Phòng Livestream Huyền Học Bùng Nổ - Toàn Dân Lót Dép Hóng Chuyện - Chương 165: Nhà họ Thái

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:44:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Kha Tuyết , Triệu Nặc gọi điện thoại đến nhất định là về chuyện công viên trò chơi.

 

Chẳng lẽ Triệu Nặc tìm chủ nhân của công viên trò chơi hoang phế ?

 

Kha Tuyết bắt máy, quả nhiên thấy giọng khẳng định của Triệu Nặc: " tìm chủ nhân công viên trò chơi , nhưng mà..."

 

Trong lòng Kha Tuyết thót một cái: " mà cái gì? Gia đình họ bán?"

 

Triệu Nặc: "Cũng hẳn, chỉ là chuyện nhà họ phức tạp, thể nhất thời bán cho cô . Thế , cô tới đây, chi tiết cho."

 

Kha Tuyết trực tiếp cầm điện thoại lao sân bay. Đến thành phố của Triệu Nặc, xe nhà họ Triệu đợi sẵn bên ngoài. Kha Tuyết chỉ mất nửa ngày đến nhà cũ họ Triệu, uống cà phê của Triệu Nặc.

 

"Chuyện đơn giản cũng đơn giản, khó cũng khó." Triệu Nặc : "Người sở hữu công viên trò chơi chính là nhà họ Thái, chút giao tình ăn với nhà họ Triệu chúng ."

 

Kha Tuyết gật đầu, giao tình thì mua bán sẽ thuận tiện hơn nhiều.

 

" cái khó là, ông cụ nhà họ qua đời, hiện tại đang tranh chấp di sản." Triệu Nặc khéo.

 

Kha Tuyết: "..."

 

Di sản bao gồm quyền sở hữu công viên trò chơi. Vì hiện tại quyền sở hữu định đoạt nên cô nhất thời thể mua .

 

Kha Tuyết chút ngạc nhiên: "Di sản? Giới hào môn các cô thích tranh giành di sản thế ?"

 

Vốn dĩ chỉ là một câu cảm thán mệt mỏi, nào ngờ Triệu Nặc gật đầu thật mạnh: " thế, chúng từ nhỏ học các điều khoản luật pháp ."

 

Kha Tuyết: "Hả?"

 

nghĩ kỹ cũng đúng, tài sản hào môn khổng lồ, bất động sản, cổ phần, quỹ các loại đều . Nếu thế hệ để di chúc chỉnh, con cái chắc chắn sẽ đ.á.n.h sứt đầu mẻ trán vì di sản.

 

Nhà họ Thái chính là trường hợp .

 

Ông cụ Thái tuy để di chúc, nhưng di chúc mới một nửa thì đột phát bệnh qua đời. Vì thế con cái tranh giành gia sản ầm ĩ suốt một tháng nay.

 

"Ngày mai là lễ truy điệu của ông cụ." Triệu Nặc thở dài: "Con cái vì tranh gia sản mà trì hoãn cả việc hạ táng ông cụ. Các nhà khác cũng đang xem trò , nếu các chú bác đến hòa giải thì sẽ náo loạn đến mức nào."

 

"Đáng thương cho ông cụ Thái tung hoành thương trường cả đời, mặt mũi đều con cái mất hết."

 

"Lòng tác quái thôi." Kha Tuyết nhàn nhạt đ.á.n.h giá.

 

Triệu Nặc cũng nhận thiệp mời dự lễ truy điệu. Kha Tuyết liền ở nhà họ Triệu, ngày hôm cùng Triệu Nặc tham dự lễ tang.

 

Kha Tuyết thiệp mời, nhưng tiếp khách ở cửa thấy Triệu Nặc thì khom lưng uốn gối, đối với vị khách thừa là Kha Tuyết cũng dám mở miệng ngăn cản.

 

"Tiểu thư Triệu thể đến, chính là sự kính trọng lớn nhất đối với ông cụ Thái , rốt cuộc chuyện trong nhà ..." Một ông lão mặc đồ đen lớn tuổi thôi.

 

Nghe hai chuyện, vị lão giả áo đen là bạn của ông cụ Thái. Nhìn thấy nhà họ Thái đổi chỉ một đêm, mất mặt trong giới thượng lưu, ông vô cùng than thở.

 

"Vị là?" Lão giả hỏi.

 

Triệu Nặc chỉ thốt hai chữ: "Kha Tuyết."

 

"Hả? Vị , vị chính là Kha Tuyết?" Lão giả kinh ngạc đ.á.n.h giá Kha Tuyết, trong mắt thế mà ẩn hiện tia mong chờ.

 

"Danh tiếng của ngài, giới thượng lưu đều đồn đại khắp nơi. Ngài đến, dự cảm." Khuôn mặt nghiêm nghị nhiều ngày của lão giả lộ một tia : "Chuyện nhà họ Thái nhất định sẽ giải quyết."

 

Kha Tuyết há miệng định khiêm tốn vài câu, phía bỗng truyền đến tiếng ồn ào.

 

"Mày xem mày cái gì!" "Tao chả gì cả!" "Thế đống đồ là thế nào? Thái Quy, tao ngờ mày là loại !"

 

...

 

Triệu Nặc và Kha Tuyết vội vàng tới, về phía phát tiếng ồn. Chỉ thấy hai đàn ông, một béo một gầy, đang một căn phòng cãi ỏm tỏi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phong-livestream-huyen-hoc-bung-no-toan-dan-lot-dep-hong-chuyen/chuong-165-nha-ho-thai.html.]

"Đây là hai con trai của ông cụ Thái, trai Thái Hồng và em trai Thái Quy." Triệu Nặc thì thầm tai Kha Tuyết.

 

Kha Tuyết gật đầu.

 

Lễ truy điệu mời ít , nhiều đều vây xem. Thái Hồng hề ý thức giữ thể diện, mở toang cửa phòng, để lộ căn phòng hỗn độn bên trong.

 

Mọi thấy tình cảnh trong phòng liền kinh hô một tiếng.

 

Kệ đồ cổ bằng gỗ nam mộc tơ vàng xô đổ xuống đất, mô hình pha lê khổng lồ đập nát, tấm t.h.ả.m đắt tiền bốc lên mùi xăng khó ngửi.

 

"Ai thế ? Sao còn mùi xăng?" Mọi kinh ngạc.

 

"Vậy hỏi Thái Quy!" Thái Hồng nghiến răng nghiến lợi em trai : "Nó phụ trách gác đêm, ngờ tâm thuật bất chính, ôm hết đồ quý giá của ông cụ !"

 

Mọi ồ lên.

 

Phải , sở thích lớn nhất của ông cụ Thái là sưu tầm đá quý hiếm. Nghe trong tay ông cụ một viên kim cương hồng trị giá hai trăm triệu, là trân phẩm hiếm thị trường, trở thành vật báu vô giá.

 

Chẳng lẽ Thái Quy thấy tiền sáng mắt, nhân lúc thương tiếc ông cụ, cuỗm sạch đồ quý giá ?

 

"Nghe ông cụ Thái trân quý một bức tranh cổ..." "Bình sứ Pháp Lang thời Càn Long... cả thế giới chỉ một cái..." "Căn phòng vàng ròng trị giá hàng trăm triệu, xa hoa lộng lẫy..."

 

Khách khứa thì thầm to nhỏ, ánh mắt Thái Quy ngày càng khinh thường.

 

"Trên sàn nhà đổ đầy xăng, mày định hủy hiện trường gây án ?" Thái Hồng lạnh giọng chất vấn.

 

"Chà, đúng là phá gia chi tử!" Có bĩu môi cảm thán. Chỉ riêng nội thất trong căn phòng quá trăm triệu, Thái Quy tay cũng độc thật!

 

"Không tao!" Thái Quy gào lên: "Mày camera, nhân chứng, dựa khẳng định tao là kẻ trộm?"

 

Thái Hồng quát: "Tao thấy châu báu đồ cổ quý giá của bố đều ở nhà mày!"

 

Thái Quy ngược ưỡn ngực, lý lẽ hùng hồn: "Bố sớm tặng đồ cho tao ! Ông tự tay giao tay tao, lúc mày cũng mặt!"

 

"Ai mặt?" Thái Hồng lạnh: "Tao chả nhớ chuyện !"

 

Thái Quy trợn tròn mắt: "Mày! Mày mở mắt dối!"

 

Thái Hồng hừ lạnh một tiếng: "Tao thấy mày lợi ích mờ mắt, thần kinh vấn đề !"

 

Khi hai đang trừng mắt , Thái Lăng - con thứ hai trong nhà nãy giờ im lặng bỗng về phía Thái Hồng.

 

"Chuyện , em về phía cả!" Đáy mắt Thái Lăng xẹt qua một tia giảo hoạt.

 

"Trời ơi!" Đám đông vây xem bùng nổ một trận bàn tán.

 

Hóa đồ quý giá của ông cụ Thái đều ở trong tay con trai út. Con trai út Thái Quy là do ông cụ cho, nhưng trai Thái Hồng và chị gái Thái Lăng bảo là do em trai cướp .

 

Nếu chỉ tính theo , bên phía con trai út quả thực ai ủng hộ, độ tin cậy thấp hơn một chút.

 

mà...

 

"Ông cụ Thái thích Thái Quy lắm, còn bảo chọn Thái Quy thừa kế mà." "Thái Lăng lúc vì nhà chồng mà chọc tức ông cụ nhập viện, mãi dám về nhà, giờ khuấy nước đục cái gì?" "Thái Hồng học vấn nghề nghiệp, ông cụ vốn dĩ đang bồi dưỡng Thái Quy."

 

Đám đông bàn tán sôi nổi, Kha Tuyết cũng vài câu. Tóm là, cả Thái Hồng bất tài, gây bao chuyện hỗn láo khiến ông cụ dọn dẹp hậu quả. Chị gái thì lụy tình vì nhà chồng đ.â.m lưng ông cụ, khiến ông cụ tức đến nhập viện. Chỉ Thái Quy là đáng tin cậy, luôn là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của ông cụ Thái.

 

Hào môn nhiều chuyện cẩu huyết, nhịn : "Nhà họ Thái ăn hải sản nhập khẩu, mấy năm nay giá cả thị trường lao dốc, tập đoàn vốn dĩ khó khăn, kết quả còn chuyện ."

 

" thấy là mang chia đều cho xong!" Người già trong họ Thái hòa giải.

 

Nào ngờ Thái Quy ánh mắt kiên định: "Không! Đồ vật bố tự tay giao cho cháu, cháu thể nào trả , đặc biệt là cho loại ăn nhậu chơi bời cờ b.ạ.c gái gú như !"

 

Thái Hồng như tát mạnh một cái, ánh mắt âm u: "Đã như , cổ phần tập đoàn phần của mày!"

 

 

Loading...