Phòng Livestream Huyền Học Bùng Nổ - Toàn Dân Lót Dép Hóng Chuyện - Chương 170: Họ Tô

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:44:12
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Phía ba lối , ai nấy đều hoảng loạn thất thố, chạy là tan tác mỗi một ngả.

 

Cũng may đạo diễn Trương xác định mục tiêu là Kha Tuyết, vội vàng bám theo cô rời.

 

"Kha Tuyết, chuyện thế?" Đạo diễn Trương truy hỏi.

 

"Gương." Kha Tuyết .

 

"Gương? Chẳng lẽ gương thu hút ma quỷ?" Đạo diễn Trương hỏi.

 

"Không ." Kha Tuyết lắc đầu, với những còn đang theo cô: "Mọi , đây ma, chỉ là yêu quái thôi. Chỉ cần đập vỡ tất cả các tấm gương là thể thoát ."

 

Mọi gật đầu vẻ đăm chiêu, hỏi: " mà, rạp chiếu phim rốt cuộc bao nhiêu phòng?"

 

Rốt cuộc mỗi phòng đều kiểm tra và đập vỡ gương.

 

Kha Tuyết trầm tư một chút: "Chắc là mỗi một phòng."

 

Sau khi phim bắt đầu, tất cả tham gia buổi công chiếu đều sẽ phát hiện xung quanh biến thành con rối gỗ, đó hoảng loạn chạy khỏi phòng chiếu. Tính theo kiểu đó, hẳn là mỗi tương ứng với một căn phòng.

 

Thế thì chạy đến bao giờ mới xong!

 

"Cứ từ từ thôi, ắt sẽ chuyển biến ." Có an ủi.

 

Đạo diễn Trương gật đầu. Ngay đó giống như mở hộp mù (blind box), lượt mở từng cánh cửa lớn của rạp chiếu phim. kỳ lạ là, gặp cảnh tượng kỳ quái như nữa.

 

Trong tình huống bình thường, trong phòng chỉ một tấm gương dựng , chỉ cần dùng đồ vật đập vỡ là .

 

buổi công chiếu ít nhất vài trăm , mở từng phòng một, khó tránh khỏi nhiệt tình giảm sút. Dần dần, bắt đầu nghi ngờ quyết sách của Kha Tuyết.

 

"Đi lâu thế mà vẫn thấy hy vọng ngoài..." " đấy, ít nhất cũng thấy cái lối chứ." "Đừng nữa, Kha Tuyết là đại sư, chúng , thì đừng xen ."

 

Kha Tuyết xoay , về phía đàn ông ban đầu nghi ngờ cô, lạnh nhạt : "Nếu tán thành cách của , thể rời ."

 

Người đàn ông tên là Vương Thái, là nhà phê bình điện ảnh nổi tiếng "độc miệng" trong nghề, thói quen nghề nghiệp định sẽ chịu yên.

 

Vương Thái ngẩn . Hắn đ.á.n.h giá phim ảnh mạng, xưa nay mắng khác, dám phản bác ?

 

Đặc biệt là chủ nhân của bộ phim , cũng dám đắc tội , sợ bài chê bai ?

 

Kha Tuyết thấu tâm tư nhỏ nhen của , nhàn nhạt : "Bớt nghĩ mấy thứ tà đạo , cẩn thận gặp báo ứng."

 

"Hả?" Mọi ném ánh mắt kỳ quái về phía Vương Thái.

 

Quả thực, Vương Thái xưng là nhà phê bình điện ảnh lương tâm, nhưng ngầm bên vẫn nhận tiền. Không ít đoàn phim mới vì êm chuyện đều sẵn sàng chi chút "phí marketing". Hắn đang nghĩ Kha Tuyết là đại sư phong thủy, chắc chắn tiền, đến lúc đó tống tiền một khoản kha khá.

 

Không ngờ Kha Tuyết thấu tâm tư của .

 

Chẳng lẽ Kha Tuyết thuật tâm?

 

Lúc , những khác thì thầm to nhỏ. Một từng xích mích với Vương Thái lên tiếng chế giễu :

 

"Vương Thái, đại sư bảo là thứ tà đạo kìa!" "Ha hả, ngay thằng nhãi lưng nhận tiền mà, ngày thường giả bộ thanh cao lắm." " thế, ngày nào cũng lôi kéo dẫm đạp tài khoản marketing nhà để kiếm fame, phiền c.h.ế.t ."

 

Vương Thái tức điên, thật đầu bỏ , nhưng hành lang trống rỗng phía như con quỷ ăn thịt , trong lòng chùn bước.

 

Trong lúc khí giằng co, phía bỗng tiếng động. Theo âm thanh ngày càng gần, một đội tới.

 

Người dẫn đầu là một phụ nữ đội mũ lưỡi trai, đeo khẩu trang đen. Nhìn dáng vẻ phụ nữ dường như cũng là một "đại sư", đang theo , rơi lệ cảm tạ.

 

"Cảm ơn đại sư cứu mạng !" "Thật là dọa c.h.ế.t , còn tưởng cái mạng nhỏ toi ở đây chứ!"

 

Kha Tuyết phụ nữ, nhíu mày: "Các là?"

 

"Chúng đều là đại sư cứu !" Một cô gái áo xanh trong nhóm đối phương kích động : "Đại sư bảo theo cô , cô thể tìm thấy đường ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phong-livestream-huyen-hoc-bung-no-toan-dan-lot-dep-hong-chuyen/chuong-170-ho-to.html.]

 

"Thật ?" Có vui mừng.

 

Cô gái áo xanh gật đầu thật mạnh: "Thật đấy, chúng đều đại sư cứu mà!"

 

Kha Tuyết chằm chằm đôi mắt ẩn trong bóng tối vành mũ lưỡi trai của phụ nữ, : "Không đường , chỉ thể đập vỡ tất cả gương thôi."

 

Người phụ nữ đội mũ lưỡi trai nhạo một tiếng, lắc đầu , xoay về một ngã rẽ khác.

 

"Cái ..."

 

Mọi trong đội của Kha Tuyết đều ngẩn , . Hiện tại mắt hai vị "đại sư", nhưng phương án giải quyết mà đại sư đưa khác một trời một vực. Mắt thấy vị đại sư sắp , rốt cuộc nên theo ai đây?

 

Lúc Vương Thái như vớ cọng rơm cứu mạng, đắc ý chạy về phía phụ nữ đội mũ lưỡi trai, chạy gọi: "Mau qua đây, đừng theo Kha Tuyết gì đó nữa, cẩn thận c.h.ế.t đói ở đây đấy!"

 

Có vài do dự, Kha Tuyết, Vương Thái, về phía phụ nữ đội mũ lưỡi trai.

 

Kha Tuyết thấy thế gì, giữa mày nhíu càng chặt hơn.

 

Trương Chấp nhận định Kha Tuyết là quý nhân, thề đời vô điều kiện tin tưởng Kha Tuyết, tự nhiên từ đầu đến cuối từng nghi ngờ cô. thấy bộ dạng của Kha Tuyết, ông chút lo lắng, tiến lên hỏi thăm.

 

"Kha Tuyết , cần để ý những khác, đều là lũ đoản mệnh mắt thôi." Trương Chấp an ủi.

 

Sắc mặt Kha Tuyết trắng bệch, lắc đầu: " chỉ là thanh mana đủ dùng thôi."

 

Thanh mana? Trương Chấp nghĩ nửa ngày mới nhớ : "Là pháp lực đúng ?"

 

Kha Tuyết nhẹ gật đầu. Đám yêu quái dùng gương khống chế rạp chiếu phim, mỗi cô đập vỡ gương đều tiêu hao một chút linh lực, tích tụ khiến cô chút kiệt sức.

 

Vừa thấy phụ nữ cảm giác quen thuộc, nhưng cô bảo tồn pháp lực nên tìm hiểu phận của cô .

 

"Sao quen thuộc thế nhỉ." Kha Tuyết lẩm bẩm, ngẩng đầu lên thì thấy trần nhà bỗng xuất hiện một dấu chân mèo.

 

Là dấu chân của A Hoa! A Hoa trong màn hình điện ảnh, một một mèo ở cùng rạp chiếu phim nhưng khác gian, A Hoa cảm nhận sự tồn tại của cô, đang truyền tin tức cho cô.

 

Kha Tuyết thấy thế tinh thần phấn chấn, ngẩng đầu kỹ dấu chân A Hoa.

 

Bên cạnh dấu chân thứ nhất, A Hoa cẩn thận dẫm dấu chân thứ hai, từ từ hình thành một chữ.

 

Kha Tuyết chữ đó, lên.

 

"Thảo (Cỏ)?"

 

"..."

 

Kha Tuyết trái , nửa ngày, A Hoa quả nhiên một chữ "Thảo" (Cỏ)!

 

"A Hoa mày!" Kha Tuyết dở dở .

 

Con mèo nhỏ quả nhiên thù dai, gặp mặt hỏi han tình hình, ngược bắt đầu mắng cô. Không về nhà miệng nó sẽ lải nhải mắng mỏ thế nào đây.

 

"Thù dai thật." Kha Tuyết .

 

Trương Chấp cũng thấy chữ . Ông chuyện giữa Kha Tuyết và A Hoa, tưởng rằng bên đại năng đang truyền tin cho Kha Tuyết.

 

Ông quan sát chữ đầu thảo hồi lâu, bỗng nhiên : "Chẳng lẽ vị đại sư mèo đang bảo ngài tìm họ mang bộ thảo đầu?"

 

Nghe đến đây, nụ của Kha Tuyết dần tắt.

 

"Họ bộ thảo đầu, đạo diễn Trương nhớ ai ?" Kha Tuyết hỏi.

 

Đạo diễn Trương lắc đầu: " tạm thời nhớ , nhưng mà... chữ Tô, hình như bộ thảo đầu đấy."

 

Ánh mắt Kha Tuyết trầm xuống, ý thức điều gì, ngẩng đầu lên trần nhà nữa. A Hoa dường như cũng thấy lời đạo diễn Trương, móng vuốt nhỏ ấn thêm một dấu bên cạnh.

 

Phảng phất như đang , lời đạo diễn Trương là chính xác.

Loading...