Phong hoa hoạ cốt - 359

Cập nhật lúc: 2025-11-25 14:22:56
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Sau đó thì ?” Thích Uyển Nhi khẩn trương hỏi.

“Sau đó?” Vân Sâm Nguyệt , “Lão nương chữa khỏi, còn cùng đám , lúc vẫn đang vẽ vòng vòng trong xó xỉnh đại lao của huyện.”

“...”

Thấy Thích Uyển Nhi mặt lộ vẻ kinh ngạc, Vân Sâm Nguyệt lắc đầu: “Nàng cho rằng đến ba mươi cáo lão hồi hương Tạ Diễm Chi thực sự trở thành một con cọp mất răng ?”

Thích Uyển Nhi chớp chớp mắt: “Chẳng lẽ tin đồn rằng ‘Hắc Diêm kỵ’ giải tán chỉ là danh nghĩa, kỳ thật vẫn ẩn trong bóng tối, là thật?”

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

“Ừm… nàng đoán xem?”

Thích Uyển Nhi khựng , giơ tay nhéo tai Vân Sâm Nguyệt: “Được , đoánnnn —”

“Ai ai ai phu nhân, sai sai !” Vân Sâm Nguyệt cuống cuồng trốn tránh, lùi về phía một bước ngã chổng vó.

Vừa lúc v.ú già Xuân Sơn Cư bưng khay, vòng qua bình phong.

“Uyển Nhi cô nương, Vân Tam công tử, đây là phu nhân dặn dò chúng nô tỳ chuẩn trái cây, bánh khi xuống núi.”

“Khụ ân…!” Vân Sâm Nguyệt vội vàng vớt vát hình tượng, từ đất bò dậy.

Hắn dùng quạt xếp chỉ bàn: “Để… để ở chỗ đó .”

Vú già đáp lời, đặt khay xuống lui ngoài.

Thích Uyển Nhi đang định xuống.

“Hắc, may mắn nàng nhắc nhở, đột nhiên nhớ !” Vân Sâm Nguyệt giữ c.h.ặ.t t.a.y nàng, thần bí hề hề ghé tai , “Xuân Sơn Cư cất giấu thứ . Nhân lúc Tạ Diễm Chi ở đây, dẫn nàng xem một chút.”

“? Làm thế ?”

Thích Uyển Nhi kịp phân trần Vân Sâm Nguyệt, đang đến hình dạng, lôi kéo khỏi cửa.

Sau khi qua bốn năm khúc hành lang gấp khúc, Vân Sâm Nguyệt cuối cùng cũng đưa Thích Uyển Nhi tới sườn Tây Nam của Xuân Sơn Cư.

Nơi đây cây xanh rợp bóng mát, quanh năm ôn lương, ẩm ướt mà thanh tĩnh.

Đi ngang qua một bàn cờ bạch ngọc đang bày thế cờ và hai chiếc ghế đá tao nhã, vòng qua gốc cây đa cổ thụ trăm năm phía bàn cờ, Vân Sâm Nguyệt cuối cùng thấy mục tiêu của

Một chiếc vò đồng hình sừng dê ẩn trong bóng râm.

“Chính là ở bên trong .”

Vân Sâm Nguyệt tùy tiện cắm quạt xếp bên hông, nhấc nắp vò đồng lên, đến vô cùng xảo trá: “Cái tên cẩu Tạ Diễm Chi , mỗi tới đều khoe khoang rằng Yêu Yêu của tự tay cho điểm tâm bánh gì đó, bảo bối tới mức giống như sinh mệnh, tuyệt đối cho nếm một ngụm!”

Thích Uyển Nhi chần chờ: “ a tỷ tuy thiện y thuật, cho nên đồ ăn thích bỏ bên trong …”

“Tìm thấy ! Chính là cái !”

Vân Sâm Nguyệt đột nhiên bật dậy khỏi vò đồng, trong tay xách theo một chiếc bình niêm phong bằng bùn đỏ.

Thích Uyển Nhi nín bặt, tò mò : “Đây là cái gì?”

“Độc môn bí chế Tứ Quý Trà mà a tỷ nàng riêng cho Tạ Diễm Chi— Tạ Diễm Chi thế, nhưng càng nghĩ càng thấy… căn bản , tám phần là rượu! Bằng mỗi uống xong, đều cẩn thận niêm phong như ?”

Vừa , Vân Sâm Nguyệt nhanh tay lột tờ giấy niêm phong vò, vẻ vô cùng đắc ý, hai tay xoa xoa như sắp bảo vật:

“Vò bảo bối nhất, mỗi thấy chỉ rót một chén nhỏ, nâng niu như … chắc chắn là rượu quý!”

Nói đến đây, bỗng khựng .

Đảo mắt qua trái qua , líu ríu:

“Ơ… quên lấy chén.”

Thích Uyển Nhi chau mày:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phong-hoa-hoa-cot/359.html.]

“Chàng định uống thật? Lỡ tỷ phu trở về, tính toán với thì ?”

“Không ! Có a tỷ nàng ở đây, thể ?”

Vân Sâm Nguyệt đảo tròng mắt, gian:

“Vậy nhé, chỉ nếm một ngụm.”

Thích Uyển Nhi còn khuyên.

Đáng tiếc Vân Sâm Nguyệt Tạ Thanh Yến khoe khoang “kích thích” đến mức lòng hiếu kỳ thể kìm nén. Chưa đợi nàng thêm, xách vò lên, ngửa đầu rót một ngụm lớn.

“— Ực.”

Âm thanh nuốt nước bọt vang vọng.

Vân Sâm Nguyệt kịp hưởng hết hương vị, nụ đắc ý chỉ kịp nở ba phần:

“Hương vị hình như … đúng lắm……”

Chưa xong câu.

“Ầm.”

Hai mắt trợn ngược, đổ nhào, cả vò lăn theo, đập mạnh xuống mặt đất.

“Vân giám cơ?!”

...

Sau khi khám bệnh trở về, tin tức đầu tiên Thích Bạch Thương khi bước chân Xuân Sơn Cư chính là Vân Sâm Nguyệt độc hôn mê.

Cũng may nặng, ba châm liền chích cho tỉnh .

Khi Vân Sâm Nguyệt chuyển tỉnh, Tạ Thanh Yến tới hành lang ngoài sân.

Hắn xong ám vệ trong sơn trang hồi bẩm, áo choàng kịp cởi, chậm rãi bước phòng, thẳng tới giường.

“Yêu Yêu, nàng đình hóng gió, cùng Uyển Nhi tâm sự .”

Tạ Thanh Yến nắm lấy tay Thích Bạch Thương đang giường, cúi đầu cọ nhẹ lên chóp mũi nàng, “Ta sẽ ngay.”

Thích Bạch Thương chần chờ: “ —”

“Không cả.”

Tạ Thanh Yến xoay , âm u che khuất nửa khuôn mặt .

“Ta 'chiếu cố'.”

“...”

Một lúc , Vân Sâm Nguyệt mới tỉnh .

Nhìn rõ khuôn mặt bên giường, Vân Sâm Nguyệt kinh hãi giơ tay về phía đối phương: “Tạ Diễm Chi, chuyện lớn ! Có kẻ lẻn sơn trang, hạ độc ngươi!”

“Ồ, ?!”

Tạ Thanh Yến khẽ mỉm , nhẹ nhàng bóp xương ngón tay, hẳn .

“Đây là vò d.ư.ợ.c Yêu Yêu mất ba tháng mới ủ xong cho , ngươi chỉ lén uống, mà còn vỡ hết bộ của ?”

“…………” Vân Sâm Nguyệt: “?”

“Oaoo —!!!”

Một tiếng kêu t.h.ả.m thiết vọng từ trong phòng.

Loading...