Phong hoa hoạ cốt - 366

Cập nhật lúc: 2025-11-25 14:30:20
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong trí nhớ còn non nớt của Thích Yêu Yêu, từng chuyện gì khiến nàng vui mừng đến thế.

Giống như nàng tự thấy một hạt giống gió tuyết vùi c.h.ế.t, nay bật mầm, vươn khỏi đất, chồi lên, lớn lên.

Mỗi một đổi nhỏ nhoi thôi cũng khiến nàng kinh hỉ.

Vậy nên, những ngày đó, mỗi ngày Thích Yêu Yêu đều chạy phòng mẫu , chạy thở hổn hển, kể cho nàng hôm nay A Vũ thế nào, tỉnh bao lâu, ăn bao nhiêu, mở mắt với nàng .

“Yêu Yêu của chúng ,” mẫu dựa giường, xong liền nở nụ hiền hòa, đưa tay vuốt trán nàng, dịu dàng , “về lẽ sẽ trở thành một vị đại phu cứu đó.”

“Vậy con một đại phu thật lợi hại,” Thích Yêu Yêu ngẩng đầu, đôi mắt đen sáng lấp lánh như , “Chữa khỏi cho A Vũ, chữa khỏi cho nương, chữa cho thật nhiều, thật nhiều nữa!”

“Được,” mẫu mỉm , giọng nhẹ như gió, “nương chờ. Yêu Yêu của nương nhất định .”

“Ân!”

Thích Yêu Yêu rúc n.g.ự.c mẫu nũng một lát, mềm mại như chú mèo con. ấm chỗ bao lâu, nàng liền thấy ngoài sân tiếng v.ú già gọi vọng .

Hình như… đang nhắc đến A Vũ.

Vậy là tiểu cô nương an tâm một khắc lập tức bật dậy, chân nhỏ khua loạn:

“Nương! Con xem A Vũ!”

An Vọng Thư kịp ngăn, đành lắc đầu , dặn dò bên cạnh: “Nhà bếp đang hầm đồ bổ, bảo họ chuẩn một chén cho cô nương tên A Vũ nữa.”

Vú già đành xoay , vẻ bất đắc dĩ: “Cô nương Yêu Yêu mang phần của đút cho tên tiểu khất cái . Để nô tỳ , mạng nhỏ của nàng chính là do cô nương nhà dùng vật quý như nước lã, từng chút từng chút mà câu trở về.”

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

Thích Yêu Yêu đương nhiên hề sự bất mãn của hạ nhân trong sơn trang khi nàng hết lòng chăm sóc một tiểu khất cái như . Giờ phút , nàng vội vã chạy đến phòng A Vũ.

Cửa phòng đóng chặt. Một phụ nhân bưng chậu nước ấm cùng khăn vải, ngoài cửa với bộ dạng cực kỳ bất mãn.

Vừa thấy nàng, v.ú già lập tức tiến , than phiền:

“Yêu Yêu cô nương, cái tiểu khất cái mà cô nương đem về một chút cũng lời. Ta chê nó bẩn, còn sống c.h.ế.t đòi tắm cho nó, mà nó đẩy !”

Thích Yêu Yêu bĩu môi, hiếm khi nghiêm mặt như :

“Đó là tiểu khất cái. Đó là A Vũ, lông chim vũ.”

Vú già á khẩu, nhất thời thốt nên lời.

Không để ý đến nàng nữa, Thích Yêu Yêu vòng qua, đẩy cửa phòng nhẹ nhàng bước :

“… A Vũ?”

Trong phòng che bằng rèm, nước bốc lên mờ mịt.

Qua lớp mành, nàng thấy chiếc thau gỗ lớn cùng bóng dáng gầy còm đang co bên trong.

Nhìn nàng mới yên tâm đôi chút. Nàng khẽ tựa sát tấm mành, giọng nhỏ như gió:

“Ta… thể ?”

“…… Không .”

A Vũ dường như đang co chặt trong thau nước ấm, giọng trầm đục, nghèn nghẹn, như đang luống cuống vì cố che giấu điều gì.

“Ồ,” Thích Yêu Yêu hề giận, ôm đầu gối xổm tấm mành. Lát , nàng mới nhớ : “A Vũ, ngươi đừng giận các nàng. Đại phu gột rửa bệnh khí, quần áo ấm áp, nếu ngươi sẽ đổ bệnh.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phong-hoa-hoa-cot/366.html.]

Lần , chậu tắm im lặng lâu hơn: “Được.”

“Cái váy các nàng mang tới là đồ mới may, từng mặc qua. Nó dài lắm, vốn mẫu định giữ cho mặc, tỷ đến...”

“Ân.”

Thích Yêu Yêu nhanh phát hiện A Vũ là ít.

cả—nàng nhiều.

Mẫu vẫn bảo nàng líu lo như chim sẻ, “sảo” đến mức cả đình viện thấy.

Thế là Thích Yêu Yêu mành che, ríu rít kể từ chuyện năm ngoái nhặt một con tiểu li nô, đến chuyện nàng trồng cây trong sơn trang, ăn quả đắng , đồ chơi gì là thích mê…

Nàng kể quên trời quên đất.

Ngay cả khi vạt váy xanh nhạt của phía khẽ phất lên sát tấm mành, nàng cũng chẳng .

Mãi đến khi phía vang lên một tiếng gọi nhẹ.

“Yêu Yêu.”

“...!”

Thích Yêu Yêu giật bật dậy, trong lúc hoảng hốt dẫm góc váy của chính . Mắt thấy sắp ngã úp mặt xuống nền đất—

“Bộp!”

đỡ lấy nàng.

sức đó yếu, chỉ đỡ một nửa.

Cả hai cùng ngã xuống.

Thân thể gầy yếu còn đang bệnh của A Vũ đỡ lấy nàng ở phía .

A Vũ kêu rên một tiếng, chỉ mở đôi hàng mi dài ướt nước, ngước mắt nàng, chớp.

Thích Yêu Yêu che trán ngẩng lên— , nàng lập tức sững .

Trước mắt nàng là dáng vẻ khác với “tiểu khất cái” hôm nào:

Tóc dài ướt rũ xuống vai, sống mũi như nét vẽ, môi đỏ lên vì nóng nước, mặt mày thanh tú đến mức… gần như rực sáng ánh đèn.

là ... ngây !

Thích Yêu Yêu quên cả cái trán đang đau.

“A Vũ… thật là mắt…”

Nàng theo bản năng, giọng còn mang chút ngỡ ngàng.

Một lúc lâu , nàng mới bừng tỉnh, luống cuống bò dậy, hấp tấp kéo A Vũ lên. Nàng xoay quanh hết trái , kiểm tra chỗ chỗ , sợ ngã đau.

Khuôn mặt nhỏ ban đầu tái mét vì lo, lát đỏ bừng vì kích động.

Cuối cùng, Thích Yêu Yêu thẳng, gom hết sự trang trọng của một cô nương tám chín tuổi thể , đưa kết luận cực kỳ, vô cùng 'nghiêm túc':

“Đẹp hơn cả mẫu !”

A Vũ lúc đó rằng, đối với Thích Yêu Yêu lúc đó, đó chính là lời tán dương cao nhất đời.

Loading...