Phong hoa hoạ cốt - 91

Cập nhật lúc: 2025-11-04 02:32:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“... Đi mau!”

Không kịp nghĩ nhiều, Thích Bạch Thương kéo mạnh Tạ Thanh Yến, xoay định chạy ngoài lầu.

ngay lúc , một tiếng hét lên bén nhọn vụt từ lớp rèm.

Tiếng hét xen lẫn trong tiếng ca vũ của lầu, các khách nhân hề .

Duy chỉ vài Hồ cơ bắp cuồn cuộn, cường tráng các mái hiên đồng loạt cảnh giác, ánh mắt tứ tán, quét qua đám đông như đang tuần tra.

Lòng Thích Bạch Thương thót , lập tức dừng bước.

Giờ phút , nàng đội mũ che mặt như thế, kéo Tạ Thanh Yến rời , chắc chắn sẽ gây chú ý.  là, tiếng truy đuổi phía đến gần.

Sắc mặt Thích Bạch Thương tái . Nàng giơ tay vén tấm sa, quanh khắp nơi, tìm một lối thoát .

Làm thế nào mới thể đ.á.n.h lừa đám đang đuổi theo phía

Đột nhiên vang lên một tiếng khẽ.

“Muốn nên việc lớn ở Thượng Kinh, cô nương nên học cách lợi dụng tất cả. Ví như... Ta.”

“?”

Thích Bạch Thương đầu . Tấm rèm sa trong tay nàng lúc rủ xuống.

Ngay khoảnh khắc tầm mắt che khuất.

Tạ Thanh Yến đỡ lấy lưng nàng, đột ngột đẩy nàng sát tường. Sau đó, giơ cổ tay lên, dễ dàng rút chiếc trâm cài tóc của nàng, khiến mái tóc đen dài của nàng tuột khỏi vành mũ che mặt, rủ xuống.

Thích Bạch Thương ngây : “Tạ Thanh Yến, ngươi điên—”

Tiếng bước chân truy đuổi tấm rèm đến gần trong gang tấc.

Nàng buộc lòng nuốt những lời phía trở trong bụng.

Thích Bạch Thương kinh hãi bóng dáng lờ mờ bên ngoài lớp lụa trắng mặt.

Ngay đó, một bàn tay với những ngón tay thon dài như ngọc liền vén lớp sa che mặt của nàng lên—

Tạ Thanh Yến cúi , khom lưng, chui bên trong lớp mũ che mặt của nàng.

“Đắc tội.”

“...?”

Thích Bạch Thương còn gì đó, giơ tay lên, xương ngón tay chặn đôi môi nàng.

Lụa trắng theo vai phất xuống.

Hàng mi dài của rủ xuống, che bóng tối dày đặc đáy mắt—

Tạ Thanh Yến hôn xuống.(giả vờ)

“—!”

Thích Bạch Thương kinh hãi nhắm mắt.

Tiếng bước chân đuổi theo dần dần qua bên cạnh họ, tạm dừng, nhưng nhanh rời . Những âm thanh xa lạ, nguy hiểm, hung hãn dường như một tấm chắn vô hình ngăn .

Góc tường như một ... chiếc lồng, nàng bảo vệ, cũng giam cầm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phong-hoa-hoa-cot/91.html.]

Giữa bóng tối, ánh sáng lay động. Lông mi Thích Bạch Thương run rẩy kịch liệt, nhưng nàng dám mở mắt.

Chạm môi nàng vẫn chỉ là đầu ngón tay lạnh của , với một lực độ giữa vuốt ve và xoa nhẹ, thở nóng rực của chính ngăn bên ngoài ngón tay.

càng tối, thứ càng rõ ràng.

Nàng nhắm mắt, hề cảm thấy chủ nhân của ngón tay là vị Định Bắc Hầu trời quang trăng sáng, đoan chính nhã nhặn. Mà càng giống như một hung thú đang tự giam cầm, ngay cả thở cũng mang theo mùi m.á.u tanh tàn độc.

Lần đầu tiên Thích Bạch Thương nhận thức rõ ràng:

Tạ Thanh Yến ... nguy hiểm hơn bất kỳ ai.

Trong hoa lâu thiếu gì khách làng chơi. Đám Hồ lướt qua họ, thỉnh thoảng cất tiếng chế nhạo lạnh lùng, nhưng dừng , mà lao về phía đại sảnh đang hỗn loạn.

Cho đến khi tiếng bước chân cuối cùng cũng rời xa.

Hơi thở lạnh lẽo xen lẫn mùi trầm hương Tạ Thanh Yến cuối cùng cũng rút lui. Hắn nắm lấy cổ tay Thích Bạch Thương, kéo nàng : “Lầu sẽ phong tỏa. Chúng tranh thủ lúc bọn chúng phản ứng kịp, từ hậu viện trèo tường rời .”

Âm thanh của chút khàn khàn, dường như còn mang theo chút chật vật.

Thích Bạch Thương kịp tính toán chi ly. Khoảnh khắc hồn, nàng liền lợi dụng sự hỗn loạn, theo Tạ Thanh Yến chạy về phía hậu viện.

Sau một nén nhang.

Bên trong phường thị uốn lượn ánh tà dương, một cỗ xe ngựa bình thường lăn bánh nền đá xanh, lầm lũi qua cửa Trạm Vân Lâu, nơi bỗng dưng canh gác nghiêm ngặt.

Xe ngựa hướng Bắc, hình dáng xe dần biến mất trong ánh chiều cuối ngày.

Trước giờ cấm ban đêm, dòng và xe ngựa luôn là lúc chen chúc nhất.

Chờ đến khi xuyên qua vài con phố, xe ngựa cuối cùng cũng rẽ ngõ nhỏ, nơi  cửa hông hậu viện Quốc Công phủ. Bên ngoài xe là bóng đêm đen nhánh.

Tiếng vó ngựa chậm , dừng hẳn.

Trong thùng xe tĩnh lặng, Thích Bạch Thương dậy: “Chuyện hôm nay, đa tạ Hầu gia.”

Sự bình tĩnh suốt chặng đường đủ để nàng câu .

Nói , Thích Bạch Thương chuẩn xuống xe.

Giọng phía níu lấy ảnh nàng ngay khoảnh khắc nàng vén màn xe lên.

“Cảm ơn cái gì.”

“?”

Thích Bạch Thương nhíu mày, đầu .

Nàng tưởng rằng hai đạt sự ăn ý im lặng suốt dọc đường ai nhắc đến sự mật nửa canh giờ , vì tình huống bất đắc dĩ.

Tạ Thanh Yến lúc đang giấu trong xe, nàng rõ biểu cảm của . Điều khiến nàng cảm thấy bất an, thậm chí cảm giác ... mạo phạm.

Cảm giác hung thú áp sát lúc đó, trở .

Thích Bạch Thương khẽ c.ắ.n môi, hạ giọng: “Cứ xem như cảm ơn ngài xả cứu giúp .”

Vội vàng xong, Thích Bạch Thương cho Tạ Thanh Yến cơ hội mở lời nữa, bước nhanh khỏi màn xe, nhảy xuống xe ngựa.

Ngõ nhỏ tối tăm khó rõ vật.

Thích Bạch Thương thấy tiếng màn xe và quần áo sột soạt phía , theo là tiếng đạp đất cực nhẹ.

Loading...