Phong hoa hoạ cốt - 352

Cập nhật lúc: 2025-11-20 14:03:47
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thích Bạch Thương giật , thấy Tạ Thanh Yến chậm rãi bước đình: “Chàng đến khi nào, hề chút động tĩnh nào.”

Nàng thấy tiếng sột soạt phía , đầu .

Tạ Tư sợ hãi quanh, tư thế chui xuống gầm bàn.

Thích Bạch Thương khẽ thở dài: “Tứ điện hạ.”

“……”

Tạ Tư cứng đờ, lúc mới cố gắng thu hồi bàn tay đang định lật khăn trải bàn.

Hắn cúi gằm cổ, lắp bắp khẽ: “Huynh... trưởng.”

Đây là đầu tiên Tạ Thanh Yến một tiếng xưng hô chỉnh như từ Tạ Tư.

Ánh mắt khẽ lay động.

Tạ Thanh Yến mang theo một loại cảm xúc vô cùng phức tạp, về phía Thích Bạch Thương.

Thích Bạch Thương: “?”

Đáng tiếc kịp để nàng nhận ý vị trong đó, Tạ Thanh Yến rũ hàng mi dài xuống, che đôi con ngươi đen như mực.

Hắn tiến lên một bước, cầm lấy hộp gỗ đựng t.h.u.ố.c trong tay Thích Bạch Thương, đặt sang một bên bàn: “Việc nhỏ , hà tất nàng tự tay ? Kêu khác tới là .”

Không cần thêm gì, nhũ mẫu bên cạnh vội vàng tiến lên, nhận lấy hộp gỗ.

“Tứ điện hạ, nô tỳ đưa về thoa t.h.u.ố.c tiếp nhé.”

“……”

Tứ điện hạ gầy yếu đáng thương mang theo vẻ kinh hãi, lưu luyến từng bước rời khỏi đình.

Cho đến khi bóng dáng thiếu niên khuất rừng trúc.

Thích Bạch Thương còn kịp thu hồi ánh mắt, giọng sâu thẳm bên cạnh kéo suy nghĩ: “Có giống ?”

“Ân?”

Thích Bạch Thương khó hiểu đầu , lạc đôi ngươi đen như mực, sâu thẳm như vực thẳm của Tạ Thanh Yến.

“Nàng thấy Tạ Tư, giống … Hay đúng hơn, giống A Vũ thời thơ ấu của nàng ?”

Tạ Thanh Yến thong thả, ung dung lặp câu hỏi. Giọng nhanh chậm, nhưng ánh mắt tố cáo thứ. Tựa như một tấm thiên la địa võng giăng kín, để cho Thích Bạch Thương một kẽ hở nào để tránh né.

Thích Bạch Thương chợt phản ứng .

Ngừng hai tức, nàng bỗng nhiên nghiêng đầu, khẽ bật .

“?”

Phản ứng quả thực ngoài dự đoán của Tạ Thanh Yến.

Không đợi tấm thiên la địa võng trong mắt kịp cuộn , Thích Bạch Thương ngưng , đầu, chủ động bước tới một bước—

Cơ hồ tựa lòng n.g.ự.c .

Tạ Thanh Yến theo bản năng đưa tay , đón lấy nàng.

Thích Bạch Thương ngẩng mặt , đôi con ngươi đen nhánh trong suốt tràn đầy chỉ một bóng hình . Trong đáy mắt nàng, ý như nước suối mùa xuân đang khẽ gợn.

“Chàng đang sự hiểu lầm nào về chính bản ?”

Tạ Thanh Yến sóng mắt nàng cho ba hồn bảy phách đều lìa khỏi xác:

“…Hiểu lầm gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phong-hoa-hoa-cot/352.html.]

Thích Bạch Thương ý khó nén: “Nếu Tạ Tư là một con ly nô nhỏ nhút nhát luôn lo lắng sợ hãi, thì bất kể là tiểu Tạ Lăng mà từng gặp, A Vũ khi còn nhỏ … cả hai đều thể nào là loại như .”

"Hai hẳn là một con báo con, một chú tiểu hổ mới đúng.”

Giọng nàng nhẹ nhưng chắc chắn:

“Ly nô gặp nguy sẽ co rút trốn tránh… Còn báo con và tiểu hổ—”

Nàng dừng một nhịp, ánh mắt thẳng thắn như ánh đao, đầy sự ngưỡng mộ:

“Cho dù hành hạ, cho dù dồn đường c.h.ế.t, cho dù đầy thương tích… cũng sợ, lùi. Họ chỉ một điều nữa dồn sức, nữa lao lên, cho đến khi xé nát yết hầu kẻ đối diện.”

Tạ Thanh Yến thoáng chấn động.

Ánh mắt d.a.o động như một thứ gì kéo từ đáy lòng ánh sáng.

“Cho nên,” nàng tiếp, “rốt cuộc là thành kiến thế nào với chính … mới nghĩ đời thể giống ?”

Nụ môi nàng nhạt , nhưng ánh mắt thì càng nghiêm, càng sáng:

“Trên đời chỉ  một 'Tạ Lăng'. Không ai thể so với .”

“Cho dù dáng vẻ giống , cũng chẳng thể là .”

“……”

Người từng bình thản bước qua bao nhiêu sinh tử, đao quang kiếm ảnh chẳng mảy may đổi sắc… mà trong khoảnh khắc thấy những lời , đột nhiên giống một thiếu niên vụng về.

Tim bất ngờ đập mạnh hơn, nhanh hơn, một nhịp hai nhịp, như thể thể khống chế.

Tạ Thanh Yến khẽ ho một tiếng, cố bình lòng , nghiêng mặt sang một bên để che đôi tai đang nóng bừng.

“?”

Thích Bạch Thương như phát hiện điều gì kinh thiên động địa, mắt sáng lên: “Tạ Thanh Yến, mặt đỏ ?”

“Không .”

“Vậy qua đây,” nàng lập tức vòng sang phía bên , nhất quyết buông tha,“Cho .”

“……”

Không đợi nàng xem kỹ, eo nàng Tạ Thanh Yến vòng tay kéo về, ôm chặt trở lòng.

Một thoáng yên lặng.

Có lẽ chính cũng nhận nóng đang lan lên cổ, tai, vành tai vốn trắng đến trong suốt nay phớt đỏ.

Cuối cùng, vẫn đầu .

Thích Bạch Thương mở to mắt, thật sự kinh ngạc:

“Cả triều đều ca ngợi ngươi minh thần võ, chiến thần vô địch thiên hạ… Ai mà Dận vương điện hạ dễ hổ đến ?”

“Không giống .”

Tạ Thanh Yến kéo tay nàng, đang chạm nhẹ vành tai , xuống, nắm lấy thật chặt.

Hắn cúi đầu, khẽ hôn lên từng đầu ngón tay nàng, hôn lên khóe môi nàng, chậm rãi mà nghiêm túc.

“Yêu Yêu, nàng rõ.”

Hắn hôn nàng hết đến khác.

Như thể ám ảnh, thành kính khinh nhờn, tham lam khát khao.

“Không giống .”

Loading...