Phòng Livestream Huyền Học Bùng Nổ - Toàn Dân Lót Dép Hóng Chuyện - Chương 129: Cô ấy là em gái con!

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:42:30
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nghe xong, mày Tô Vũ nhíu chặt , sắc mặt âm trầm, suy nghĩ một chút hỏi: "Mộng Hàm g.i.ế.c ?"

 

"Hả?" Bố Tô ngờ Tô Vũ chẳng những kinh ngạc, câu đầu tiên ngược hỏi chuyện Tô Mộng Hàm g.i.ế.c .

 

"Con khiếp sợ ? Tô Mộng Hàm ngày thường ngoan ngoãn thế nào, thế mà giấu chúng mua mạng g.i.ế.c ! G.i.ế.c đấy!" Bố Tô lớn tiếng hỏi.

 

Tô Vũ chút mất kiên nhẫn, thẳng: "Bố cứ , rốt cuộc Tô Mộng Hàm thực sự g.i.ế.c !"

 

Bố Tô: "Không !"

 

Tô Vũ thở phào nhẹ nhõm một dài, khóe miệng lộ một tia : "Tốt, c.h.ế.t ."

 

Bố Tô nhận gì đó , cảnh giác : "Con, con gì?"

 

Tô Vũ ngẩng đầu phân tích: "Nếu c.h.ế.t thì chuyện lớn, bồi thường tiền cho nhà nạn nhân để xin bãi nại, vận động một chút từ bên trong, Mộng Hàm sẽ sớm tù thôi."

 

"Con cái gì? Con còn cứu nó?" Bố Tô tưởng Tô Vũ nể tình em, lạnh lùng : "Đã như , bố thẳng cho con , lúc ở hiện trường vụ án, bố đoạn tuyệt quan hệ với Tô Mộng Hàm , nhà họ Tô chúng nữa!"

 

Chuyện của Tô Mộng Hàm chắc chắn sẽ tổn hại nặng nề đến nhà họ Tô. Đến lúc đó nhà họ Tô sẽ phát thông cáo, Tô Mộng Hàm và nhà họ Tô quan hệ huyết thống, hành vi của cô liên quan đến nhà họ Tô.

 

Đây là biện pháp cứu vãn danh dự nhà họ Tô ở mức tối đa.

 

ngờ, mặt Tô Vũ hiện lên một nụ quỷ dị. Hắn chăm chú vị trí của Tô Mộng Hàm bàn ăn, ánh mắt trở nên dịu dàng.

 

"Bố nhà họ Tô, thì cô liền ?"

 

Bố Tô lờ mờ cảm thấy chút : "Ý gì? Tô Vũ, con rõ ràng xem nào!"

 

Tô Vũ chút che giấu: "Tô Mộng Hàm là em gái con, cả đời đều là nhất của con."

 

"Mày!!!" Bố Tô khiếp sợ . Lời của Tô Vũ là ý gì? Chẳng lẽ ông của ? Ông là bố ruột mà? Người bên cạnh sinh mà!

 

Bố Tô ôm ngực, tắc thở: "Mày đang sảng cái gì thế! Chẳng lẽ mày ma quỷ mê hoặc tâm trí ?"

 

Lời thật vô lý, trưởng t.ử của thế gia phong thủy, ma quỷ mê hoặc tâm trí nhận cha , cho rụng răng!

 

Tô Vũ vẫn bất động thanh sắc, phảng phất như đoán phản ứng của bố Tô.

 

Mẹ Tô thấy thế chất vấn: "Tô Vũ, con tôn trọng bố con chút nào thế? Con mau nhận sai , đừng nghĩ đến con bé Tô Mộng Hàm nữa!"

 

Tô Vũ nhếch môi trào phúng: "Con sớm đoán ngày , con cũng sớm thấu bộ mặt của hai !"

 

"Tô Mộng Hàm rõ ràng cũng là con gái hai nuôi lớn, hai tham cái nhiệt độ của Kha Tuyết mà vứt bỏ Mộng Hàm! Mộng Hàm bao nhiêu trong lòng con, hai con đau lòng cho em thế nào ?"

 

"Con càng đau lòng cho chính ! Vớ một đôi cha lòng tham đáy như thế !"

 

"Tô Vũ!" Mẹ Tô rống to: "Chẳng lẽ trong lòng con, Tô Mộng Hàm còn quan trọng hơn bố ?"

 

Thần sắc Tô Vũ kiên định, lời leng keng hữu lực: "Tô Mộng Hàm cả đời đều là em gái con!"

 

"Bịch!" Bệnh tim của Tô Hưng tái phát, ngã xuống đất ôm n.g.ự.c thở dốc. Mẹ Tô vội vàng lấy t.h.u.ố.c cho ông uống với nước ấm.

 

Từ đầu đến cuối, Tô Vũ đều thèm liếc cha già lấy một cái, lẳng lặng bàn ăn như một bức tượng điêu khắc.

 

"Trách ! Trách a!" Tô Hưng khi uống t.h.u.ố.c đỡ hơn, nhưng lóc tự tát mặt .

 

Trách sắc mặt lão tổ tông kém như , trách Tô Mộng Hàm nhà họ Tô sẽ đoạn t.ử tuyệt tôn. Thằng Tô Vũ bất hiếu, nhận cha . Giờ phút , nếu bắt Tô Vũ chọn giữa nhà họ Tô và Tô Mộng Hàm, Tô Vũ chắc chắn chọn phản bội nhà họ Tô!

 

Ông thật sự c.h.ế.t cũng c.h.ế.t, tổ tông nhà họ Tô nhân tài lớp lớp, nhiều đều lưu địa phủ việc, mà c.h.ế.t xuống đó, chắc các cụ mỗi một bãi nước bọt dìm c.h.ế.t mất!

 

"Tiểu Vũ, cầu xin con, danh tiếng Tô Mộng Hàm nát , đừng dính dáng gì đến nó nữa! Mẹ cũng là cho con thôi." Mẹ Tô đẫm lệ khuyên nhủ.

 

Câu thà đừng còn hơn, khỏi miệng, sắc mặt Tô Vũ lập tức trở nên lạnh lùng âm trầm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phong-livestream-huyen-hoc-bung-no-toan-dan-lot-dep-hong-chuyen/chuong-129-co-ay-la-em-gai-con.html.]

"Tốt cho con?" Tô Vũ hứng thú lặp câu : "Hồi nhỏ thì coi thường con, giờ đến giả mèo chuột quan tâm con?"

 

Mẹ Tô hiểu: "Tiểu Vũ, con ? Mẹ giả mèo chuột lúc nào?"

 

Tô Vũ lạnh lùng hỏi : "Không ?"

 

"Hai thích căn cốt của Mộng Hàm, từ nhỏ vây quanh em , con cứ như đứa trẻ ai cần , đến ốm sốt cũng chịu hỏi han một câu, trong mắt hai chỉ căn cốt! Căn cốt!"

 

Thậm chí bố Tô còn trộm bàn bạc xem nên để Tô Mộng Hàm gia chủ , bao giờ quan tâm đến sự tồn tại, lập trường của .

 

Và điều nực là, trong cái nhà từ đầu đến cuối, chỉ Tô Mộng Hàm quan tâm . Khi ốm cô bưng nước, khi túng thiếu cô lén cho tiền, tỉ mỉ bố trí tiệc sinh nhật cho .

 

Nếu đầu t.h.a.i nhà họ Tô là kiếp nạn của , thì Tô Mộng Hàm chính là ánh sáng trong bóng tối đó.

 

"Mãi đến khi con tiếp quản công việc kinh doanh của gia tộc, hai thấy con kinh doanh mới chú ý đến con." Tô Vũ hờ hững nhún vai: "Đáng tiếc, con giờ cần chút bố thí đó của hai nữa . Con, Mộng Hàm là đủ."

 

"Tiểu Vũ..." Mẹ Tô che miệng, nước mắt ngừng tuôn rơi.

 

Hóa từ khi còn nhỏ, Tô Vũ ly tâm với bọn họ.

 

Ngay đó Tô Vũ xoay rời khỏi phòng ăn.

 

Tô Hưng cả vô lực, bẹp xuống đất. Mẹ Tô đỡ ông lên sô pha, đưa nước quạt gió, hai cũng gì, trầm mặc thật lâu.

 

"Giờ nghĩ , Tiểu Vũ đúng là chúng bỏ bê quá lâu ." Tô Hưng bỗng nhiên lương tâm trỗi dậy cảm thán.

 

Ông lúc nóng lòng Tô Mộng Hàm trưởng thành, lợi dụng thiên phú để củng cố gia nghiệp nhà họ Tô, ngày nào cũng đích dạy dỗ, đến nỗi cả nhà đều lơ là Tô Vũ.

 

Đến khi ông hồn, Tô Vũ trưởng thành, cần bọn họ quan tâm nữa.

 

"Hay là cứ chiều theo ý Tiểu Vũ ." Mẹ Tô cuối cùng vẫn đành lòng, : "Cứu Mộng Hàm , ngoài mặt thì đoạn tuyệt quan hệ, lưng thì đưa con bé nước ngoài."

 

Tô Hưng nhíu mày, suy nghĩ về tính khả thi của việc .

 

"Mặc kệ, bệnh viện ." Tô Hưng thở dài .

 

Bệnh tim của Tô Hưng là bệnh cũ, cần điều trị, nên ông thủ tục nhập viện. Đến ngày thứ ba, Tô Vũ xách giỏ hoa quả đến thăm.

 

Tuy con trai thật tâm, nhưng Tô Hưng vẫn cảm động rơi nước mắt.

 

Tô Vũ mặt lạnh, giường bệnh, từng nhát từng nhát gọt táo.

 

Tô Hưng góc nghiêng gầy gò của con trai, nhất thời mềm lòng, mở miệng : "Mộng Hàm nó..."

 

Tô Vũ bỗng dừng động tác, đầu ông .

 

Tô Hưng thở dài một : "Mộng Hàm rốt cuộc là nhà họ Tô chúng , đưa con bé về , nhưng kín đáo một chút."

 

Ông thở dài trong lòng, quyền uy của cha mặt Tô Vũ vô dụng. Bệnh tim của liên tiếp tái phát, mà Tô Vũ một gánh vác một phương, ông cũng thể chịu thua.

 

Mắt Tô Vũ lập tức sáng lên.

 

"Bố, ăn táo." Tô Vũ thật lòng thật đưa quả táo cho bố.

 

Tô Hưng nhận lấy, cả nhà hòa thuận vui vẻ.

 

Thực cũng , Tô Hưng nghĩ, chỉ cần đồng ý cho Tô Mộng Hàm trở về, Tô Vũ vẫn sẽ nhận bố , cha con đồng lòng.

 

Lúc TV giường bệnh đang phát bản tin thời sự, giọng dẫn chương trình nghiêm túc: "Xin chèn một bản tin khẩn, nam diễn viên Tống Hâm cùng đồng bọn g.i.ế.c , hiện tạm giữ hình sự. Cùng tham gia với còn đạo trưởng Tô Mộng Hàm, vụ án đang trong quá trình điều tra."

 

"Tô Mộng Hàm? Cùng Tống Hâm g.i.ế.c ?" Tô Vũ kinh ngạc, đầu bố : "Bố chẳng bảo Mộng Hàm g.i.ế.c ?"

 

Tô Hưng bản tin xong, cũng c.h.ế.t lặng.

 

 

Loading...