Ngày 11 tháng 6 năm 2006, 19:10
Hoảng loạn trốn về chỗ ở, Lý Hạo Vũ suy tính , cảm thấy mắt chỉ còn hai lựa chọn: đầu thú tự thú hoặc bỏ trốn xa xôi.
Biết rõ hành vi phạm tội của camera hết, Lý Hạo Vũ vẫn thể hạ quyết tâm tự thú. Anh sớm nghiên cứu các vấn đề như hình phạt cụ thể sẽ tuyên thế nào, và trong trường hợp nào thì tuyên án tử hình. Tháng , mua một cuốn "Bộ Luật Hình sự" từ hiệu sách, gạch chân những điểm quan trọng xem xong đốt . điều cấp bách hiện giờ là rõ việc tự thú thể giảm nhẹ hình phạt ở mức độ nào, điều nghiên cứu , khái niệm.
Anh lấy điện thoại , lên mạng tìm kiếm một hồi, xem ít quảng cáo và những câu chuyện bông đùa, nhưng vẫn một câu trả lời chính xác nào. Ngay đó, nhận quá nguy hiểm, nếu cảnh sát tra cứu dữ liệu điện thoại, hành vi của sẽ lộ rõ, thậm chí thể bỏ qua cả khâu thẩm vấn. Lý Hạo Vũ vội vàng xóa lịch sử trình duyệt điện thoại, nghĩ an tâm, gỡ luôn trình duyệt.
Sau một hồi loay hoay như , tâm lý của sụp đổ.
Thôi thì chạy trốn .
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
Kịp đến ga xe lửa nửa đêm, chắc vẫn mua vé xe đêm. Trốn đến những vùng xa xôi hẻo lánh như Vân Nam, Tây Tạng, công việc vặt kiếm sống qua ngày, mười mấy năm thể tránh tai mắt, thậm chí rửa sạch phận. sợ lúc lên lệnh truy nã. Vừa lộ diện ở ga xe lửa, nhân viên nhận thông báo sẽ bí mật báo cảnh sát. Chờ bước toa tàu, cảnh sát chờ sẵn sẽ ùa lên, ấn rạp xuống sàn ngay tại chỗ.
Không đúng, gì nhanh như ? Nhận tin báo cần thời gian, xem camera cũng cần thời gian. Toàn bộ quá trình gây án, đều đeo khẩu trang che giấu phận, cũng cố gắng tránh tiếp xúc với khác. Cảnh sát thể nhanh chóng tra phận của , trừ khi họ theo manh mối, tra điểm phân loại chuyển phát nhanh nơi việc.
Giờ nghĩ , việc đăng ký phận nhân viên giao hàng để đối phó với việc cảnh sát điều tra về , quả là một ý tưởng tồi. ai ngờ trong khu chung cư camera chứ.
Tính toán một hồi, Lý Hạo Vũ cuối cùng đưa kết luận. Thời gian cảnh sát khóa chặt nơi ẩn náu của , nhanh thì tám, chín tiếng, chậm thì hơn một ngày. Muốn chạy quyết đoán ngay lập tức, nhất là chọn xe bua đường dài hoạt động trái phép.
Anh lập tức bắt tay dọn hành lý. Va li thể dùng, lỡ đường gặp kiểm tra thì phiền phức lớn, mục tiêu quá rõ ràng, khó chạy trốn. Chiếc ba lô leo núi dùng khi gây án rõ ràng cũng là một lựa chọn khôn ngoan, sẽ cung cấp manh mối sẵn cho cảnh sát. May mắn là ở nhà còn một chiếc túi da đeo chéo, nhưng gian quá nhỏ, đựng nhiều đồ. Phần lớn tài sản trong nhà đành bỏ , chỉ thể mang theo những tài sản quý giá dễ quy đổi tiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phong-401/chuong-17-ly-hao-vu.html.]
Trước khi khỏi nhà, Lý Hạo Vũ do dự một lát. Một khi bỏ trốn, bao nhiêu năm nữa mới về quê hương, thậm chí cả đời cũng về . Có nên đến gặp cha một , lời tạm biệt ?
Thôi bỏ . Vừa nghĩ đến vẻ mặt đáng ghét của cha, liền còn tâm trí mà tạm biệt. Còn về , bà bỏ nhà khi Lý Hạo Vũ còn nhỏ, hơn hai mươi năm qua bặt vô âm tín. Dù hai năm cơ duyên tình cờ liên lạc , nhưng Lý Hạo Vũ hầu như cảm nhận chút tình mẫu tử nào còn sót từ bà. Tốt nhất là đừng gặp nữa để thêm phiền muộn cho cả hai.
Trên đường đến bến xe đường dài, điện thoại Lý Hạo Vũ reo lên, là bạn gái Vương Nhã Quân gọi tới.
Thật chọn lúc. Lý Hạo Vũ đá văng lon nước rỗng bên đường, cố nén sự bực bội mà bắt máy.
"Anh đang ở , tiện gặp mặt ?" Giọng Vương Nhã Quân lo lắng.
"Muộn thế , để hôm khác ."
"Có việc gấp tìm ."
"Có việc gì gấp gáp mà nhất thiết là tối nay?"
Vương Nhã Quân lắp bắp, chịu rõ lý do, chỉ một mực lặp lặp yêu cầu gặp mặt.
"Anh thật sự rảnh." Lý Hạo Vũ đang vắt óc suy nghĩ kế hoạch tuyến đường bỏ trốn, căn bản thời gian lo chuyện khác.
Khác với thái độ hòa nhã thường ngày, Vương Nhã Quân chịu nhượng bộ nửa bước, kiên quyết đòi gặp mặt tối nay. Lý Hạo Vũ cuối cùng chịu nổi nữa, c.h.ử.i thề một tiếng cúp điện thoại. Vương Nhã Quân lập tức gọi , dứt khoát tắt máy cho xong.