Phòng Livestream Huyền Học Bùng Nổ - Toàn Dân Lót Dép Hóng Chuyện - Chương 153: Ăn tiết vịt

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:43:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

[ ????? ] [ Hu hu xem cái livestream còn chế giễu. ] [ Không , tim thực sự chịu nổi, chẳng lẽ Phương Nhân cũng đồng hóa ? ] [ Chắc chắn là ! Phương Nhân chừng biến thành ma ! ] [ A a a a a a dám ! ]

 

Tuy rằng cốt lẩu mua ở cũng , nhưng Phương Nhân đặc biệt cho thêm tương ớt quê nhà, ăn hương vị riêng. Mùi thơm cay nồng tràn ngập khắp căn phòng, tăng thêm chút thở cuộc sống cho căn phòng âm u ẩm ướt.

 

Kha Tuyết ăn lau mồ hôi. Bỗng nhiên cửa phòng đối diện kêu cọt kẹt một tiếng mở .

 

Từ trong phòng bước một cô gái. Rõ ràng đang là mùa hè nhưng cô gái mặc một bộ đồ ngủ nhung bông màu hồng, cũng chẳng để ý đến ai, cứ thế thẳng ngoài.

 

"Lý Ngân, cùng ăn chút nhé?" Phương Nhân mời.

 

cô gái để ý đến cô , cứ thế cửa.

 

Phương Nhân quen , thấy trời bên ngoài tối dần, nhắc nhở: "Bên ngoài tối, đường cẩn thận nhé."

 

đáp chỉ tiếng đóng cửa cái rầm.

 

Ánh mắt Kha Tuyết về phía Phương Nhân.

 

Phương Nhân thở dài: "Hai thuê chung, ít nhiều cũng chiếu cố một chút. So với mấy bạn cùng phòng cực phẩm, lắm ."

 

Rốt cuộc vị bạn cùng phòng gây chuyện, loạn, mỗi ngày đều yên tĩnh, còn chia sẻ tiền nhà.

 

[ Đồng ý, các gặp bạn cùng phòng cực phẩm , quả thực tức c.h.ế.t . ] [ Nói thật, thà bạn cùng phòng là câm còn hơn. (châm thuốc) ] [ Thuê chung thật sự là... một lời khó hết. ]

 

Bình luận đều đang thi kể khổ, sôi nổi kể về những bạn cùng phòng cực phẩm. Kha Tuyết cầm điện thoại lên, thẳng về phía căn phòng đối diện.

 

"Kha Tuyết, đó là phòng của Lý Ngân!" Phương Nhân hét lớn.

 

Kha Tuyết như thấy, Lý Ngân khóa cửa, đẩy cái là mở.

 

"Làm gì thế ..." Phương Nhân khó hiểu ghé gần, định ngăn cản Kha Tuyết, nhưng cảnh tượng mắt cho c.h.ế.t lặng.

 

Tường phòng đầy vệt nước, mọc lượng lớn nấm mốc màu xanh đen. Cửa sổ đóng chặt, hiện tại đang là giữa hè, căn phòng ẩm ướt oi bức, tạo gian cho nấm mốc thỏa sức sinh sôi.

 

Số lượng nấm mốc trong phòng nhiều gấp ba phòng cô ! Như một bức bích họa quỷ dị, quấn quanh, điên cuồng.

 

[ A a a a a cái còn đáng sợ hơn ma. ] [ Từ từ, phòng còn ở ? ] [ Lý Ngân sở thích quái dị gì ? ] [ Hợp lý suy đoán tâm lý cô bình thường lắm... ]

 

"Lý Ngân thật là." Phương Nhân thấy thế cũng nhíu chặt mày: "Đợi về, chuyện với , cứ thế sẽ bệnh mất."

 

Phương Nhân cúi đầu, sàn nhà cũng là những vệt nước loang lổ: "Nước thấm xuống tầng thì ."

 

Kha Tuyết lên tiếng, thẳng phòng. Phương Nhân thấy thế cũng ngăn cản , cầu thang tiếng bước chân, bèn theo .

 

Đi về phía vài bước, thu hết tình hình căn phòng mắt, Phương Nhân phát hiện điểm bất thường.

 

Một mùi hôi thối rữa nồng nặc tràn ngập trong phòng, như mùi chuột c.h.ế.t. Trên bàn đặt bát mì tôm hộp, nhưng nước dùng trong hộp nổi váng xanh lè.

 

Chăn quần áo vo thành một cục ném giường, vô cùng lộn xộn. Ban đầu Phương Nhân để ý, cô ngày nào cũng vội vàng , buổi sáng cũng thường xuyên gấp chăn.

 

mà, cô càng chăn càng thấy đúng, nhưng sai ở .

 

Cuối cùng, bình luận là đầu tiên phát hiện sự bất thường.

 

[ Cái chăn màu trắng đúng ? ]

 

Phương Nhân bỗng nhiên tỉnh táo. Cô đây phòng vài , chăn đúng là màu trắng. Lý Ngân tuy trầm mặc nhưng gì cũng ưa sạch sẽ, ga giường giặt sạch.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phong-livestream-huyen-hoc-bung-no-toan-dan-lot-dep-hong-chuyen/chuong-153-an-tiet-vit.html.]

 

mà ga giường mắt, thế mà là màu vàng! Vì màu sắc quá đậm nên nhất thời cô phân biệt là trắng vàng.

 

"Lý Ngân , kích thích gì ?" Phương Nhân khó hiểu.

 

Kha Tuyết trực tiếp tiến lên, hất tung chăn , đồng thời bật đèn điện. Dưới ánh đèn, chăn thế mà ướt sũng, bên là từng mảng lớn nấm mốc!

 

!!!

 

"Chuyện là thế nào!" Phương Nhân kinh hãi kêu lên.

 

[ Cái , cái giường thể ở chứ? ] [ chẳng Lý Ngân vẫn luôn sống trong căn phòng ? ] [ Lý Ngân rốt cuộc con a??? ]

 

Phương Nhân cũng dám tin cảnh tượng mắt, lắc đầu: "Không thể nào, Lý Ngân loại như !"

 

Lý Ngân là ưa sạch sẽ, tuyệt đối sẽ cho phép phòng bẩn như , hơn nữa...

 

"Hơn nữa ăn cơm ?" Phương Nhân chằm chằm hộp mì tôm nghi hoặc: "Cậu tiền, mua một thùng mì tôm ăn, nhưng trong phòng hộp mì tôm mới nào."

 

ngày nào cũng phụ trách đổ rác, ngẫm nghĩ kỹ , Lý Ngân dường như lâu vứt rác.

 

" tưởng tự đổ rác, nhưng nếu đổ , hộp mì thối hoắc để trong phòng? Chẳng lẽ..." Trong lòng Phương Nhân dâng lên một suy đoán táo bạo.

 

"Không thể nào, thể nào." Phương Nhân hoảng sợ liên tục lắc đầu, chạy khỏi phòng: "Không thể nào, đang nghĩ cái gì thế ?"

 

đầu , bắt gặp khuôn mặt chắc chắn của Kha Tuyết, trong lòng cô trầm xuống.

 

"Chẳng lẽ?" Phương Nhân trừng lớn hai mắt.

 

Kha Tuyết nhún vai: "Đại khái chính là như cô đoán, Lý Ngân hiện tại, Lý Ngân nữa."

 

Phương Nhân hoảng sợ trừng lớn hai mắt, miệng há hốc, cả chìm trong sự khiếp sợ hồi lâu thể thoát , như một con rối gỗ định .

 

Bình luận cũng sững sờ vài giây, ngay đó điên cuồng cập nhật.

 

[ Kha Tuyết ý gì? Không ? ] [ Hức chẳng lẽ là ma? Lý Ngân bóng mà. ] [ đúng đúng, ma bóng, nhưng Lý Ngân bóng. ] [ Chẳng lẽ là xác sống (hoạt t.ử nhân)? ] [ Xì, còn xác sống, Cthulhu luôn ? Sáng tác văn học đừng lẫn đời sống bình thường. ] [ Lầu , cương thi, đích xác tồn tại, Đạo gia công nhận đấy. ] [ Gì??????? ]

 

"Lý Ngân c.h.ế.t? Cậu ..." Phương Nhân kinh hoàng thốt những lời , đó một câu cũng nên lời.

 

Lý Ngân c.h.ế.t, còn sống với bao nhiêu ngày nay? Cô vẫn luôn sống cùng một c.h.ế.t?

 

còn hỏi mượn đồ, chuyện với .

 

Sống lưng Phương Nhân nổi lên một tầng da gà. Cô bỗng nhiên cảm thấy dày khó chịu, cúi đầu "ọe" một tiếng, viên tiết vịt ăn xong đều nôn hết.

 

"Thực cửa nhận âm khí dày đặc, nước nhỏ giọt trong phòng đều là do âm khí ngưng kết mà thành. Có lẽ do cô tâm địa lương thiện, nội tâm ánh mặt trời nên mới âm khí đồng hóa." Kha Tuyết hỏi: "Chẳng lẽ cô phát giác điều gì ?"

 

"Phát giác cái gì?" Phương Nhân mê mang.

 

Lúc bình luận nhắc nhở:

 

[ Cô gái, cô ăn tiết vịt a!! Tiết vịt sống! ] [ Chẳng lẽ cô quên ? Cô ăn cả một miếng tiết vịt sống to đùng, cứ như quỷ ăn thịt . ] [ Hu hu hu lúc đó sợ c.h.ế.t khiếp. ]

 

Phương Nhân bình luận, sắc mặt trắng bệch. Cô , cô thế mà đến nông nỗi ăn tiết vịt sống ?

 

rốt cuộc ?

 

 

Loading...