Phòng Livestream Huyền Học Bùng Nổ - Toàn Dân Lót Dép Hóng Chuyện - Chương 163: Ăn hoa hồng

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:44:05
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nhà họ Tô tuy danh tiếng liên tiếp đả kích, nhưng gì nền tảng vẫn lớn, cũng sở hữu một tòa nhà văn phòng cao năm tầng ở khu thương mại sầm uất.

 

Nghiệp vụ chính của nhà họ Tô là xem phong thủy, xem bát tự, kiêm luôn cửa hàng online bán đồ vật huyền học, khai quang, cầu phúc. Chỉ cần là lĩnh vực huyền học thể đụng đến, nhà họ Tô đều mở rộng.

 

Thậm chí nhà họ Tô còn mở tài khoản WeChat công chúng (Official Account), ít fan theo dõi vận thế hàng tuần.

 

Vừa cửa, ánh mắt đều tập trung Kha Tuyết. Ai cũng đây là gia chủ nhà họ Tô, tuy từng lộ diện ở công ty, nhưng hạ bệ vài .

 

Lễ tân ân cần tiến lên, Kha Tuyết cũng khách sáo, đưa thẳng vali cho cô : "Trông giúp ."

 

Nói xong, cô thẳng lên tầng 5.

 

Mọi theo bóng lưng cô, nghĩ đến sắc mặt của các lãnh đạo cấp cao đó, lờ mờ cảm thấy bất an.

 

"Công ty sắp đổi ..." Có .

 

Tầng 5 một bên là phòng họp, hiệu quả cách âm , nhưng Kha Tuyết đến gần thấy tiếng quát tháo.

 

"Cái gì? Thứ mà ông cũng dám giả?" "Trưởng lão Cù, quen ông bao nhiêu năm, mới ông to gan thế đấy." "Ngụy biện cái gì! Nói thật !"

 

Kha Tuyết đẩy cửa bước , thấy Chủ tịch Trịnh đang cầm tập tài liệu ném về phía Trưởng lão Cù. Xem tình hình , nếu cô , tập tài liệu đập trúng đầu ông .

 

"Kha Tuyết đến ." Chủ tịch Trịnh thấy cô, miễn cưỡng nặn một nụ .

 

Cổ phần nhà họ Tô đều chuyển cho Kha Tuyết. Cổ phần của Chủ tịch Trịnh chỉ Kha Tuyết, Kha Tuyết chiếm 61%, ông chiếm 20%.

 

Trước đó khi Tô Mạt thế Kha Tuyết tiếp quản công ty, thái độ của Chủ tịch Trịnh còn chút mập mờ, nhưng dường như thực sự chọc giận.

 

"Sao thế ạ?" Kha Tuyết hỏi.

 

Chủ tịch Trịnh chỉ Trưởng lão Cù trong góc, tức giận : "Cô hỏi ông , hỏi ông !"

 

Kha Tuyết chuyển ánh mắt sang Trưởng lão Cù, nhưng ông chỉ cúi gằm mặt lời nào.

 

Cuối cùng là Tô Mạt , đưa tập tài liệu: "Gia chủ, lịch sử trò chuyện cho thấy, Trưởng lão Cù ăn hoa hồng trong thời gian dài, tiền lên đến 500 vạn."

 

Trưởng lão Cù phụ trách khai quang đồ vật huyền học, bên nhà cung cấp cũng do ông phụ trách, vạn ngờ ông tham ô nhiều tiền như .

 

Hơn nữa, chỉ thế, bởi vì Kha Tuyết chỉ mới thấy ông mua sắm một món đồ vật huyền học , lật tiếp về , còn chuyện giả.

 

Kha Tuyết gấp tập tài liệu , ước lượng trong tay, nghĩ thầm nhiều bằng chứng thế , đủ để Trưởng lão Cù .

 

mà...

 

"Ai tố cáo ông ?" Kha Tuyết hỏi Tô Mạt.

 

Tô Mạt chỉ về phía đang trầm mặc bên cửa sổ, chính là đại t.ử của Trưởng lão Cù.

 

Kha Tuyết hiểu rõ.

 

Trưởng lão Cù tin tưởng đại t.ử theo hơn ba mươi năm , chuyện gì cũng giao cho . Đại t.ử từ nhỏ cha , coi Trưởng lão Cù như cha ruột mà đối đãi.

 

đại t.ử vạn ngờ, thời khắc mấu chốt, Trưởng lão Cù bỏ mặc để bảo mạng sống. Vị đại t.ử lạnh lòng.

 

Kha Tuyết tài liệu, trầm ngâm: "Đã như , báo cảnh sát ."

 

Chủ tịch Trịnh bực bội vỗ bàn: " cũng nghĩ thế! Báo cảnh sát, tống cổ ông tù!"

 

Xe cảnh sát nhanh chóng đến, giải Trưởng lão Cù . Kha Tuyết và Chủ tịch Trịnh cần cung cấp thông tin nên cũng lên xe cảnh sát, hai cùng một xe.

 

Trên xe, Chủ tịch Trịnh kìm nén tâm tư, đau khổ với Kha Tuyết: " cũng Trưởng lão Cù như . vốn ý tưởng gì, chỉ kiếm tiền, tham gia mấy chuyện huyền học lằng nhằng."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phong-livestream-huyen-hoc-bung-no-toan-dan-lot-dep-hong-chuyen/chuong-163-an-hoa-hong.html.]

 

Tâm tư của Chủ tịch Trịnh đơn giản: đầu tư, kiếm tiền, ai cản đường ông kiếm tiền, ông ghét đó.

 

"Ban đầu coi trọng việc Tô Mạt tiếp quản, dù cũng chỉ là một con nhóc, nhưng Trưởng lão Cù ông ..." Chủ tịch Trịnh nghẹn lời.

 

Kha Tuyết ông gì, nhàn nhạt đáp: "Tô Mạt, chín chắn."

 

Thần sắc Chủ tịch Trịnh đông cứng trong giây lát. Ông cảm giác như Kha Tuyết thấu tâm can. Ngẫm nghĩ kỹ , từ khi Tô Mạt tiếp quản công ty, báo cáo tài chính định, cũng xảy rắc rối lớn nào.

 

Chủ tịch Trịnh lén dùng khóe mắt quan sát Kha Tuyết, bỗng nhiên nhận , chẳng lẽ Kha Tuyết xem bát tự của Tô Mạt, thấy đáng tin cậy mới để Tô Mạt tiếp quản?

 

, Kha Tuyết thần thông như , chắc chắn sẽ tính bát tự của Tô Mạt chứ!

 

Chủ tịch Trịnh nghĩ thông suốt, cục diện mắt bỗng chốc sáng tỏ. Chỉ cần theo Kha Tuyết, công ty chắc chắn sẽ kiếm lợi nhuận liên tục, Kha Tuyết chính là Thần Tài a!

 

Hay là tạo mối quan hệ với Kha Tuyết, xem cô còn đầu tư công ty nào nữa ?

 

Nghĩ đến đây, Chủ tịch Trịnh hì hì, đầu Kha Tuyết: "Cái đó, gia chủ nhà họ Tô ..."

 

Kha Tuyết lạnh lùng: "Không ăn cơm."

 

Chủ tịch Trịnh ngớ . Sao Kha Tuyết định mời cô ăn cơm? Chẳng lẽ thuật tâm?

 

Thấy vẻ mặt kinh ngạc của Chủ tịch Trịnh, viên cảnh sát giữa hai cảnh giác, lạnh lùng cảnh cáo: "Ép buộc khác ăn cơm là phạm pháp đấy."

 

"..."

 

Chủ tịch Trịnh ủ rũ rụt cổ . Đại sư quả nhiên là đại sư, dễ gì lọt mắt xanh của .

 

Không hiểu , ông bỗng nhớ đến Trưởng lão Cù, nghĩ đến thấy tức.

 

"Lão già , cho ông nếm mùi đau khổ!" Chủ tịch Trịnh nghiến răng .

 

Sau khi xong biên bản ở đồn cảnh sát, Kha Tuyết trở về nhà. Vali lễ tân đưa tới. A Hoa đang ngay ngắn cửa với nụ đầy vẻ... bỉ ổi.

 

Kha Tuyết ít khi thấy mèo biểu cảm, càng hiếm khi thấy biểu cảm bỉ ổi như . Nhìn quanh thấy gì bất thường, cô tiến lên sờ trán A Hoa.

 

"Sốt hỏng não ?"

 

"Meo! bệnh!" A Hoa vươn móng vuốt gạt tay cô .

 

"Thế cái bộ mặt đó gì?" Kha Tuyết nghi hoặc.

 

Sóc con nhảy nhót chạy : "Bởi vì Vi Hưng gửi tới một thùng cá to đùng! Tươi rói luôn!"

 

Kha Tuyết cửa, quả nhiên thấy giữa phòng khách đặt một thùng cá chép ruộng to, con nào con nấy béo múp. Đỗ Sương tranh thủ giờ nghỉ trưa đang bận rộn trong bếp cá kho.

 

"Hóa là thế." Kha Tuyết trêu chọc: "Ai bảo A Hoa nhà sang chảnh? Cho con cá khô là xong chuyện ngay mà."

 

"Meo!" A Hoa bất mãn kêu lên.

 

nhắc đến thôn Thượng Khê, Kha Tuyết nhớ đến con tinh quái cô thu phục. Cô phòng đóng cửa , rút lá bùa vung lên, một cái bóng mờ hình con chồn rơi xuống đất.

 

Tinh quái chồn hôn mê, lát nữa thông báo cho của Cục Quản lý Yêu quái đến bắt . Kha Tuyết nhận một tia khác thường. Cô xổm bên cạnh tinh quái chồn hồi lâu, cuối cùng móng tay khều một cái, thế mà khều một sợi tơ trong suốt.

 

Đó là một mảnh tàn hồn (hồn phách trọn vẹn) của con . Rất rõ ràng, tách một phần hồn phách của , đặt lên tinh quái chồn.

 

Hơn nữa, cô còn ngửi thấy một mùi quen thuộc mảnh tàn hồn .

 

"Thú vị đấy." Kha Tuyết mảnh tàn hồn, đầy ẩn ý.

 

 

Loading...