có điều, Từ Khang kể khác với chị."