Phong hoa hoạ cốt - 361

Cập nhật lúc: 2025-11-25 14:25:01
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ở Xuân Sơn cực kỳ hiếm thấy tuyết.

Ở Thượng Kinh, bách tính quanh năm đều gặp, năm nào cũng đúng hẹn , cho nên Thích Bạch Thương quá yêu thích nó. Còn Tạ Thanh Yến, khi nhỏ từng chịu đói rét, chịu đủ cái khổ của tuyết, đối với nó cũng thật sự gì mong đợi.

Chỉ là, đứa trẻ sinh ở Xuân Sơn, từng thấy tuyết, tự nhiên nghĩ như .

Xuân Sơn Cư xây dựng bảy năm, mùa đông đầu tiên tuyết rơi đúng ngày mùng một tết. Trên đường lên núi để tảo mộ Bùi Hoa Sương, một “tiểu cẩu” liền chạy nhảy khắp nơi.

Lần thứ bao nhiêu, túm chặt áo lông chồn hoặc vướng trường bào, Tạ Thanh Yến rốt cuộc thể nhịn nữa.

Hắn ôm trong lòng n.g.ự.c một 'tuyết đoàn', dừng bước.

Giọng trầm thấp lạnh lùng, uy nghiêm đột ngột vang lên.

“Bùi Tri Chi!”

“...”

Đứa bé năm tuổi lướt qua bên cạnh , vẩy tung những bông tuyết rơi đầy vạt áo đột ngột dừng .

Đối diện với cái bóng đang chụp xuống, Bùi Tri Chi run lên, ngay đó liền chuyển , kéo giọng nũng nịu chạy vội trong cửa:

“Nương! Cha bất công, chỉ ôm , còn mắng con!”

“...”

Tạ Thanh Yến dừng , khẽ híp mắt.

Hắn rũ mắt, đối diện với tiểu đoàn t.ử phấn điêu ngọc trác đang ôm trong lòng. Cô bé ba tuổi đang dùng đôi mắt đen láy long lanh  xung quanh, nháo, ngoan ngoãn đến cực điểm.

“Vào trong , cho nương xem.” Tạ Thanh Yến hạ giọng.

“… Ngô!”

Tiểu đoàn t.ử nắm chặt nắm tay, gật đầu.

Tạ Thanh Yến lòng ôm Bùi Niệm Thu bước qua bậc cửa.

Lúc , Thích Bạch Thương đang nửa quỳ mộ Bùi Hoa Sương,  Bùi Tri Chi như một chú ngựa con đấu đá lung tung 'tông' suýt ngã ngửa.

Nàng lướt mắt qua, thấy Tạ Thanh Yến nhẹ nhàng đặt tiểu cô nương trong lòng xuống đất.

Bùi Niệm Thu bĩu môi, nước mắt rơi khỏi hàng lông mi dài cong vút—

“Không .”

Giọng lạnh nhạt của Thích Bạch Thương ngăn chặn tiếng còn kịp phát huy của tiểu đoàn tử.

Bùi Tri Chi đang rúc lòng nàng lặng lẽ mở một con mắt, còn kịp mừng rỡ đầu ngón tay chọc trán: “Còn con, học tật của cha con, giả vờ ủy khuất là phạt chép sách.”

“… Cạch.”

Bùi Tri Chi sợ tới mức vội vàng lắc đầu, né sang một bên.

Sau khi giáo huấn hai đứa nhỏ, Thích Bạch Thương phủi lớp tuyết , chậm rãi dậy, ánh mắt lạnh nhạt liếc 'đầu sỏ' đặt tiểu đoàn t.ử xuống đất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phong-hoa-hoa-cot/361.html.]

“Tạ Lăng.”

“... Nương huấn cha,” Bùi Tri Chi vô cùng hả hê nhưng dám lộ liễu, cố nén kéo tiểu đoàn t.ử từ tay cha sang bên cạnh, ghé sát tai nhỏ, “Còn , đừng giống thành tiếng, cha phạt mã bộ mấy ngày đó.”

“Phu nhân, hôm nay là mùng một Tết, nàng quên ?” Tạ Thanh Yến hạ giọng, bắt đầu 'đua diễn', “Ta sai … Yêu Yêu, thương xót một ?”

Sắc mặt Thích Bạch Thương ửng đỏ, theo đó cũng nhớ tới điều gì đó.

“Chi Nhi và Thu Nhi còn ở đây, là phụ , vẫn một chút cũng hổ.”

Tạ Thanh Yến ghé sát tai nàng định hôn xuống: “Thể diện nào quan trọng bằng phu nhân?”

“Chàng cần, còn cần đấy.”

Thích Bạch Thương nén , đẩy .

“...?”

Bùi Tri Chi xổm một bên , vô cùng hiểu Đại Niên mùng một gì thần kỳ, mà khiến mẫu ôn nhu nhưng đáng sợ của truy cứu nữa.

đợi nghĩ thông suốt, thấy Thích Bạch Thương kéo Tạ Thanh Yến tới ngôi mộ bia .

Nàng dừng , giây lát, vẫy tay gọi .

“Tri Chi, mang con đây.”

Bùi Tri Chi chần chờ, theo bản năng ngẩng đầu thần sắc phụ

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

Khác với , phụ ngôi mộ bia với thần sắc phức tạp và phần thẫn thờ.

Bùi Tri Chi chút bất an nắm lấy tay Bùi Niệm Thu.

Tiểu đoàn t.ử năm ngoái mới học , nền tuyết vẫn còn xiêu xiêu vẹo vẹo, bình thường nhất định mặc kệ nàng mà chạy mất, nhưng hôm nay hiếm hoi ghét bỏ nàng, nghiêm túc dẫn , bước chân nhỏ ngắn tũn đến bên cạnh cha đang im lặng.

Thích Bạch Thương xổm xuống, một tay phất lớp tuyết rơi mặt bia, một tay nhẹ giọng : “Nơi , cũng là tổ mẫu của các con.”

Lông mi Bùi Tri Chi chớp chớp: “Không tổ mẫu ở Thượng Kinh ?”

Năm ngoái, Tạ Thanh Yến và Thích Bạch Thương dẫn Bùi Tri Chi về Thượng Kinh, cũng Hoàng lăng.

Cho nên. 'tổ mẫu' ở Thượng Kinh là đang đến Bùi Hoàng hậu.

“Đây là một vị tổ mẫu khác,” Thích Bạch Thương mỉm , nhẹ xoa trán Bùi Tri Chi, “Tri Chi còn nhớ rõ tổ mẫu, tổ mẫu sẽ vui.”

“Tổ mẫu…” Bùi Niệm Thu lặp giọng mềm mại, “Nằm tảng đá, lạnh.”

Ánh mắt Thích Bạch Thương d.a.o động.

lúc , Tạ Thanh Yến xổm xuống bên cạnh hai đứa trẻ, khẽ, nhẹ xoa đầu Bùi Niệm Thu: “Phải, tảng đá lạnh. Cho nên các con nhớ tới thăm tổ mẫu, còn ngoại tổ mẫu ở bên cạnh nữa, ?”

“Ân… Ân!”

Bùi Niệm Thu dùng sức gật đầu.

Bùi Tri Chi lớn hơn Bùi Niệm Thu, tuy nghịch ngợm bướng bỉnh, nhưng di truyền sự thông minh từ cha . Giờ phút tấm bia đá, thần sắc của cũng trịnh trọng hơn nhiều.

... cũng duy trì bao lâu.

Loading...