Theo thói quen sinh hoạt hàng ngày, ông lão Thạch Khang Niên đáng lẽ ngủ từ lâu. hôm nay ông cảm giác buồn ngủ, nền xi măng trong nhà là một chiếc túi nhựa dính đầy vết máu, bên trong là xác con ch.ó cưng của ông.
"Ai, rốt cuộc là ai chuyện ?" Ông giận đến mức run rẩy.
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
Trong phòng 201 bật điều hòa, thậm chí bật quạt điện. Dương Sâm mồ hôi đầm đìa, chút bất an sang sư phụ Lương Bình, dùng ánh mắt hiệu cho thể thẳng.
"Phát hiện nóc thang máy, ai thì còn điều tra."
"Camera giám sát thì , camera gì ?"
"Chúng kiểm tra , camera giám sát trong tòa nhà đúng là gì cả. Thợ kiểm tra thang máy đến , việc thể lợi dụng lúc thang máy dừng ở tầng một, dùng chế độ thủ công mở cửa thang máy ở tầng nào đó phía , ném xuống thẳng."
"Đồ súc sinh, chuyện như ..." Gân xanh trán Thạch Khang Niên nổi lên, dọa hai liên tục an ủi, sợ rằng ông đột quỵ, gây án mạng. Mãi mới thuyết phục , nhưng ông lão vẫn chịu bỏ qua.
"Rốt cuộc là ai , các sẽ điều tra đến cùng chứ?"
"Đương nhiên ," Lương Bình tiếp lời, " ông giúp chúng nhớ , tìm manh mối. Gần đây ông xích mích với ai ?"
Thạch Khang Niên lắc đầu liên tục, "Không thể nào. về hưu lâu , còn thể gây mâu thuẫn với ai."
"Bình thường chỉ ông sống ở đây ?"
"Chỉ . Bà nhà mất năm ngoái, con gái ở nước ngoài, hai ba năm mới về một ."
"Sống một trong căn nhà lớn thế tiện , bình thường thuê bảo mẫu đến giúp dọn dẹp ?"
Thạch Khang Niên hừ một tiếng, "Chân tay vẫn , một . Sao, việc liên quan đến việc các điều tra vụ án ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phong-401/chuong-37-duong-sam.html.]
"Không, thấy cư dân ở tầng ba thuê bảo mẫu, nên tiện miệng hỏi thôi."
"Người ở tầng ba quen..." Thạch Khang Niên ngừng một chút, dường như đột nhiên nhớ điều gì đó, "Người phụ nữ mất con đó sống ở tầng bốn ?"
" ."
"Chắc chắn là cô , chính cô . Người phụ nữ đó chuyển đến bao lâu, vì chuyện con ch.ó mà cãi với ."
Dương Sâm và Lương Bình mừng rỡ, một cái. Hai chuyện kỳ lạ quả nhiên liên hệ.
Thạch Khang Niên thực ghét chó. Hồi nhỏ, nhiều nhà nuôi ch.ó để trông nhà. Chó bẩn, sủa cũng dữ, ông còn từng ch.ó nhà hàng xóm cắn.
Ba năm , vợ ông nhặt một con ch.ó con bẩn thỉu ở chợ về, nó theo bà suốt dọc đường, thấy đáng thương nên nuôi luôn. Thạch Khang Niên hài lòng, đem vứt chỗ cũ.
Ai ngờ bà vợ vốn chủ kiến lời ông , nhất quyết đòi nuôi. Thạch Khang Niên cãi bà, đành miễn cưỡng đồng ý. Ông cũng vợ cô đơn quá .
Hai ông bà chỉ một cô con gái, nghiệp đại học xong Úc học thạc sĩ, học xong thì ở đó việc luôn. Khi chuyện với khác, ai cũng ngưỡng mộ hai vợ chồng ông. Ông Thạch là giáo sư đại học, học thuật giỏi, nhiều đoạt giải thưởng cấp quốc gia. Sinh cô con gái cũng tài giỏi như . Chỉ hai họ mới , chuyện đối với già cũng gì.
Con gái ban đầu một năm về nước một , nhưng năm năm kết hôn với một đàn ông da trắng ở Melbourne, năm sinh con, hơn hai năm về. Ảnh cháu ngoại gửi qua email, là một em bé nước ngoài.
Vợ ông từng dự định qua đó giúp chăm sóc cháu ngoại, nhưng con gái từ chối, ở bên họ phong tục . Nhà ở Melbourne cũng nhỏ, đợi điều kiện cải thiện sẽ đón hai ông bà qua dưỡng lão. Thạch Khang Niên , vợ ông tuy miệng gì, nhưng trong lòng vẫn khá tổn thương, nếu đột nhiên nuôi chó. Mấy chục năm qua, trong nhà còn từng nuôi một con cá vàng nào.
Nuôi chó, rắc rối cũng kéo theo. Chó dắt dạo mỗi ngày, chạy. Thạch Khang Niên và vợ đều sức khỏe để bộ lâu ngoài trời mỗi ngày. Con ch.ó đành ngày ngày chạy nhảy trong nhà. Khi đó căn nhà của họ là do trường học phân cho từ những năm đầu, chỉ hơn năm mươi mét vuông. Chó chạy một cái là thứ hỗn loạn.
Chuyện cũng trùng hợp, hai thấy quảng cáo bán nhà của Đông Phương Hào Đình, nảy sinh ý định mua nhà. Sau khi mua xong, vợ ông bắt đầu lo lắng. Sao căn nhà xây bán, hai năm nữa mới giao nhà.
"Nếu họ kéo dài vài năm mới xây xong, còn sống để mà dọn ở nữa." Vợ ông thỉnh thoảng lầm bầm như , Thạch Khang Niên thì mắng bà gở.