Phòng Livestream Huyền Học Bùng Nổ - Toàn Dân Lót Dép Hóng Chuyện - Chương 141: Mèo con vì cái nhà này mà sầu thúi ruột
Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:43:42
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
[ ???? ] [ Chuyện gì thế ? Người cứ thế mà c.h.ế.t ? ] [ Trời đất ơi, đầu tiên thấy hiện trường t.a.i n.ạ.n xe cộ. ] [ Đáng đời, cái dạng ăn vạ của là , chắc chắn hại ít ! ]
Lữ Khang Niên ngơ ngác cảnh tượng , còn kịp hồn thì từ quán ăn đối diện vang lên tiếng hét xé lòng: "Ba!"
Một đàn ông trẻ tuổi thấy cha bỏ mạng, dám tin mà trừng lớn mắt, lao nhanh giữa đường cái.
Lúc , vì xảy t.a.i n.ạ.n nên ít xe cộ đều dừng . đúng lúc đó, phía bỗng nhiên xuất hiện một chiếc xe khác, lao thẳng từ một góc khuất, đ.â.m sầm đàn ông trẻ tuổi.
"Rầm" một tiếng, đàn ông trẻ tuổi thậm chí còn kịp hét lên tiếng t.h.ả.m thiết nào ngã xuống đất bất động, m.á.u tươi đỏ thẫm chảy lênh láng .
"......"
Những mặt tại hiện trường c.h.ế.t lặng, cảnh tượng thể tưởng tượng nổi mắt, mắt như rớt ngoài.
Hai cha con cùng một nhà, gần như bỏ mạng cùng một lúc, hơn nữa những chiếc xe đ.â.m họ...
"Hai chiếc xe đều chạy mất ! Đều là xe biển !" Có kinh hô.
"Xe biển ? Thế thì truy tìm khó khăn ."
"Trời ơi, chẳng lẽ đây chính là mệnh?"
Trong thành phố cực hiếm khi xuất hiện xe biển , là hai chiếc, còn cùng lúc đ.â.m c.h.ế.t , thật sự quá trùng hợp, chỉ thể dùng từ " mệnh" để giải thích.
Bên cạnh hỏi: "Hai cha con phạm nghiệp chướng gì ?"
Kha Tuyết : "Chính xác."
Lữ Khang Niên thấy thế vội giơ điện thoại lên hỏi: "Thật ?"
Kha Tuyết gật đầu: "Các chỉ cha con Trương Phổ phạm tội trộm cướp, ngờ rằng vì sự xuất hiện của họ, hai ông bà già trong nhà hại chịu kinh hách mà lượt qua đời."
"Bởi vì là ngộ sát, c.h.ế.t ngay tại chỗ, nên thời hạn thi hành án của cha con Trương Phổ ngắn. Hôm nay, mời hai vị lão nhân đó đến đây, để họ tự tay báo thù cho chính !"
"Hóa là thế!" Mọi bừng tỉnh.
[ Cho nên đây chính là chuyện ác giả ác báo. ] [ Thảo nào, chuyện quá trùng hợp . ] [ Trương Phổ đúng là trừng phạt đúng tội! Không đáng đồng tình! ] [ Thật đúng là một mạng đền một mạng. ]
Lữ Khang Niên xong thở phào nhẹ nhõm một dài. Vốn tưởng là do gây hiệu ứng cánh bướm, ngờ cho chính cha con Trương Phổ tự gây nghiệp, nếu ông thật sự ăn ngủ yên.
Mọi vẫn còn đang bàn tán cửa tiệm, xe cảnh sát cũng tới, Lữ Khang Niên liền trở về quán của .
Bởi vì khách trong quán đều chạy ngoài xem náo nhiệt, trong phòng nhất thời ai. Lữ Khang Niên quanh trái , hỏi vấn đề trong lòng.
"Cái đó, thể mời hai vị lão nhân đến, liên quan đến ?" Lữ Khang Niên hỏi.
[ ???? ] [ ha, tiền của ông chú xuất hiện quá kỳ quái! Không thể nào là trùng hợp ? ] [ Mạnh dạn đoán là Thổ Địa công, hoặc là Hồ Tiên. ] [ Vô lý quá, thà đoán là con mèo mướp béo nhà ông chú còn hơn. ]
Kha Tuyết trả lời, chỉ nghiêm túc hỏi: "Lữ Khang Niên, nếu chân tướng, ông sẽ ăn ngon ngủ yên, đó cũng dám tiêu tiền đó ?"
Lữ Khang Niên ôm mặt, đau khổ gật đầu.
"Cầu xin cô, hãy sự thật ."
Kha Tuyết , với phía bên ông: "Đã như , ngươi tự ."
Lời rõ ràng là với mặt Lữ Khang Niên, nhưng giống như đang chuyện với ông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phong-livestream-huyen-hoc-bung-no-toan-dan-lot-dep-hong-chuyen/chuong-141-meo-con-vi-cai-nha-nay-ma-sau-thui-ruot.html.]
"Ai cơ?" Lữ Khang Niên phía .
Sau lưng ông ai, chỉ một con mèo mướp tên Tiểu Hoàng đang nhàn nhã đó.
Tiểu Hoàng vươn vai, lười biếng liếc ông một cái, đó dậy rũ lông, ánh mắt vạn chúng chú mục của , nó miễn cưỡng đến máy tính ở quầy thu ngân.
Lữ Khang Niên kinh ngạc: "... Nó á?"
Kha Tuyết gật đầu.
[ Hả? ] [ Thánh dự đoán lúc nãy ! Mau đây! ] [ Vãi chưởng, là thật . ] [ cảm thấy con mèo đơn giản từ lúc nãy ha ha ha. ]
Lữ Khang Niên vẻ mặt thể tin nổi, nhưng Kha Tuyết hỏi ngược : "Con mèo ông nuôi bao nhiêu năm ?"
Lữ Khang Niên ngẫm nghĩ: "Hơn mười năm , con gái sinh bao lâu thì nhận nuôi nó. Lúc đó nó lạc bên ngoài, t.h.ả.m thương lắm, nỡ..."
Nói một nửa, ông sững ngay tại chỗ.
Lúc nhận nuôi Tiểu Hoàng, nó là mèo trưởng thành, hiện tại con gái ông 25 tuổi! Tính , Tiểu Hoàng gần 30 tuổi !
Ông từng thấy ch.ó mèo sống đến 30 tuổi, con nào con nấy gầy trơ xương, lông tóc khô khốc. Đằng Tiểu Hoàng béo mượt mà, một bữa thể ăn hết cả chậu cơm! Chuyện rõ ràng bình thường!
Trong ánh mắt khiếp sợ của ông, Tiểu Hoàng nhấn bàn phím mở camera giám sát, ông phát hiện camera hỏng mấy ngày thế mà khôi phục .
Trong hình ảnh, qua 12 giờ đêm, Tiểu Hoàng ở trong quán liền thành thục mở cửa cuốn. Vô bóng đen tràn quán ăn, hình , hình mèo, cuối cùng thế mà còn cả một con gấu trúc.
Ngay đó ông thấy chính , , là hồn phách của chính !
Hồn phách của ông lơ lửng bay bếp , bắt đầu lục tủ xào rau. Ông bưng lên cho từng đĩa gà chảy nước miếng, thịt viên tứ hỷ và các món ăn gia đình khác, rán cá giòn cho mèo, một đĩa măng trộn cho gấu trúc!
Tiểu Hoàng ở chỗ cao nhất chỉ huy. Đợi tất cả ăn uống no say, nó ngậm thùng tiền, ở phía kêu "meo meo" đòi tiền.
Trong những rời , bỏ tờ tiền trăm tệ, mèo thả cục vàng, gấu trúc chỉ để một đốt trúc, liền Tiểu Hoàng vươn móng vuốt tát cho một cái.
[ A a a mèo con đáng yêu quá! ] [ Mèo con gì , mèo con cũng vì cái nhà mà sầu thúi ruột. ] [ Nhìn đứa nghịch t.ử vô dụng nhà , nhịn trừng nó một cái. ] [ Tiểu Hoàng nhà chúng đúng là ngoan hiểu chuyện! ]
"Hóa là thế!" Lữ Khang Niên tràn đầy kinh ngạc. Trách mấy ngày nay ông ngủ mơ thấy đang xào rau, hóa là Tiểu Hoàng đang mời gọi buôn bán cho ! Chính ông thật sự đang xào rau!
"Mấy hôm trả nợ mua nhà khó khăn quá, liền than vãn vài câu, ngờ Tiểu Hoàng ghi tạc trong lòng!"
Lữ Khang Niên hề sợ hãi khả năng Tiểu Hoàng thành tinh, ngược thiết đặt tay lên tai mèo của Tiểu Hoàng: "Cảm ơn Tiểu Hoàng."
"Meo." Tiểu Hoàng kêu một tiếng đầy kiêu ngạo, vẫy đuôi rời .
Kha Tuyết cũng giải thích: "Hai vị lão nhân cũng từng đến ăn cơm, bởi vì báo thù nên nán tại chỗ. Trương Phổ như là trùng hợp, thực là định mệnh an bài."
Lữ Khang Niên gật đầu, trong lòng nhẹ nhõm, đó chuyển ánh mắt về phía Tiểu Hoàng, ánh mắt ôn nhu.
"Thật ." Lữ Khang Niên màn hình cảm thán: " vẫn luôn lo lắng Tiểu Hoàng c.h.ế.t , xem thể yên tâm , nó thể bên thật lâu thật lâu."
Kha Tuyết , gì.
Tuy nhiên, cô tắt micro, vươn khỏi màn hình, tóm lấy A Hoa.
"Nhìn kìa, giả vờ đáng thương ba phút là hưởng phú quý ba mươi năm, ngày nào cũng cá thịt ê hề." Kha Tuyết vô tình nhạo: "A Hoa, đều là mèo, mày xem chênh lệch lớn thế hả?"
A Hoa: ???