Phòng Livestream Huyền Học Bùng Nổ - Toàn Dân Lót Dép Hóng Chuyện - Chương 125: Đại trận ngầm
Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:42:26
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lời Kha Tuyết , du khách thể hiểu, nhưng phụ trách tuyệt đối hiểu rõ.
Hắn , ý của Kha Tuyết là Huyền Thanh Quan sắp đóng cửa, du khách sẽ tới nữa.
Hắn lờ mờ qua chuyện về Kha Tuyết, chỉ đây là kẻ thù của quan chủ, còn những chuyện khác thì mù tịt.
là kẻ thù của quan chủ, chắc chắn là sự tồn tại đáng ghê tởm.
Người phụ trách liếc Kha Tuyết, dẫn cô một căn phòng phía chính điện, lạnh lùng chỉ bàn : "Tự rót nước mà uống , đạo trưởng Tô e rằng rảnh tiếp cô ."
Kha Tuyết phụ trách đầy thú vị: "Đạo trưởng Tô của các là rảnh, là dám gặp thế?"
"Cô!" Người phụ trách nghĩ đến chuyện đạo quan mất mặt, trong lòng bực bội: "Cô loạn trật tự trong quan, chúng truy cứu thì thôi, cô đừng mà điều!"
Kha Tuyết lạnh một tiếng, phản bác mà hỏi ngược : "Ông đạo trưởng Tô ghét , nhưng ông chắc chắn đạo trưởng Tô đang gì nhỉ?"
Người phụ trách chớp mắt: "Sao? Chẳng lẽ cô ?"
Kha Tuyết gật đầu: " , . Tô Mộng Hàm khắp nơi mua mạng , ý đồ hành hạ đến c.h.ế.t, lợi dụng oán khí hạ chú hại . Và cô ..."
Cô dậm mũi chân xuống nền đất: "Đang bày trận ngay tại Huyền Thanh Quan ."
Người phụ trách khiếp sợ: "Cô đang bịa đặt cái gì thế?"
Kha Tuyết vô tội: " đang sự thật mà."
Cô vài trận pháp bí truyền của nhà họ Tô. Thực tế, cô sớm ghi nhớ trong lòng. Hôm nay chuyện Trương Chu mất tích, cô liền đoán ngọn nguồn. Tô Mộng Hàm chẳng qua là khắp nơi mua mạng, mưu đồ dùng trận pháp hại cô.
Và vị phụ trách dường như cũng gì. Có lẽ chỉ nghĩ kiếm tiền từ việc bán đồ khai quang và vé cửa, tuy lừa nhưng cũng gây tội nghiệt lớn.
"Lát nữa Cục Thần quái sẽ đến niêm phong nơi . Ông nếu tiếp tục việc ở đây, chắc chắn sẽ liên lụy, chi bằng nhân lúc còn sớm mà từ chức ." Kha Tuyết .
Người phụ trách ngẩn , một lúc lâu mới tiếp nhận thông tin, nhưng khinh thường Kha Tuyết: "Cô cô thể đ.á.n.h sập Huyền Thanh Quan của chúng á? Cô là ai mà khẩu khí lớn ?"
Kha Tuyết lắc đầu, tên đúng là ngu hết t.h.u.ố.c chữa. Đến lúc Cục Thần quái tới niêm phong, tội trạng dương gian âm phủ đều ghi một bản, khối chỗ cho chịu tội.
Ngay đó cô lấy từ phía chiếc lưỡi hái Trăng Rằm. Lưỡi hái dài ngoằng tỏa ánh sáng lam đen, phảng phất như vớt lên từ sông Vong Xuyên, cực kỳ đáng sợ.
"Cô cô cô cô cô lôi cái đao từ thế?" Người phụ trách kinh hãi.
Kha Tuyết mỉm : "Bây giờ, sẽ cho ông là ai." Lưỡi hái Trăng Rằm giáng mạnh xuống, tỏa ánh sáng chói mắt. Đá lát nền mũi đao đ.á.n.h trúng, nháy mắt vỡ vụn thành bột phấn.
Ngay đó, mảng lớn gạch chân hai đều đập nát, lộ tình hình bên .
Người phụ trách vốn tưởng bên là đất, nhưng khi đất đá rơi xuống, bên lộ một cái cửa hang!
"Cái !" Người phụ trách sợ ngây . Hắn rõ ràng là phụ trách bộ đạo quan, mà hề bên cái cửa hang !
Nhìn hình dạng cửa hang, bên hẳn là xây dựng một tầng hầm khổng lồ.
"Còn thừa nửa ngày, ông suy nghĩ về sự nghiệp của ." Kha Tuyết nhảy xuống cửa hang.
Người phụ trách chắc là sợ ngã gãy chân, dám nhảy xuống. Kha Tuyết quanh cửa hang, đều là lối rộng rãi láng xi măng phẳng lì, bậc đá bằng phẳng, cứ cách 5 mét một ngọn đèn trắng chiếu sáng.
Cô về phía , bao lâu ngửi thấy mùi hương liệu nồng nặc. Trong lối mùi m.á.u tanh ngày càng nồng, phía xuất hiện một căn phòng, cô bước .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phong-livestream-huyen-hoc-bung-no-toan-dan-lot-dep-hong-chuyen/chuong-125-dai-tran-ngam.html.]
Bên trong là một gian rộng lớn, lên thấy mái nhà, còn bên là một hồ nước hình tròn đầy ắp, nước trong hồ phảng phất sắc m.á.u nhàn nhạt.
Kha Tuyết ngẩng đầu lên liền thấy Trương Chu với đôi chân tàn tật treo ngược cột đá, vai rạch một vết nhỏ, trơ mắt m.á.u từng giọt chảy xuống hồ.
Phía còn hai nữa trói, Trương Chu mà run bần bật. Họ , đợi Trương Chu cạn m.á.u mà c.h.ế.t, tiếp theo sẽ là .
Kha Tuyết vội vàng tiến lên hạ Trương Chu xuống. May mà Trương Chu mới treo lâu, chỉ tái nhợt. Kha Tuyết đặt bé xuống đất.
"Chị là tiên t.ử ?" Trương Chu ý thức mơ hồ, lơ mơ hỏi.
Kha Tuyết nhún vai: "Không tiên tử, cũng tiên đan." Nói đưa cho bé viên kẹo sữa để bổ sung năng lượng.
Lúc phía truyền đến tiếng quát: "Là ai? Dám phá hoại trận pháp của ?"
Kha Tuyết xoay , ngoài dự đoán thấy Tô Mộng Hàm.
Tô Mộng Hàm kinh ngạc: "Là cô? Cô cũng bản lĩnh đấy, thế mà tìm đến tận đây!"
Trên mặt Kha Tuyết ẩn hiện nét giận dữ: "Tô Mộng Hàm, vạn ngờ cô vì đối phó mà hại mạng ."
Cô chỉ tay ba mặt đất: "Bọn họ đều là vô tội, cô tàn nhẫn như , sợ gánh nghiệp chướng ?"
"Cô nghiệp chướng là nghiệp chướng ? Kha Tuyết, cô đúng là quan uy lớn thật đấy, dám tùy ý phán xét ?" Tô Mộng Hàm hét lớn: "Cái gì mà quan chấp hành địa phủ, cô chỉ là kẻ thuê cho địa phủ thôi, đừng tự cao tự đại mặt !"
Tuy , nhưng Kha Tuyết mùi chua lòm trong lời đó. Biết bao trở thành quan chấp hành, nhưng điều kiện xét duyệt của địa phủ hà khắc, qua cực ít, vì thế nhiều kẻ ăn nho thì chê nho chua.
"Nhìn xem con gái ruột của nhà họ Tô kìa, bây giờ, cô chạy cũng thoát ." Tô Mộng Hàm giữa pháp trận mỉa mai.
Kha Tuyết hỏi ngược : "Chẳng lẽ cô để ý chuyện con ruột ?"
"Đương nhiên là để ý!" Khuôn mặt Tô Mộng Hàm dữ tợn: "Vốn dĩ thứ đều , chính là tại cô! Cô cứ nhất định xuất hiện!"
Không chỉ xuất hiện, còn xuất hiện với tư thái vô cùng ưu tú, khiến cô mất hết mặt mũi!
Cô từ sớm con gái nhà họ Tô, nhưng nhờ thiên phú xuất sắc, bố Tô đối với cô sủng ái thừa.
Kha Tuyết xuất hiện, thiên phú huyền học của Kha Tuyết vượt trội phi thường. Dần dần, cô phát hiện bố luôn lén lút tìm kiếm từ khóa về Kha Tuyết, đối với cô cũng chút lơ là.
Cô sợ hãi, sợ một ngày nào đó Kha Tuyết tuyên bố trở về. Chỉ cần Kha Tuyết trở về, cô tin rằng bố chắc chắn sẽ chấp nhận Kha Tuyết.
Đã như , cô chi bằng tay , mượn tay Tống Hâm g.i.ế.c c.h.ế.t Kha Tuyết. Kha Tuyết c.h.ế.t , xem hai còn dám nảy sinh dị tâm gì nữa !
"Cô đáng lẽ c.h.ế.t từ lâu ." Tô Mộng Hàm giơ kiếm gỗ đào trong tay lên: "Cô c.h.ế.t , mới thể kê cao gối mà ngủ."
Kha Tuyết xong lắc đầu: "Thật cô cần lo lắng, sẽ cướp vị trí của cô , bởi vì là chổi của nhà họ Tô."
"Cái gì?" Tô Mộng Hàm hiểu, chổi gì cơ?
Kha Tuyết thấy thế cũng thêm nữa.
"Dù đều bày đại trận, cô chạy thoát ." Mũi kiếm của Tô Mộng Hàm chỉ ba mặt đất: "Nếu cô chủ động bước đại trận, sẽ tha cho bọn họ."
" cần mạng của những , chẳng qua là vì đại trận cần dùng oán khí của họ để phong tỏa đường lui của cô. Nếu cô chủ động trận, sẽ cần g.i.ế.c họ nữa."
"Thế nào? Kha Tuyết, cô là quan chấp hành tâm địa nhân thiện ? Cô hả?"