Phong hoa hoạ cốt - 258

Cập nhật lúc: 2025-11-13 14:18:19
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“…… Được.”

Tạ Thanh Yến dừng mặt nàng, yết hầu chậm rãi lên xuống. Hắn buông mắt, hàng mi dài che sóng triều đáy mắt, từ từ nắm lấy tay Thích Bạch Thương, siết chặt.

Như thể bắt sợi dây thừng cuối cùng vực sâu vạn trượng.

Là sợi dây liên kết cuối cùng của ... với thế gian .

“Ta sẽ thử.”

“……”

Thích Bạch Thương ngẩn , cúi đầu bàn tay đang nắm lấy tay nàng.

Không đợi nàng suy nghĩ thấu đáo nỗi lòng giờ phút .

“Cô nương!” Phía chợt truyền đến giọng gấp gáp.

Thích Bạch Thương theo bản năng rút tay khỏi lòng bàn tay Tạ Thanh Yến, giấu lưng, nàng đầu .

Người gọi là Châu Nhi, học đồ y quán, nàng thở hồng hộc, chống đầu gối : “Tượng Nô… Tượng Nô phát bệnh !”

“Cái gì?!”

Trên đường về y quán, Thích Bạch Thương Châu Nhi thuật ngọn nguồn.

Đám cô nương học đồ y quán phần lớn là đầu đến Thượng Kinh, càng là đầu tiên chứng kiến cảnh đêm nới lỏng lệnh cấm náo nhiệt đến thế. Bởi , tối nay khi y quán đóng cửa, các nàng hẹn cùng ngoài du ngoạn, còn dẫn theo Tượng Nô.

Ban đầu chuyện bình yên vô sự, cho đến khi các nàng du ngoạn mệt mỏi, chuẩn trở về. Pháo hoa khổng lồ bỗng nhiên b.ắ.n lên từ thành Đông.

Ánh sáng rực rỡ lấp đầy bầu trời đêm, khiến các cô nương đều cảnh cho choáng ngợp.

Và Tượng Nô, chính là lúc phát bệnh.

“Em là, bà phát bệnh khi xem pháo hoa?” Thích Bạch Thương bước qua cửa chính Diệu Xuân Đường, trầm tư hỏi.

“Em nhớ rõ lắm,” Châu Nhi gãi đầu, “Có điều, lúc pháo hoa bùng nổ, tiếng động còn dọa em giật , nhưng Tượng Nô dường như vui vẻ, gì khác thường…”

“Cô nương về.”

Trong nội đường, Xảo Tỷ Nhi đang canh giữ bên giường bệnh dậy, tiếp lời: “Châu Nhi sai, ban đầu Tượng Nô hề hoảng sợ, là khi pháo hoa nở rực rỡ nhất, bà mới đột nhiên té xỉu, hôn mê.”

Thích Bạch Thương gật đầu, nhiều lời. Nàng tiến lên xuống bên giường, khám mạch, lau mặt cho Tượng Nô, hỏi: “Những khác ?”

Xảo Tỷ Nhi bất đắc dĩ: “Cát Lão chê các nàng ồn ào, đuổi các nàng hậu viện .”

Vừa chuyện, nàng ngước mắt thoáng thấy đạo ảnh thanh tuấn, xa lạ bên cạnh tấm bình phong.

“Cô nương, vị là?”

Thích Bạch Thương bất động thanh sắc liếc qua Tạ Thanh Yến đang lặng lẽ theo.

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

Không đợi nàng kịp nghĩ lời lẽ nào để che giấu phận , liền nọ thấp giọng tùy ý : “Người bệnh.”

Xảo Tỷ Nhi: “A?”

Tạ Thanh Yến hất cằm về phía Thích Bạch Thương: “Của nàng.”

“……”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phong-hoa-hoa-cot/258.html.]

Xảo Tỷ Nhi và Châu Nhi mơ hồ về phía Thích Bạch Thương.

Chiều nay các nàng sạp chữa bệnh từ thiện , nên từng thấy qua vị . Có lẽ thật sự là bệnh Thích Bạch Thương từ ven đường nhặt về.

“… Coi như ở là .”

Thích Bạch Thương dứt lời dậy, bảo Châu Nhi lấy túi kim châm của . Nàng bước đến bên án thư phương thuốc, định cầm nghiên mực, liền thấy một bàn tay với đốt ngón tay thon dài, nhanh hơn nàng một bước, lấy nghiên .

Thay đó, một cây bút lông từ giá bút bên cạnh tháo xuống, dọc theo ngón tay nọ đặt lòng bàn tay nàng.

“?”

Thích Bạch Thương xuống, ngước mắt.

Tạ Thanh Yến rũ mắt, an tĩnh đổ nước nghiên mài mực: “Ta giúp Thích cô nương mài mực.”

Thích Bạch Thương cũng từ chối. Nàng thầm ghi nhớ mạch tượng của Tượng Nô trong lòng, cân nhắc liều lượng dùng thuốc, chờ Tạ Thanh Yến mài mực xong, liền đề bút vung , đó đưa cho Xảo Tỷ Nhi.

Chờ Thích Bạch Thương phân phó xong xuôi, Xảo Tỷ Nhi liền nhanh chân bốc và sắc thuốc.

Trong lúc chờ thuốc, Thích Bạch Thương châm kim cho Tượng Nô.

Chỉ là , Tượng Nô đang hôn mê bỗng nhiên chìm sâu trong mộng, quăng cánh tay giãy giụa lên—

“Không Tây, là Đông…”

Sắc mặt Thích Bạch Thương khẽ biến, vội vàng đè chặt cánh tay nàng: “Tượng Nô?”

Lực đạo của Tượng Nô trong cơn hôn mê lớn, Thích Bạch Thương gần như thể giữ nổi. May mắn Tạ Thanh Yến tiến lên, giúp nàng chế trụ Tượng Nô đang giãy giụa, nhờ kim châm mới lệch vị trí.

Thế nhưng Tượng Nô kiềm chế càng thêm dữ tợn, hai mắt nhắm nghiền, mồ hôi đầm đìa, thanh âm bén nhọn:

“Cô nương… Cô nương… Không Tây, là Đông! Là Đông, là Đông a!”

Tạ Thanh Yến khẽ nhíu mày, trầm mắt về phía Thích Bạch Thương.

Thích Bạch Thương rảnh bận tâm, kim châm hạ, đầu ngón tay ngừng vê kim.

Đến khi một chén nhỏ qua , Tượng Nô rốt cuộc bình trở .

Chờ thử mạch xong, xác định Tượng Nô hồi , Thích Bạch Thương mới chợt thở phào nhẹ nhõm.

Nàng dậy, khoảnh khắc xoay   hình loạng choạng.

Tạ Thanh Yến kịp thời tiến lên đỡ nàng.

“Ta thấy bệnh khỏi,nàng sắp mệt gục .” Tạ Thanh Yến thấp giọng .

Thích Bạch Thương khẽ lời cảm tạ: “Chỉ là hôm nay chút quá sức, đáng ngại.”

Tạ Thanh Yến lúc mới thu tay về: “Nhìn nàng khẩn trương đến thế, bà là gì của nàng?”

“Là cũ bên cạnh mẫu .”

“……”

Bên cạnh nhất thời chìm tĩnh lặng. Thích Bạch Thương Tạ Thanh Yến từ đến nay hận An gia và An Vọng Thư thấu xương, khỏi khẽ khựng , nàng lặng lẽ đầu xem thần sắc .

Chỉ là Tạ Thanh Yến dường như điều suy tính, hỉ nộ gì.

 

Loading...