Phong hoa hoạ cốt - 114

Cập nhật lúc: 2025-11-05 13:33:33
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thanh tuyến của Tạ Thanh Yến trầm xuống, rơi thẳng tai nàng:

“Nếu … thật c.h.ế.t,”

Ngón tay siết chặt cổ tay nàng, lực mạnh nhưng tuyệt cho thoát.

“Nàng… sẽ cứu ?”

Một tớ nho nhỏ ở Lăng Uyển thể ngăn Chinh Dương Công chúa nuông chiều từ bé, dù là ở trong Hoàng cung cũng dám cản.

Tiếng quát tháo kiêu căng ban đầu ngoài cửa phòng nhanh chóng tiếng cửa đẩy sầm một cách thô bạo gián đoạn.

Từ ngoài cửa , qua một bức bình phong và một lớp rèm châu mới tới giường của Tạ Thanh Yến.

Trên giường, Tạ Thanh Yến tóc dài buông xõa, xiêm y nửa mở, tưởng chừng như đang '' Thích Bạch Thương tùy ý đè ép . Song, tay trái siết chặt cổ tay nàng, khiến nàng thể lùi dù chỉ nửa bước.

“Thanh Yến ca ca?”

Tiếng bước chân của Chinh Dương Công chúa vượt qua cửa, ngày càng gần.

Tầm mắt Thích Bạch Thương thậm chí còn kịp thấy một góc váy nàng lấp ló bình phong.

Nếu để Chinh Dương Công chúa thấy cảnh ...

Chớ hậu họa khôn lường, một khi tin đồn lan , dẫu nàng mọc trăm miệng cũng thể giải thích rõ ràng!

Trong khoảnh khắc cuối cùng, cảm xúc dâng trào tột độ, đuôi mắt Thích Bạch Thương ướt đỏ. Nàng c.ắ.n chặt môi, nén giọng xuống mức thấp nhất, giận dữ cực điểm mà lườm Tạ Thanh Yến .

“Tạ Lăng…!”

Lông mi Tạ Thanh Yến khẽ run, kéo theo cả đường gân mạch trắng lạnh, thon dài cổ trần trụi bỗng chốc căng cứng. Hầu kết trượt lên trượt xuống, khiến lồng n.g.ự.c cũng theo đó mà phập phồng kịch liệt.

Khoảnh khắc , dường như Thích Bạch Thương còn cảm thấy như đang .

Cùng lúc đó, vòng tay chụp lấy sườn giường. Không chạm cơ quan nào, sườn giường đột ngột bật mở một hộp tối bí mật. Trường kiếm tuốt vỏ, nọ ngược tay nắm lấy, mũi kiếm khẽ xoay tròn, nhẹ nhàng móc mành lụa treo đuôi giường.

“Xoạt ——”

Theo tiếng dây tách , nửa bức màn giường còn lẳng lặng buông xuống, che kín cả hai gian bên trong.

khoảnh khắc , Chinh Dương Công chúa bước qua bình phong.

“Thanh Yến ca ca! Sao đáp lời ?”

Tiếng rèm châu vén lên kêu leng keng trong trẻo, âm thanh của Chinh Dương vang lên trong phòng.

“…………”

Hơi thở vốn nín đến mức nghẹt thở của Thích Bạch Thương từ từ thở .

Phía nàng, Tạ Thanh Yến ngước mắt lên, dáng vẻ ôn văn nho nhã nhưng gầy yếu vô hại, mặc chà đạp.

Thích Bạch Thương: “……”

Bệnh mỹ nhân gì chứ? Rõ ràng là sài lang mãnh thú khoác da mỹ nhân, ăn thịt nhả xương!

“Thanh Yến ca ca!”

Bên ngoài màn, Chinh Dương dậm chân vì bực bội.

Tạ Thanh Yến chau mày, thái độ toát vẻ lạnh nhạt. Hàng mi dài cúi xuống. Hắn thả kiếm về hộp tối, giọng khàn khàn, hờ hững đáp : “Nghe thấy .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phong-hoa-hoa-cot/114.html.]

Thích Bạch Thương liếc mắt, thấy thanh trường kiếm lạnh lẽo suýt đoạt mạng cất giấu trở trong hộp tối ở sườn giường.

Nàng thu ánh mắt, , khóe môi khẽ động.

‘Tạ hầu cũng ở trong mộng gi.ế.t ?’

—— Chẳng trách mang vẻ ngoài bệnh mỹ nhân gầy yếu dễ khinh như , còn yên tâm cởi áo, để nàng dùng kim châm.

Hóa sớm phòng .

Tạ Thanh Yến nàng mà gì.

Ngoài màn giường, Chinh Dương dường như để tâm đến thái độ lạnh nhạt của Tạ Thanh Yến, vẫn tiếp lời: “Thanh Yến ca ca, Lưu Thương Khúc Thủy Trùng Dương Yến, bệnh, liên tục ba ngày thấy đỡ. Giờ thế nào ? Ta còn mang theo Tống thái y và Tần thái y đến, họ đang đợi ngoài Lăng Uyển. Huynh cho họ xem bệnh nhé…”

Cách một tấm màn lụa, Thích Bạch Thương vẫn chống tay phía Tạ Thanh Yến, dám động đậy.

Chỉ thể mặt vô biểu cảm xuống .

Chinh Dương hạ giọng dịu dàng hơn, khác hẳn với giọng quát tháo nô bộc ngoài cửa lúc nãy.

Tạ Thanh Yến hờ hững xong, cuối cùng mới đáp: “Không cần. Điện hạ dẫn về .”

“Thanh Yến ca ca, lãnh đạm với Chinh Dương như ?” Chinh Dương Công chúa hậm hực hỏi.

Trong màn.

Thích Bạch Thương nghiêng mặt tỏ vẻ ghét bỏ, môi khẽ mấp máy.

‘Nợ phong lưu.’

“?”

Ngón tay Tạ Thanh Yến đang khóa chặt xương cổ tay nàng bỗng buông .

Mất lực chống đỡ từ bên ngoài, Thích Bạch Thương loạng choạng, suýt nữa ngã sấp xuống .

Nàng khẽ c.ắ.n môi, bực tức lườm .

Chinh Dương Công chúa ngoài màn tiến đến gần, dừng : “Thanh Yến ca ca, hiểu lầm vì chuyện xảy  ở Vãn Phong Uyển ?”

Tạ Thanh Yến lặng lẽ hứng chịu cơn giận của Thích Bạch Thương, đôi môi mỏng khẽ cong.

khi cất lời nữa, giọng lạnh nhạt, lộ rõ vẻ cự tuyệt ngoài ngàn dặm.

“Hiểu lầm , Điện hạ chẳng càng rõ ràng hơn bất cứ ai ?”

“Ta thể lừa , Thanh Yến ca ca!” Chinh Dương vẻ sốt ruột, tiến thêm hai bước.

Cách tấm màn quá dày, Thích Bạch Thương gần như phân biệt hình dáng mờ ảo của bên ngoài.

Hô hấp nàng căng thẳng, vội vàng lắc đầu nhẹ với Tạ Thanh Yến.

—— Ngươi kích Chinh Dương gì, mau lừa nàng .

Chinh Dương còn mau, nàng sắp thể chịu đựng nữa.

Tạ Thanh Yến liếc cánh tay run của Thích Bạch Thương đang chống vai , đuôi mắt thoáng gợn .

Chinh Dương thấy trả lời, vội giải thích: “Ta chỉ là tức giận vì Phụ hoàng ban hôn với Thích Uyển Nhi, nên cố ý bảo Lăng Vĩnh An , định dọa nàng một phen thôi.”

 

Loading...