“Một khi căng, thì rắc rối lớn đấy.” Lại Lập Sinh nhấp một ngụm , “Cậu nhóc cưa gái lúc nào cũng dối trơn tru, cũng thật với bạn gái nhỉ? Học vấn, công việc và điều kiện gia đình, chắc chắn đều chém gió trời như khi.”
“Vẫn là sếp Lại hiểu nhất.” Lý Hạo Vũ xòa, “Nên mới đến tìm giúp đỡ chứ. Thành thật mà , giới thiệu bản theo chức vụ của sếp Lại ở công ty đấy.”
“Hê! Cậu nhóc đấy.”
“Xin đấy, nếu bên đó gọi điện đến xác minh, thì giúp che đậy một chút.”
“Nói một câu thôi, cũng gì. thì ?”
“Sau chắc chắn sẽ phiền sếp Lại nữa.”
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
“Không chuyện đó, đang về . Cậu thể giấu một lúc, nhưng giấu cả đời ? Bố ăn lớn , chắc chắn kẻ ngốc.”
“Đến lúc đó tính tiếp ạ.”
“Đến lúc đó tính ? Nếu là bố cô , chắc chắn sẽ nghĩ con gái lừa, chỉ đá khỏi cửa.”
“Thật sự thì nhận sai xin thôi, chút uất ức đó chịu .”
“Cậu chắc ? Đến lúc đó bắt ở rể thì ? Không định kiến, đàn ông sống nhờ gia đình nhà gái, thời xưa gọi là rể ăn bám, địa vị xã hội gì, đ.á.n.h gọi lính là bắt đầu tiên đấy.”
Lý Hạo Vũ chút vui, “Sếp Lại, lời khó đấy.”
“ cũng là vì cho . Lời thẳng thắn một chút, nhưng đạo lý là như . Nam tử hán đại trượng phu, vẫn sự nghiệp riêng mới . Chịu chút ấm ức ngoài xã hội thì thôi, nếu về nhà mà vợ con cũng coi thường , sống còn ý nghĩa gì nữa.”
“Bản năng lực đến , tự . Làm mà tạo sự nghiệp gì ?”
“Nói là đúng . Kỷ lục bán hàng lập năm ngoái, đến giờ vẫn ai phá đấy. Trong nhiều nhân viên công ty, trọng dụng nhất. Chờ sang năm mở rộng thị trường, mở chi nhánh ở thành phố khác, còn cử phụ trách nữa cơ.”
Tiết kiệm lời , câu năm nào cũng . Lý Hạo Vũ thầm nghĩ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phong-401/chuong-68-ly-hao-vu.html.]
“Đến khi Tổng giám đốc chi nhánh, chuyện với gia đình cô chẳng sẽ chỗ dựa hơn ? Bây giờ là con một, cuối cùng gia sản trong nhà chẳng cũng do bạn gái thừa kế, việc gì vội vàng qua đó công?”
Lý Hạo Vũ chút động lòng, nhưng nghĩ đến mục đích Lại Lập Sinh những lời , bình tĩnh . Anh thêm gì, chỉ vài câu, tìm cớ .
“Công ty chúng đề cao văn hóa Sói.” Lại Lập Sinh câu cuối cùng, “Cậu chính là một con Sói bao giờ đủ, sẽ bao giờ từ bỏ việc chiến đấu. Điểm sẽ lầm .”
Rời khỏi Khang Gia Phẩm, Lý Hạo Vũ ngừng ngẫm nghĩ lời của Lại Lập Sinh trong đầu. Anh nhận thấy ít nhiều thuyết phục, bắt đầu hoài nghi quyết định của bản đúng đắn .
Anh lắc mạnh đầu vài , cố gắng rũ bỏ cái lối tư duy ít nhiều ăn sâu máu khỏi hộp sọ.
Lại Lập Sinh , thực sự quá giỏi tẩy não nhân viên . Rõ ràng chỉ là một công ty lừa đảo, còn xây dựng cả văn hóa doanh nghiệp tử tế, thật là buồn c.h.ế.t .
Sáu giờ tối, Lý Hạo Vũ gặp Vương Nhã Quân tan ca, cùng bắt taxi đến nhà cô .
Nhà Vương Nhã Quân ở khu vực mới của thành phố. Đến nơi mới , hai ông bà định tiếp đón bạn trai con gái ở nhà, mà chọn đặt một phòng riêng tại một nhà hàng gần cổng khu chung cư. Nhìn biển hiệu nhà hàng, mức chi tiêu bình quân đầu chắc chỉ trăm tệ.
Người nhà ăn bữa cơm đơn giản, cần quá long trọng. Lý Hạo Vũ tự nhủ để trấn an .
“Ban đầu em mời ăn ở nhà, nhưng bố em cứ đòi ngoài ăn, còn gặp riêng .” Vương Nhã Quân giải thích.
“Gặp riêng , tại ?”
“Ông riêng với em là nếu em ở đó, sẽ ngăn cho ông uống rượu. Tuyến tụy của ông vấn đề, bác sĩ cấm uống rượu từ lâu .”
Bố của Vương Nhã Quân đợi sẵn trong phòng riêng. Ông giống kinh doanh, mà trông như một cán bộ trung niên kiểu mẫu của nhà nước. Mặc áo sơ mi, đeo kính. Gấu áo sơ mi sơ vin trong cạp quần, khéo léo nổi bật đường cong bụng bia tròn trịa.
“Bố, đây là bạn trai con, Lý Hạo Vũ.”
Bố Vương Nhã Quân đặt thực đơn xuống, liếc Lý Hạo Vũ, “Cậu thanh niên cao to đấy nhỉ.”
“Anh cao một mét tám lăm đấy.”
“Cao thế , chơi bóng rổ ?” Ông dậy, vỗ vỗ vai Lý Hạo Vũ.